Tập 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua thật nhanh quá đi! Nó khiến tôi có nhiều kỉ niệm trong năm lớp 4 này đó. Ngày Nhà giáo Việt Nam này, Giáng Sinh này blabla nhưng mà điều khiến tôi thấy ấn tượng nhất trong năm ấy không phải những ngày đó mà là chuyến đi tham quan của trường tổ chức.

Năm đó chúng tôi đi đến một khu di tích lịch sử rồi ghé vào một khu công viên nước.

Lúc mà nghe tin được đi tham quan cuối năm để giải toả sau một năm học thì cả lớp tôi nhốn nháo hết cả lên chỉ có 2 đứa tôi và Khôi không bận tâm gì nhiều cho lắm.

Tôi chỉ có hứng thú với khu di tích lịch sử kia còn công viên nước thì không có gì để bận tâm cả. Cả cái bàn của tôi thì cả hai đứa đều trầm tính nên khi Vy sang bàn với tôi thì tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua qua.

Sáng chủ nhật tuần đấy chúng tôi bắt đầu đi, tối hôm trước khi đi tôi có nhắn hỏi Khôi rằng 'Mai đi thì có cần chuẩn bị nhiều không?'

Khôi nhắn lại 'Chắc chỉ vài đồ ăn vặt lúc đi đường thôi'

Đồ ăn vặt thì tôi có định mang đi rồi còn mấy thứ khác chả biết chuẩn bị cái gì. Bố tôi vào phòng thấy tôi đứng giữa phòng cứ loáy hoáy thì liền vào hỏi

"Con chưa chuẩn bị cho mai đi chơi sao?"

"Con không biết chuẩn bị gì hết á bố"

"Mai con có đi công viên nước đúng chứ?"

Tôi gật đầu, bố nói tiếp

"Mang một bộ quần áo đi nếu có nghịch nước thì vẫn có quần áo để mà thay không nếu ngấm nước lạnh về lại ốm"

Thế là tôi đút mấy cái đồ ăn vặt và một bộ quần áo vào trong ba lô đi học thường ngày. Cái ba lô cũng khá rộng nên khi nhét vào thì nó vẫn như để sách vở ở trong vậy.

Tôi nhớ ra là có đi tham quan khu di tích lịch sử nữa nên mang một cuốn sổ nhỏ đi để ghi chép mấy sự kiện lịch sử mà mấy anh chị hướng dẫn viên kể cho và xin bố mượn máy điện thoại máy ảnh nữa.

Do lúc đấy tôi còn bé nên bố chỉ cho mượn máy ảnh của bố, nó không to vừa tầm để tôi chụp. Thế là phần chuẩn bị đã xong, tôi đi ngủ sớm sáng mai 5h30 đã phải tập trung để nhận xe và di chuyển.

Sáng hôm sau Vy sang nhà tôi để hai chúng tôi đi cùng với nhau. Khi đến trường đã thấy mọi người gần như đông đủ hết, trời vẫn còn hơi tối. Đây là lần đầu tiên tôi tới trường sớm như vậy, cậu bạn cùng bàn của tôi cũng đã đến. Quần áo chúng tôi mặc giản dị, chỉ là áo phông và quần soóc.

Không biết thế nào nữa nhưng cái áo phông màu đen của tôi với của Khôi lại có phần giống nhau, chúng tôi lại đi giầy thể thao cũng same same nhau nên mấy đứa cứ bảo chúng tôi mặc đồ đôi này nọ. Chỉ là trùng hợp thôi mà có cái gì đâu trời.

Xe bắt đầu khởi hành lúc 6h sáng. Vy nó kì lạ ghê luôn ấy, lúc đến trường bảo sau mày lên ngồi cùng tao nhé cái lên xe nó ngồi cùng lớp trưởng ở hàng ghế đầu tiên bởi vì nó bảo nó say xe. Tôi thì thích ngồi cuối xe cơ nên thôi cũng để nó ngồi đấy cùng với Thuỳ Anh.

Khôi lên xe thấy mọi người đã vào chỗ hết rồi chỉ còn chỗ bên cạnh tôi còn trống nên cậu ta mới bẽn lẽn xuống chỗ tôi hỏi

"Chỗ này có ai ngồi chưa? Trên xe hết chỗ rồi"

Tôi lắc đầu

Thế là cậu ấy lại ngồi bên cạnh tôi. Nói đúng ra là mấy đứa con trai bọn nó không thích ngồi với đứa nhàm chán như cậu bạn cùng bàn này của tôi nên mới hẹn nhau ngồi hết hàng ghế trên để mỗi chỗ mấy đứa con gái để cho Khôi ngồi cùng. Mấy đứa con gái lại không thích ngồi cùng mấy đứa con trai nên tụi nó cũng chiếm hết. Mấy đứa này thật tình hà.

Tôi thì tính thoải mái nên trai gái ngồi cùng có sao đâu làm như yêu nhau sợ bị mấy đứa phát hiện rồi trêu ghẹo này nọ ý.

Tôi lúc đi trên đường mới ăn mấy đồ hôm qua chuẩn bị, thấy Khôi chỉ ngồi im nhìn đằng trước thì tôi tiện tay đưa cho cậu ấy một cái xúc xích. Tôi có ý tốt ấy mà, thấy cậu ấy chắc không chuẩn bị gì đâu nên nể tình bạn cùng bàn nên chia cho cậu ấy một ít, dù gì tôi cũng không ăn hết.

Theo lộ trình thì chúng tôi sẽ đến nơi lúc 8h và ở khu di tích đến tầm hơn 11h thì ăn trưa sau đó nghỉ ngơi đến 13h thì sẽ đến khu công viên nước.

Thấy quãng đường cũng còn xa nên tôi có định chợp mắt một lúc nhưng mà cái vai cứ nặng nặng sao ý. Tôi mới nhìn qua Khôi thì cậu ấy....đang dựa vào vai tôi ngủ một cách ngon lành cành đào. Mấy đứa phía trên quay xuống nói chuyện với nhau bắt gặp cảnh đó thì bàn tán xôn xao, tôi mới lay lay người cậu để cậu dậy.

Lúc Khôi dậy thì cũng hiểu ra vấn đề nên xin lỗi tôi rồi quay mặt ra phía cửa sổ dựa vào đấy và ngủ tiếp. Ai ngờ lúc nãy có mấy đứa có điện thoại thì chụp lén, khổ ghê cơ ấy, mà thôi tôi cũng chẳng để ý kệ tụi nó làm gì thì làm, tụi tôi có phải lén lút gì đâu mà là quang minh chính đại cơ mà không hề nhột chút nào.

Bác tài thiệt là tâm lí quá ha! Trên đường có mấy chỗ sốc sốc nên đi xe cứ bị rung lắc, Khôi dựa vào cửa sổ thì cộc một phát đau điếng cả đầu. Tôi mới giật mình khi nghe cậu kêu đau mới hỏi han

"Cậu có sao không đấy? Dựa vào ghế ấy đừng dựa vào cửa sổ, nhiều chỗ xe bị rung nên dễ đập đầu"

Cậu ta ôm trán rồi cũng gật gật. Haizz thấy thương ghê ấy nên tôi rủ lòng từ bi bảo cậu

"Buồn ngủ thì cứ dựa vào vai không sao, kệ tụi kia đi"

Cậu ta ban đầu cũng bất ngờ nhưng sau cũng gật gật đồng ý. Tôi là người tốt bụng y như bụt vậy đó nên giúp đỡ bạn bè là chuyện bình thường. Mấy cái hành động thân mật ấy thì lúc đấy tôi chả hiểu nó có ý nghĩa gì nữa nên chả nghĩ nhiều mà để cậu ấy dựa thôi.

Có mấy đứa cái miệng sáng chưa đánh răng hay sao ý nhất là con Hân, nó quay xuống thấy chúng tôi dựa vào nhau thì bảo mấy đứa bên cạnh

"Ê tụi bây, con Linh với thằng Khôi hình như đang thích nhau hay sao ý, thấy thân thiết lắm, còn dựa vào nhau ngủ kia kìa"

Cái mồm nó nói rõ là nhỏ, nhỏ đến nỗi con bạn thân Bảo Vy của tôi với mấy đứa ở trên cũng nghe thấy luôn ấy. Tôi mới nói lại cho đỡ tức

