Phần Không Tên 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt và thấy không gian trắng xóa mơ hồ,biết thế nào?

Mở mắt mà thấy những thứ đã cũ

Mở mắt và đặt câu hỏi cho những vết cắt quá sâu đôi lúc trở lạnh lại hiện hình và loe loét máu

Mở mắt mà mịt mù trong vô vọng rằng đến khi nào mới được buông tha trong cái mà người khác xem là ngọt ngào.
Chúng ta vốn dĩ không biết chúng ta là loài tạo vật có sinh mạng yếu đuối và tầm thường đến mức nào.
Gương mặt cứ hồ hỡi với mấy thư vui vẻ hư vô trước mắt mà chẳng hiểu rằng có những điều nhỏ bé quanh mình cứ loe loét và sắp tắt, vì mắt phàm mắt trần chỉ có cái tầm nhất định, vốn chẳng thể bao quát mấy thứ bản thân tự đã cho là nhỏ nhoi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC