Danh sách nhạc nên nghe của lũ quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Dẫu đôi khi có phạm phải sai lầm, là con người ai chẳng một lần... Dù chẳng biết trong những hơi thở, chiều sâu là bao nhưng tôi sẽ rộng vòng tay ôm trọn lấy người"-cái giọng hát trầm ấm và dày như những gì đã qua đang gửi cho trọn vẹn những mơ và thực của chàng thiên thần giờ chắc đang tận cõi mây bay đến cửa thiên đàng
-"Ở cái tuổi không già cũng không trẻ này, cô bé, có rất nhiều thứ đang chờ em, đừng sợ nhé, hãy vượt qua và toả sáng, vì ngoài kia bao bông hoa đang nở rộ, rồi sẽ có người yêu em, ngay trong bóng tối, và nguyện bên em trọn đời! "-lời dặn của một người Anh trai 30 dành cho cô em gái 25,chân thành từ kinh nghiệm mà Anh rút ra từ những cú ngã-những cú ngã làm Anh trở nên già cỗi và cô đơn, cô gái có lẽ đã vượt qua được rồi,vì lời lẽ cô chính chắn và thách thức hơn cả, cô mạnh dạn cắt phăng đi mái tóc dài bấy lâu rồi đấy, hai người họ khiêm tốn nhưng luôn không biết họ là những ngôi sao sáng nhất, bóng đêm ghen ghét thì nó cũng chỉ là cái nền cho ngôi sao! Khúc ca thứ hai.
-"Những cơn ác mộng giày vò con từng đêm, đêm nay con sẽ vứt bỏ nó, để chạy lên phía trước trong khoảnh khắc cuối cùng này"-lời của những đứa trẻ cuồng si giấc mộng, lanh lảnh bay vào không trung, như trút một tiếng thở dài và nặng, mà sau đó là bao nỗi nhớ của Anh chàng tóc đỏ 20 tuổi cô độc cùng lũ bạn cũng đơn độc không kém,quỷ lùn từ đảo xa và chúa tể thỏ từ miền đất mơ hồ, quỷ 2 đầu từ hoa hồng đen, quỷ trầm và bổng từ cung đàn ma thuật... Giấc mơ không hồi kết,họ xa nơi mình sinh ra lâu rồi! Khúc hát số 3
-"Đừng rời đi! Đừng bỏ mình lại trong khoảng kí ức này! Đừng bị cám dỗ bởi chẳng có gì là mãi mãi, cậu biết đấy, đông qua xuân đến, tớ chờ gặp lại cậu. Ngày mai là một ngày mới với nhiều đổi thay nhưng, tớ không thể cố bước tiếp và đối diện với nỗi đau này khi nơi đó không có cậu!" Hoa đã tàn khóc cho tình bạn của chúng lúc trên cành, và mở ra một cảnh mới cho những chồi non đang hẹn, ước vọng chúng đừng quá nhanh sa theo gió mát mà bị nó cuốn đi lúc nào chẳng hay! "Khúc hát số 4
-"Giai điệu buồn có vẻ như Anh, khiến em hoài thổn thức. Hương thơm tội ác cũng như anh, nghẹn trong cảm xúc rối bời. Anh còn yêu em chứ? Nếu hôm nay cảm xúc cũng như em thì xin anh hãy đừng rời xa em. Chỉ có thể là anh, xin hãy ở lại!"-những nụ hoa đang hé và ngát hương, bất chấp giông bão, "anh" là người yêu hay chính là hiện tại và những cánh hoa đã tàn? Khúc hát số 5
-"Anh sẽ hát hết bài hát này,sau đó sẽ trở về bên em, người con gái đã từng rất xinh đẹp, anh sẽ nhảy thật đậm sâu giai điệu cuối cùng này, để dành tặng em, hãy tận hưởng giây phút tuyệt diệu này nhé: Một bài hát cuối cùng này thôi! "-Những con rồng đắc đạo cùng bay về phía chân trời, không nuối tiếc như bài ca năm nào-Một mai ở cuối con đường khi chuyến hành trình này kết thúc, xin người cho con ra đi mà không vướng bận điều gì! Rồng thành tiên thì sẽ chắc chắn quay lại được thôi, dù có ra sao đi nữa. Bất tử! Khúc hát số 6