"Bạn ơi sáng bạn súc miệng đánh răng thơm tho chưa bạn? Hay sáng nay bạn ăn chanh là hay ăn giấm mà sao mồm bô bô ra mấy lời chua ngoét với cả thúi lắm ý. Mình biết bạn nghĩ xa đấy nhưng xin lỗi nhé mối quan hệ chưa tiến xa như bạn nghĩ đâu"

Nó nghe xong tức á khẩu không nói gì nữa. Úi dời tưởng thế nào, riêng về độ cà khịa mấy đứa không có duyên thì chị mày có sức thượng thừa rồi nhé em, không đến lượt em lên tiếng nói chị nói xấu sau lưng chị đâu ạ. Sả được cơn giận thì tôi cũng thoả mãn hơn nhiều, mấy đứa nó thích nói gì thì nói mình chả làm gì mà phải sợ cả.

Lúc hơn 8h thì chúng tôi đã đến nơi, khu này khá rộng nếu không đi theo đoàn sẽ bị lạc. Không chỉ có trường tôi mà có mấy trường khác nữa. Hoạt động ngoại khoá này do trên thành phố ban xuống cho học sinh các cấp nên có nhiều trường là điều đương nhiên rồi.

Chỗ khuôn viên này tôi thấy đúng là cổ thật đấy, nhà gỗ cùng với mấy bức tượng nhà vua theo các thời đại. Hôm qua ở nhà tôi đã tìm hiểu về một số cái ở nơi này và cũng đã ghi chép lại. Khi nghe mấy anh chị hướng dẫn viên giới thiệu thì tôi cũng ghi nhớ rồi lấy sổ ra để ghi chép.

Ơ kìa thật là quá trùng hợp rồi đấy. Tôi nhìn qua Khôi hỏi

"Cậu cũng có hứng thú với mấy cái này sao?"

Cậu ấy gật gật rồi nói

"Tớ hôm qua tìm được một số tài liệu về nơi này, có ghi chép lại cậu có muốn xem thử?"

Tôi liền tiến gần đến chỗ Khôi nhìn vào cuốn sổ khá dày chữ thì khá bất ngờ. Hai đứa ham học tập đến nỗi lúc đi tham quan trải nghiệm cũng đem sách vở ghi ghi chép chép. Hai đứa tôi có khá nhiều sở thích tương đồng: đọc sách này, thích mấy cái cổ kính liên quan đến lịch sử và có kha khá cái nữa.

Mấy thông tin mà Khôi ghi chép không khác tôi là bao nên cả hai trò chuyện với nhau về chủ đề lịch sử rất nhiều.

Đến tầm hơn 9h thì có mấy đứa kêu là đi nhiều mỏi nên chúng tôi đã được cô giáo cùng với mấy anh chị hướng dẫn viên đưa đến chỗ nghỉ trưa. Nó là một cái nhà sàn, bên trong rộng rãi đủ để 39 con người ngồi. Cả lớp ngồi bên trong đấy trò chuyện, đứa thì ăn đồ ăn đứa thì nằm xuống ngủ tiếp nhưng mà hai cái đứa khác biệt nhất lớp đó là ai thì mọi người biết đấy. Chúng tôi xin phép cô giáo cho ra ngoài đi tham quan tiếp, cô giáo ban đầu bảo sợ sẽ lạc nên không cho đi nhưng sau một lúc năn nỉ thì cô cũng đồng ý. Trước khi ra khỏi đấy cô bảo

"Chỗ chúng ta là nhà sàn số 6, nếu có bị lạc thì bảo mấy anh chị hướng dẫn viên có cái áo cam cam ý đó là đoàn trường mình dẫn về nhé!"

Chúng tôi cũng gật gật rồi chạy ra khỏi nhà sàn. Tôi có rủ Vy nhưng mà cô nương này bảo

"Tao chân yếu nên không đi nhiều được, tao đi tham quan vì có công viên nước nếu không tao ở nhà ra bể bơi nghịch nước còn hơn ấy"

Con này không biết tìm hiểu mấy cái có giá trị quá khứ gì cả. Tôi thì đi đến chỗ nào cũng chụp để về khoe cho bố mẹ với anh trai ở nhà xem.

