Chap 1 : mẹ ơi mẹ đâu rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haruko lang thang trên thành phố . Ngó nghiêng mọi nơi tìm hình dáng quen thuộc . Đôi chân chân trần trầy xước cả ra , bụng réo lên vì quá đói . Con bé vẫn đang tìm mẹ . Không hiểu sao nhưng mấy ngày hôm nay mẹ nó không về , đêm đó nó cảm thấy bất an lắm . Và rồi mẹ không về nữa . Lúc ấy nó khóc nấc lên vì nhớ mẹ , người lớn đi qua hỏi thăm thì nó không trả lời . Hôm kia mới thoát ra khỏi nhà được , con bé không chịu ăn uống nghỉ ngơi mà đi tìm mẹ nó . Nó không biết rằng mẹ nó đã ra đi rồi . Ra đi mãi mãi rồi , mẹ nó đâu , tại sao lại bỏ nó rồi . Nước mắt lại rợi xuống , con bé lại khóc òa lên gọi mẹ . Nó cứ vừa đi vừa khóc cho đến khi tiếng khóc thân ảnh bé nhỏ lọt vào mắt của cậu trai tóc trắng , Atsushi của thám tử vũ trang . Bản tính thiện lương dấy lên , Atsushi nhanh chóng chạy đến xem thử
Atsushi : này em gì đó ơi , sao em lại khóc vậy ? Có chuyên gì sao ?
Đứa bé ấy nhìn Atsushi , nó nghe lời mẹ nó không nên tiếp xúc với người lạ , vì họ sẽ có ý đồ xấu . Nó toang định chạy thì Atsushi vội cản lại
Atsushi : bình tĩnh đi ! Anh không làm gì em cả đâu , anh chỉ muốn giúp đỡ em thôi
con bé nghe thế liền khựng lại
Haruko : nhưng mẹ em nói rằng , nếu họ tốt với mình mà không có lí do thì họ đang muốn làm hại mình
Atsushi : anh giúp em vì anh là người tốt , anh thề sẽ không làm hại em đâu . Em cần giúp đỡ sao ?
Haruko : em đang tìm mẹ
cô bé gỡ bỏ lớp phòng thủ , buông lỏng mà trả lời cậu . Atsushi thấy thế liền thở phào đi đến chổ cô bé
Atsushi : em lạc mẹ sao ?
Haruko : hơn 4 ngày nay mẹ em chưa có về
Atsushi nghe thế hơi sờ sợ . Có vẻ mẹ cô bé đã có chuyện rồi , cơ mà giờ mới để ý . Sao cô bé này giống Dazai thế nhỉ
Atsushi : mẹ em tên gì , trong như thế nào . Còn em ?
Haruko quên đi sự phòng thủ từ Atsushi , ngây thơ trả lời những coi hỏi vừa được đưa . Và nhưng câu trả lời khiến Atsushi sốc nặng
Haruko : em là Nakahara Haruko , mẹ em là Nakahara Chuuya . Mẹ Em có mái tóc cam và mắt màu xanh

  ______________________

Like và cmt để tôi có động lức vt tiếp nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net