Thiên Yết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


1. Cảm nhận

Tôi không nhớ chúng tôi quen nhau ra sao. Không nhớ như nào lại trở nên thân thiết đến mức như hiện giờ. Chúng tôi đã là bạn qua mạng nhiều năm. Như nào đó, người này, hầu như biết về đời tư của tôi, nhiều nhất.

2. Nhìn

Tóc đen thẳng dài, mắt to.

Có lẽ chúng tôi đã thân quen quá lâu, nên lần đầu gặp gỡ bỗng chốc trở nên... bình thường.

Chúng tôi gặp mặt lần đầu tiên sau nhiều năm quen biết, vào một tối mưa giông gió bão.

3. Kỉ niệm

Chúng tôi đã kể lể với nhau đủ thứ trên đời, có lẽ. Một người nên có một người như thế trong đời, người mà mình có thể thoải mái bộc bạch về chính mình, về con người mình, lớp mà khá sâu thẳm của mình (sâu thẳm nhất thì thôi). Người mà tuy là, biết quá rõ đời sống của mình, nhưng cũng đứng kha khá xa khỏi chúng. Một người tâm tình, một người chỉ để lắng nghe.

Đời sống cá nhân của tôi, đời sống tình cảm của tôi, đời sống xã hội của tôi, cô ấy nghe hết, kể cả không cần phải biết quá nhiều về tất cả.

4. Nhớ

Tôi đã từng cho là, có lẽ chúng tôi sẽ không gặp được nhau. Để cho một người mà xét trên nhiều khía cạnh là hoàn toàn xa lạ, một người ở cách khá xa, nắm giữ quá nhiều bí mật, quá nhiều câu chuyện của mình. Nhưng đồng thời người đó lại rất giống mình, tương đồng mình quá nhiều. Đây là nhu cầu của tâm lý, một thứ nên được đáp ứng đúng mực.

5.

Quá nhiều câu chuyện phiếm vui vẻ, vô tư, và chúng tôi cũng tìm thấy ở nhau khá nhiều điểm chung.

Khoảng cách là cách mà mối quan hệ này được duy trì. Nếu không xa đến thế, có lẽ chúng tôi đã phải đối diện với bất đồng và xích mích, rồi sẽ chẳng thể nào tiếp tục thân cận như thế nữa.

Tôi thực lòng thật sự tin là, chúng tôi có thể tiếp tục như thế này, tiếp diễn đến cùng, sự thân thiết này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net