Chàng trai đó va vào khung hình của tôi. Thân hình cao lớn đứng trước tượng một vị vua, ngón tay khá thon và dài chạm lên những chữ được ghi ở dưới bức tượng. Bóng lưng ấy tôi không bao giờ quên được, bức ảnh đầu tiên có cậu.

Lúc cậu ấy quay đầu lại thì tôi đã vội hạ máy ảnh xuống và hai chúng tôi đi tham quan tiếp. Đến chỗ một pho tượng phật cao lớn thì tôi nhớ lại lúc đi chùa với mẹ và bà nói rằng

"Khi nào đi đến nơi có phật chúng ta đều phải chắp tay trước ngực 3 vái để kính Phật, lòng luôn hướng về Phật"

Thế là tôi làm theo lời mẹ vái lấy 3 cái. Cậu bên cạnh thấy tôi làm vậy thì làm theo, lúc tôi quay ra thấy cậu vẫn đang chắp tay mà mắt không nhìn bên đó mà đang nhìn tôi thì thắc mắc hỏi

"Vái thì nhìn vào phật chứ sao nhìn tôi? Cậu chưa đi chùa bao giờ sao?"

Cậu ấy gật. Thật sự là chưa đi chùa hả trời, lạ ghê nhỉ.

"Ồ, mẹ cậu chưa đi chùa sao?"

Cậu ta lắc đầu

Tôi: mỉm cười im lặng

Mấy cái lúc cần nói sao không nói mà mấy lúc cần cậu im miệng thì nói vậy nè, đúng là tên kì quái nhất mà tôi từng gặp đấy. Lúc đầu vô lớp tưởng tôi trầm tính nhất rồi ai ngờ cậu bạn cùng bàn còn trầm hơn cả trầm nữa chứ.

Tôi thở dài rồi kể cậu

"Lúc bé ý tôi được bà ngoại với mẹ cho đi chùa cầu bình an nên mỗi khi chuẩn bị đi thi hay làm việc gì quan trọng tôi đều lên chùa kính Phật để được độ trì đấy. Bà tôi bảo nếu thật lòng sẽ được Phật độ cho để làm việc đó suôn sẻ"

"Sau này tớ đi cùng cậu"

Tôi "hửm" một tiếng rồi cũng hiểu ý cậu mới mỉm cười gật đầu. Tôi phải thừa nhận rằng nhiều lúc cậu ấy khiến tôi cảm thấy vui vẻ hẳn lên lúc tôi đang thấy nhàm chán hoặc có tâm trạng không được tốt, tôi bắt đầu có cảm tình hơn với cậu bạn cùng bàn vô cùng bí ẩn này rồi đấy.

Lúc đang đi về chỗ mọi người thì cậu lên tiếng hỏi tôi câu hỏi khiến tôi có hơi sững người một chút đó là

"Sao lúc nãy cậu nhắc đến bà ngoại lại nghẹn ngào vậy?"

Tôi thật sự khi nói về chuyện có bà ngoại xuất hiện trong đó lại không kìm lòng được mà xúc động

"Cũng không có gì, chắc do tôi nhớ bà ngoại mà thôi. Chắc cũng lâu rồi tôi chưa gặp bà nhưng tôi biết bà vẫn ở bên tôi"

"Xin lỗi vì đã nhắc đến chuyện buồn đấy của cậu"

Tôi mỉm cười nhưng trong nụ cười đó của tôi có chút bi thương và đượm buồn.

"Không có gì phải xin lỗi đâu, chuyện không có gì to tát hết"

Nói vậy thôi chứ nếu mà cứ lún sâu vào câu chuyện đó chắc tôi sẽ không nhịn được mà khóc trước mặt cậu ấy quá.

Trưa đó chúng tôi được chuẩn bị đồ ăn trưa đó là cơm cộng thêm một cái đùi gà và trứng, còn có thêm cả rau bắp cải xào với thịt bò.

Có mấy đứa không thích ăn hành ở trong trứng nên tụi nó cứ xẻ ra nhặt từng cọng hành một. Tôi thì có đồ ăn là ok rồi, hành đến tôi còn không thích ăn nhưng mà nếu đã trộn cùng trứng thì cứ ăn thôi bởi vì nó chỉ có một ít thôi còn lại là trứng mà.

