Cháy hai nhà mới vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Trương Cực với Tả Hàng là npy, ai cũng biết. Hình nền điện thoại Trương Cực là Tả Hàng, không nói ai cũng biết. Nhưng hôm nay, hình nền ấy đã bị đổi thành hình Trương Cực chụp chung với một cô bạn cùng lớp. Woa, và Tả Hàng đã thấy.

          Rồi, rồi, xong Cực rồi. Và chính chủ bị Tả Hàng dỗi nguyên một ngày mà không rõ lý do. 

          Thì chuyện là zầy:

          Vì quá cay cũ việc ngày nào cũng bị thồn một mống cơm chóa của bốn vị huynh đệ, Tô Chu Cực Hàng, nên bạn Hàm hôm nay nổi máu, lấy điện thoại Trương Cực vác đi đổi hình nền cho Nhị ca ghen chơi. Mật khẩu điện thoại Trương Cực thì chỉ có mỗi Tả Hàng biết, mà mình làm nó ghen mà, đâu được để lộ. Thế là nhanh chóng dùng cái đầu thông minh của mình, lấy điện thoại ra search Baidu ảnh của Tả Hàng, lấy mở điện thoại. Quá là easy. Và khóa mở thật nha bà con. Rồi thế là một đám các vị "huynh đệ tốt" bu lại chọn xem sẽ lấy tấm nào làm hình nền. 

          Trương Trạch Vũ học cùng trường, cùng lớp với Trương Cực. Mà thanh niên này lại cay cú Trương Cực từ hồi Cực cướp mất Hàng ca. Nên tên nhóc ranh ma đã lấy tấm hình Trương Cực chụp cùng với một nhóm học tỷ hâm mộ trong trường. Cắt ra, edit, chình sửa các kiểu rồi cài lại làm hình nền. 

          Xong xuôi, đám nhóc còn không quên lấy khăn chùi điện thoại cho thật sạch sẽ, phi vụ trước mắt tương lai có vẻ rất thành công.

          Giờ ăn cơm, chiếc "ca ca tốt" Dư Vũ Hàm giả vờ kiếm điện thoại. Sau đó hỏi mượn Trương Cực để điện xem điện thoại mình đang ngao du chỗ nào. Trương Cực mải liếc mắt đưa tình với Tả Hàng, méo care, chỉ nhập mật khẩu rồi quay sang tiếp tục săn sóc npy của mình. Diễn xuất của Dư ca quả thật rất tiến bộ. Đầu tiên tạo ra một âm thanh khiến Chẻo cưa chú ý, rồi nhìn đăm đăm vào điện thoại Trương Cực, còn không quên che miệng cho tự nhiên.

          "Cạch"

          Điện thoại Trương Cực rơi xuống đất.

          "Nhẹ nhẹ thôi ông ơi, iphone xịn xò của người ta đó."

          Trương Cực vừa tiến tới nhặt điện thoại, vừa càu nhàu như ông cụ non. Lúc nhặt điện thoại lên, thanh niên hóa đá ngay tại chỗ.

          Wtf? Cái qqjz???

          Hàng ca siêu khả ái của cậu đâu rồi, sao lại thành con mắm nào từ trên trời rơi xuống thế này. Cực shock, Cực giật mình, Cực hoang mang, Cực cần gửi gấp tín hiệu SOS. Tả Hàng lon ton chạy lại, nhìn điện thoại một cái, rồi mặt tối sầm lại. Đóng cửa đi ra khỏi phòng, bỏ dở luôn bữa trưa.

          Cho nên bây giờ, Trương Cực đang một bên ôm ấp vỗ về an bé, một bên lườm "hung thủ" Dư Vũ Hàm và Trương Trạch Vũ muốn cháy da.

          "Sao giải thích gì đi chứ"

          Tả Hàng nhìn đệ họ Trương tên Vũ của mình mà lắc đầu ngao ngán. Không nghịch thì thôi, chứ đã nghịch thì nhẹ nhất cháy nhà.

          Riết rồi mày zầy thì ai dám làm em dâu tao hả Vũ??

          Ừ thì bây giờ Cực Hàng làm hòa rồi đó. Trương Cực lại nảy ra trong đầu một ý tưởng xấu xa, quay ra cười nham hiểm với Hàm ca và Tiểu Bảo.

"Cháy một nhà thì hơi bất công nhờ? Sao không châm xăng cho cả Tô Chu luôn đi?"

(Tô Chu said: Ngồi không cũng méo yên với tụi nó)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net