22-06-02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lâu mình đã không còn buồn khi nghe phải những câu kiểu mình trầm cảm là do mình nghĩ vậy, vui lên đừng tiêu cực nữa =))))

Giá mà được vậy thật thì tốt, rằng chỉ cần thôi nghĩ đến nó thì nó sẽ biến khỏi đầu óc mình, rằng trầm cảm chỉ là một phút thoáng qua mà mình dễ dàng rũ bỏ như vứt đi những món đồ không dùng được nữa.

Mình chỉ buồn vì không thể thật lòng nói ra những gì mình đang trải qua với những người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Bởi mình rất sợ họ cũng sẽ nghĩ lỗi là do mình, là do mình chọn cuộc sống thế này.

Từ tháng trước mình lại bỏ dở chuyện điều trị rồi, vì mình thấy mông lung quá, không biết nên làm gì, không biết mình cố gắng để tốt lên vì điều gì, cũng không biết bản thân muốn gì cần gì nữa...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net