Tôi để ý thấy rằng mấy đứa nó bỏ hành ra rồi thì ăn cơm với trứng cùng với đùi gà. Cái phần rau vẫn nguyên vẹn như chưa bóc seal vậy đó. Tụi nó nhặt thịt bò thôi chứ rau vẫn để đấy, thật không biết quý trọng đồ ăn mà.

Ờ thì tưởng có mỗi mấy đứa nó nhặt thịt ra khỏi rau nhặt hành ra khỏi trứng ai ngờ đến Vy cũng không ăn hành, Khôi không ăn rau. Tôi bất lực ghê luôn ấy, nhìn qua nhìn lại thì xuất cơm hết sạch không chừa thì có Thuỳ Anh, tôi, Đức, Khánh với cả Quyên còn lại thì xuất nào cũng chừa rau với mấy cọng hành.

Tôi mới quay sang hỏi Khôi

"Sao cậu không ăn rau?"

Khôi bảo không thích ăn, tôi mới nói tiếp

"Nếu không ăn sẽ thiếu chất sơ, sẽ bị táo bón đấy. Nếu bị táo bón cậu sẽ không đi vệ sinh được đâu và còn bỏ phí đồ ăn sẽ bị những vị thần trong đồ ăn trừng phạt nữa á"

Cậu ta nghe vậy mà tin sái cổ luôn, ăn hết phần rau luôn. Tôi ngồi cười khúc khích vui vẻ mới khen cậu

"Chà chà cậu giỏi ghê á, ăn hết thức ăn sẽ không bị phạt và được ban thưởng nữa"

Cậu mới tò mò hỏi

"Được ban thưởng gì thế?"

Ôi chao cái mặt. Nhìn thấy tri thức ghê cơ nhưng mà vẫn là trẻ con, tin mấy lời đấy của tôi, tôi thấy được đà thì nói tiếp

"Thì được một cơ thể khoẻ mạnh đấy còn gì nữa, không ăn đủ chất sẽ khiến cơ thể cậu yếu ớt và ẻo lả giống con gái ý. Cậu muốn không?"

Cậu ấy lắc đầu lia lịa luôn, tôi nhìn cậu thấy cậu nghe lời ghê ấy, chắc ở nhà cậu ấy vô tư với cả ngoan ngoãn lắm ha, càng ngày tôi lại càng một hiểu hơn về người bạn này đó nha.

Đến 12h45 thì chúng tôi bắt đầu lên lại xe để đến chỗ công viên nước buổi chiều chơi. Tụi nó bàn tán nhiều lắm, có đứa bảo

"Tao mang quần áo bơi đi nữa, tí nữa tao sẽ thể hiện tài năng bơi của tao cho tụi bây xem, tụi mày sẽ phải gọi tao một tiếng 'sư phụ'" (tự tin quá rồi anh ạ, tí nữa tự vả nhé hehe)

Có đứa khác lại bảo

"Mày mơ đi con, mày nghĩ mỗi mày biết bơi á. Tí nữa tao chống mắt lên coi coi mày có thắng được tao không"

Tôi nghe mà thấy mắc cười ghê á, gạ kèo solo bơi lội à, trẻ con! Mấy bà con gái trên kia cũng bàn tán sôi nổi không kém mấy đứa con trai, đứa thì bảo tí nghịch nước cho đã cái nư có đứa lại không muốn xuống tắm vì không biết bơi.

Ừ thì ở độ tuổi 9 10 này mấy đứa biết bơi thì cũng nhiều đấy nhưng trong lớp tôi chắc chỉ 1/3 lớp biết bơi thôi tất nhiên tôi có trong 1 phần đấy rồi. Từ bé tôi đã học bơi này học võ này, bố tôi bảo rằng

"Đi học võ để tự vệ nếu có ai đánh con gái cưng của bố thì cứ đánh lại nó cho bố không phải sợ bố con thằng nào hết. Có kết quả ra sao thì bố bảo kê con" (hảo bố)

Mẹ tôi thì đồng ý cho tôi học bơi đấy nhưng mà riêng cái phần học võ thì mẹ tôi lúc đầu cứ do dự mãi sợ con gái học võ sẽ không chịu nổi.

