Không biết nói gì vì chưa hiểu nổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình chỉ thắc mắc là, nếu đã không thể tiếp cận vấn đề ở góc độ này, phương thức này thì sao người ta không lựa chọn cách khác để giải quyết nó? Biết đâu cách khác lại được đón nhận hơn? Tại sao cứ bắt buộc phải theo cách mà người ta cảm thấy tốt nhất rồi áp đặt cái đó lên vấn đề mà họ đang cố tiếp cận? Có n con đường để đến nơi mơ ước cơ mà. Có người chạy, có người đi bộ, có người dùng phương tiện khác di chuyển, cũng có người đi máy bay. Sau cùng thì vẫn là đến được nơi đó thôi. Vậy tại sao bản thân mình cảm thấy đi bộ tốt thì luôn cho rằng người khác cũng sẽ như vậy?

Vấn đề này mình gặp nhiều rồi, nhưng vẫn chưa thể hiểu được suy nghĩ của người lớn, nhất là thế hệ của mẹ mình. Mẹ mình cách mình 33 tuổi, và chị em mình hầu như luôn không "thấm" được cách dạy của mẹ. Nói cách khác là mâu thuẫn về quan điểm rất nhiều. Và tới tận bây giờ, khi mình đã 21 tuổi đầu vẫn không thể nào hiểu được vì sao mẹ không chọn cách thức khác để dạy chị em mình, thay vì đó là áp đặt và so sánh? Tại sao?
Ngay từ cái tên họ của mỗi người đã khác nhau rồi, góc nhìn cũng khác nhau rồi. Nếu muốn người ta theo mình, thay vì khuyên nhủ thuyết phục người ta bên mình có gì tốt hơn, sao lại phải lấy lồng nhốt người khác vào rồi kéo sang bên mình, rồi cho rằng như vậy là tốt? Rồi trong trường hợp người ta không làm theo thì lại cho rằng người ta ngu ngốc?
TẠI SAO?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nothing