-"Ngày đẹp trời nhớ về thời rong chơi trên mây, như những con đại bàng, mỗi tối thứ bảy lại làm bao con tim nao nức. Đi cùng anh đến 2099 nhé, và hãy nói muốn đi cùng anh, vẫn muốn cuồng nhiệt như mỗi tối thứ bảy trên radio ấy! "- lời của những con chim đại bàng già bắt đầu cái tuổi xế chiều và càng lo sợ và đặt câu hỏi"cái tên oanh liệt thời đó còn không? Khúc hát số 7
-" Chào em, đã lâu không gặp, em dạo này thế nào? Câu trả lời hiển nhiên, em dạo này vẫn thế, thật bẽ bàng, anh vẫn thế, mọi người vẫn thế"- lại một con quỷ trông cô độc và hợm hĩnh, chỉ có hai khúc nhạc mà một đã nghịch dại và không dám viết ra rồi, sao không gia nhập cùng lũ quỹ kia ấy,tuyệt biết bao. Ngay cái tên cũng cảm thấy cô độc, anh thật khó hiểu làm sao! Khúc hát số 8,anh thật nên là thành viên số 8.

Trong nhà nghe hát qua radio, thích thật...
-Thích cái nhạc từ những con quỷ, thật vậy, những con quỷ nhân từ, mỗi đêm lại phát kẹo cho mỗi nhà, chăm chỉ, thế mà chó cứ sủa và gương mặt họ hiện trong bóng đêm,đáng sợ, chỉ vì gương mặt, tiếng chó sủa và lời đồn mà câu chuyện trở nên đáng thương:"Những con quỷ dùng kẹo để dụ trẻ con về hang làm thịt!"
-Thích không khí se lạnh bên chiếc lò sưởi, nhưng trớ trêu: Người đợi lạnh kẻ dững dưng, quên đi cái lạnh như điều gì khó nói. Đau đớn! Tự hỏi se se có sai chi tiết gì lại trở nên gay gắt và trống vắng thế?
-Giờ này chắc anh thiên thần cánh trắng tới thiên đàng rồi, Chúa trời mở cửa và anh ngã vào vòng tay người, bật khóc:" Sao thế gian nhẫn tàn?" Chúa chỉ biết trả lời với anh những từ vỏn vẹn:"mỏng manh nhưng sắc nhọn chính là bản chất con người"
-Hoa rơi vì gió lay nhưng này, nghĩ xem cái gốc của hoa cũng già và tự tàn dần,gió cũng được sinh ra và thổi theo cái bản năng thiên phú của nó. Sự thật luôn tàn khốc. Chấp nhận sự thật còn dài và tàn khốc hơn gấp bội.
-Nhớ đầy, những ngày tàn với Xanh và Bản tình ca cũ, Nhớ và Cô độc nữa nhưng nào có còn?
- Cầu nguyện cho tương lai mờ như sương, ảm đạm chỉ hai trên mười phần hạnh phúc
-Lá cây cứ đưa từng khoảng, ôm lấy bầu trời trong ánh mắt nhỏ, trời quá rộng chỉ cầu ai đó ôm lấy
-Trên mặt đất là ngọn cây, trên ngọn cây là đoá hoa, trên đoá hoa là cửa sổ, trên cửa sổ là mái nhà, trên mái nhà là bầu trời. Trời cách đất một khoảng xa như thế!
-Lửa lách tách như tim đập, phập phồng không hối tiếc
-Tất cả chỉ là một bức tranh về con lười nhỏ chậm chạp với bộ lông ấm áp và trên người đầy vết thương đang nghỉ ngơi trên ghế sofa cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài, qua tấm màn nhỏ nhẹ nhịp nhàng theo gió, radio thì mở và lò sưởi ấm áp. Từ ngữ và ý nghĩ cứ thế mơ hồ, tranh ghép từ những ý nghĩ của nó mang những ý tứ không giống nhau, tạo nên câu chuyện theo cách của tâm can ngũ tạng, thế mới thật sự vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net