Lúc đến công viên nước là 13h05, xe dừng chưa mở cửa tụi nó đã cầm ba lô đứng dậy hết sạch rồi. Tôi với Khôi còn chưa cả kịp hết buồn ngủ thì đã thấy nhốn nháo hết cả lên. Tôi quay sang hỏi Khôi rằng

"Có tắm không? Trời nay có chút nóng, ngâm nước một lúc cũng được"

Khôi lúc đầu có chút do dự rồi cũng gật gật bảo là cũng có mang quần áo để thay nên sẽ xuống ngâm nước một lúc cũng được.

Không biết ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại nói ra một lời khiến tôi cũng bất ngờ vì lời nói vừa phát ra

"Nếu muốn không bị tụi nó hất nước vào mặt thì cứ ở gần tôi là được"

Nói xong cái cả hai đứa nhìn nhau sựng chân tại chỗ luôn, xong tôi mới nói lại

" À à ý tôi là nếu cậu muốn không lạc thì cứ ở gần bờ chỗ cô giáo trông đồ ý mà"

May mà não cậu ấy chỉ load nhanh khi học nếu không chắc tôi đào lỗ xuống đất vì xấu hổ quá. Cậu ta "ừ" rồi chúng tôi cùng cả lớp tiến vào công viên nước.

Bộ đồ của tôi mặc từ sáng vẫn hoạt động thoải mái nên cứ mặc bộ đấy xuống tắm thôi. Ôi làn nước mát làm sao! Cái thời tiết hôm chúng tôi đi tận 39 độ nên ngâm nước như thế đứa nào cũng vui sướng hất nước tung toé vào người nhau. Tôi cũng không tránh khỏi việc vị hất nước vào.

Khôi từ đầu đến cuối chẳng nói gì cả chứ ngâm hết cả người xuống dưới nước để trên mặt nước mỗi cái đầu, nhìn buồn cười thật sự. Cái bể chúng tôi tắm khá rộng và ít người, trời cũng đang vẫn còn nắng nên mấy lớp khác vẫn đang đi xung quanh chơi mấy trò khác chỉ có lớp tôi với mấy đứa lớp A ở chung bể.

Tiết mục đó cũng bắt đầu rồi ha. Từng đứa con trai thích mết ca lờ từ trên bờ nhảy xuống tùm một phát rồi thi nhau bơi, tụi nó bơi ếch á :)). Nhìn tụi nó bơi mà mấy đứa con gái ở trên bờ cứ cười cười rồi hú hét cổ vũ, chẳng hiểu sao cứ phải gào cái miệng lên nữa.

Vy ngồi trên bờ chỉ ngâm chân xuống nước cũng hú hét cổ vũ cho mấy đứa đang thi đua kia. Tự dưng nó dở chứng dữ luôn ấy, nó hét lên với mấy đứa con trai kia là

"Ê tụi bây, Linh nó bơi giỏi lắm hay tụi mày so tài bơi lội với con gái đê"

Tôi nhìn cô bạn đáng đồng tiền bát gạo này của mình với ánh mắt vừa khó hiểu vừa ba chấm vừa có đôi chút cáu kỉnh. Cô bạn chỉ nở nụ cười tươi rơi rói, mấy đứa con gái bên cạnh cũng giơ ngón like với tôi. Khôi bên cạnh cũng nhìn tôi khiến tôi chỉ biết bất lực.

Cái thằng hăng máu nhất từ nãy đến giờ là thằng Quân, nó từ nãy đến giờ toàn là người dẫn đầu trong những đứa thích mếch ca lờ, ra vẻ với mấy đứa con gái. Nó mới tiến đến chỗ tôi nói

"Mày biết bơi à nhưng mà mày là con gái sao mà tao chấp được, như thế đâu đáng làm đàn ông đâu. Nhưng nếu mày muốn thì ok thôi tao không nương tay đâu"

Ừ ừ ai bảo ông nương tay đâu, tôi đây không cần cái nương tay đấy của ông đâu ạ. Tôi gật đầu đồng ý thách đấu, Vy bên cạnh thấy tôi đồng ý cũng bất ngờ vì hồi nãy cô bạn chỉ đùa chứ không có ý gì khác ai ngờ tôi đồng ý thật với nó (đùa vui ghê ha :>)

Tôi với Quân thi đấu, trước khi vào tư thế nó còn nói

"Nể tình mày là con gái nên tao có chút điều kiện này cậu đồng ý không?"

