No.17 - TỰ TRUYỆN CỦA MỘT CHÀNG MÈO NGU NGƠ 🍀

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh xuân tôi từng có cậu . . . 🍀

. . . . . . .

Mùa xuân năm ấy.

Một mùa xuân mà ngỡ đâu là lúc mọi vật đều tươi đẹp và rực rỡ nhất, muôn hoa đua nở, phố xá sầm uất, rộn ràng.

Mọi thứ thật náo nhiệt và nhộn nhịp.

Thế thì tại sao nơi ghế đá nhỏ kia lại có một chàng trai ngu ngơ ngồi buồn bã dưới màn đêm thế kia.

Thế giới ồn ào náo nhiệt trong mắt cậu dường như đều hiện lên vẻ buồn bã và cô đơn giữa nơi phố thị này . . .

. . . .

Mấy ngày trước.

Khi thế giới đã về khuya, màn đêm nhỏ hiu hắt bỗng xuất hiện hai bóng ma rất đặc biệt.

Nhẹ nhàng băng băng trên con đường nhỏ, chó mèo đều khiếp sợ với những nơi mà họ đi qua.

Chàng trai nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé kia, nó mềm mại và thật mong manh như được kết hợp giữa thủy tinh và kẹo dẹo vậy.

Cậu nắm lấy bàn tay dễ vỡ của cô gái băng qua khắp mọi nẻo đường của khu phố nhỏ.

Thanh xuân đơn giản chỉ cần như vậy là đủ, không náo nhiệt cũng chẳng ồn ào . . .

Cô gái từng lập lờ hỏi chàng trai, tại sao đến giờ phút này cậu vẫn chưa từng có người yêu.

Câu nói dường như nói đùa của cô gái khiến chàng trai rụt rè không dám trả lời.

Do dự thật lâu, thật ra chàng trai muốn nói với cô gái rằng người cậu ấy thích chính là cô.

Nhưng cậu lại im lặng giả vờ ngốc nghếch như mọi khi, ngu ngơ nói rằng :

- Nhìn tui xấu như vậy, ai có thể yêu nổi chứ he he.

Hai bóng ma nhỏ cứ thế lại đi khắp nơi trêu chó ghẹo mèo giữa màn đêm yên tĩnh, mọi thứ trông thật ấm áp và nhẹ nhàng.

Nhưng không phải thanh xuân nào cũng trọn vẹn như tiểu thuyết đâu.

Một ngày như mọi khi, hai người bỗng dưng không nhắn tin cho nhau nữa, cô ấy im lặng, anh cũng không nói gì.

Một ngày, hai ngày, cứ thế cho tới mấy ngày sau.

Màn đêm buông xuống, chàng trai ngồi cô đơn giữa chiếc ghế đá nhỏ nơi nhà thờ.

Yên bình ngắm nhìn mọi thứ tươi đẹp trước mắt, ký ức thoáng qua cậu thầm nghĩ :

- Thanh xuân tôi từng có cậu là điều may mắn nhất cuộc đời . . . . .

. . . . . . . . . .

*  Khi em ở nơi đất khách quê người, khi màn đêm buông xuống có khi nào em sẽ nhớ đến: 

*  Đã từng có một chàng trai ngốc nghếch, cùng em đi khắp mọi nẹo đường,  lén lút nhìn ngắm nụ cười của em. 🍀

*  Từng có chàng trai lắng nghe giọng nói của em, dùng quãng thời gian thanh xuân cùng em làm trò con bò 🐮 ha ha ha. . . 🍀


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net