Thật là dài dòng quá đi, tôi khó chịu hỏi

"Điều kiện gì nói đi"

Gương mặt của nó có chút ý gì đó khiến tôi chỉ muốn đấm vài phát vào mặt nó cho hả giận

"Cũng không có gì to tát đâu, nếu tao thua thì mày bảo tao làm gì cũng được còn nếu mày thua thì nụ hôn đầu của mày sẽ là dành cho thằng tự kỉ kia đấy nhé"

Tôi cau mày nhưng vẫn phải đồng ý vì tôi biết rằng nụ hôn đầu này của tôi sẽ không trao cho ai sớm như vậy đâu. Cậu ta tự tin quá rồi đấy.

Đứng trên bờ vào tư thế chuẩn bị sau khi nghe thằng Đức đếm xong thì hai đứa nhảy xuống, ban đầu thì ngang tài ngang sức đấy nhưng sau rồi thằng kia không phải đối thủ của tôi. Ban đầu thấy cậu ta bơi ếch thì tôi cũng làm theo nhưng thấy quá chậm rồi nên tôi chuyển sang bơi sải cho nhanh.

Bố tôi dạy bơi sải quả thực là tuyệt vời, thầm cảm thán mấy năm khổ cực để bố dạy bơi bây giờ đã áp dụng được rồi nè. Tôi lộn nhào quay về rồi là người chạm đích đầu tiên.

Mặt thằng Quân lúc ấy đen như cái đít nồi bị cháy ở nhà tôi mỗi khi tôi quên tắt bếp vậy đó. Nó vẫn còn nói được

"Lúc nãy do tao mất sức thôi, thi lại đi tao không chấp nhận kết quả này"

Tôi cũng chỉ biết thở dài đồng ý, ván thứ 2 vẫn như ván đầu nhưng lần này tôi quyết định không bơi ếch nữa mà bơi luôn sải để đánh nhanh thắng nhanh. Chơi mấy môn thể thao thì tôi khá tự tin là có thể cân được mấy đứa con trai trừ bóng đá ra đơn giản vì tôi không thích.

Nam tử hán đại trượng phu nói là làm. Cậu ta bảo tôi rằng muốn làm gì cậu ta thì làm. Tôi chấp thuận và bộp một phát vào mặt của nó, mấy đứa xung quanh mồm chữ o mắt chữ a nhìn tôi đầy kinh ngạc may mà cô giáo đang nằm nghỉ trưa ở kia nên không thấy chuyện này nếu không tôi sẽ bị mắng mất.

Cậu ta ngã xuống nền ôm mặt nói

"Mày làm cái d*ll gì đấy con ch* này mày muốn c.h.ế.t à!"

Tôi cười khẩy rồi cúi xuống nói

"Điều kiện mày tự đưa ra và đây là điều tao muốn làm, chỉ có thế thôi. Đừng tự đắc quá bạn à nếu không tự vả sẽ đau hơn khi bị người khác vả đấy, rút kinh nghiệm nha. Đầu óc suy nghĩ trước khi nói nhé"

Nói xong tôi cười cười chạy ra chỗ Khôi vẫn đang sững người, tôi phải quơ quơ tay trước mặt cậu ta một lúc thì cậu mới tỉnh lại nhìn tôi rồi có hỏi

"Tay cậu có sao không?"

Tôi chỉ cười cười rồi lắc đầu. Vy bên cạnh thì cũng hùa vào nói

"Nãy mày ngầu ghê luôn ấy Linh, tao chắc sẽ là fan hâm mộ của mày quá. Bản mặt tự tin thái quá của nó thấy ghét quà trùi luôn ý"

"Mày lợi dụng tao để cậu ta bẽ mặt hả? Bạn thân quá ha"

Cô bạn chỉ cười nhăn nhở rồi quay ra chỗ lớp trưởng nói chuyện tiếp để đánh chống lảng. Nhiều lúc thấy nghi ngờ ghê luôn ấy, kiếp trước tôi với Vy mắc nợ nhau cái gì hả ta sao kiếp này cứ phải trải qua nhiều kiếp nạn vì nó quá vậy,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net