Jinnie hát cho chị ngủ đi!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_____

Solji p.o.v

Khoảnh khắc về đêm, đây là lúc lãng mạn nhất, cũng là lúc cô đơn nhất...

Những lúc có em bên cạnh, làm gì chị cũng thấy thật vui, làm gì chị cũng thấy thật hạnh phúc, chỉ cần có em chị đều cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh...hay chính bản thân chị muốn nó trôi qua thật chậm rãi mỗi khi chị ở cạnh em?

Đêm nay...em vẫn để chị một mình sao?đêm nay em vẫn không có ở đây sao? chiếc giường rộng rãi này đối với chị nó thật lạnh lẽo khi không có em nằm cùng bên chị. Không có em ôm chị, không có em vuốt ve tấm lưng để đưa chị vào giấc ngủ...

Em hứa, rồi lại thất hứa 

Chị nhớ em thật thật nhiều, khoảng thời gian ta không gặp nhau không nhiều cũng không ít, đối với người khác thì nó chẳng là bao, nhưng đối với chị dài như cả thế kỉ, vì chị thương và nhớ em rất nhiều...

Đêm nay em lại hứa là em sẽ về, nhưng em đã hứa ba đêm rồi, cũng vì công việc của em mà chị không trách được, chỉ là chị cô đơn khi không có em mà thôi...

Đó là những suy nghĩ trong đầu trước khi bắt đầu một giấc ngủ mà không có người thương bên cạnh, vì công việc, nên người chị thương không ở bên chị được nhiều, vì công việc nên phải chấp nhận đợi, đợi được ngủ cùng nhau, đợi em về cạnh chị, nhanh nhé Jinnie, chị không ngủ đâu.

end p.o.v

12h15am in Studio

''LE giờ này em chưa về nữa sao?''- một đàn anh thấy cửa phòng làm việc của LE vẫn sáng đèn, cứ nghĩ là quên tắt, anh định vào tắt dùm thì thấy một cục đen thui đang cậm cụi viết, làm việc trong khi mọi người ai cũng đã ra về.

''À oppa hả, em chưa về, vẫn còn phần lời này em chưa viết xong nên em định hoàn thành nốt nó trước sáng mai đó mà, em sẽ về sớm thôi''-Quay qua trả lời rồi nở một nụ cười mệt mỏi, đôi mắt tiều tụy đó đã bị chủ của nó hành hạ đến mức nào rồi không biết nữa.

''Em nghĩ giờ này là mấy giờ rồi còn nói về sớm thôi? gần 1h khuya rồi đấy cô nương à''

''Thật sao??? Khuya như vậy rồi sao? em tập trung đến nỗi  quên nhìn giờ giấc, em em về nhà đây, anh tắt đèn rồi đóng cửa dùm em nhé, tạm biệt''

''Con bé này thật là...''

Như vừa quên thứ gì đó thật trọng đại, LE gấp ráp lấy xe và phóng về nhà thật nhanh, mặc kệ cả đèn đỏ còn tận 11s, vẫn vượt, chân đạp ga chưa có ý định sẽ giảm tốc độ xuống.

''Chết thật, không biết có ngồi đợi mình mà chưa chịu ngủ không nữa, Ahn Hyojin mày là đồ vô tâm''-Suy nghĩ trong tâm trí LE hiện giờ chỉ có một, chỉ muốn về nhà thật nhanh, đến nhà lột giày ra rồi trèo lên giường ôm chị mà ngủ, cảm thấy bản thân mình thật có lỗi với chị, để chị chờ mong suốt ngày như thế, thật đáng trách bản thân mà.

...

Đứng trước cửa nhà mở khóa, tâm trạng tội lỗi bao trùm, chỉ mong sao Solji giờ này đã ngủ, đừng thức đợi mình như bao đêm trước, cũng đã ba ngày ba đêm rồi không về, hầu hết chỉ ở công ty rồi về nhà mình để tiện cho việc sáng tác, hôm nay hứa với chị là về sớm rồi sang đây, vậy mà đã trễ thế này...

Mở đèn, tháo đôi Balenciaga đặt kế bên một đôi y hệt trong tủ, từ lúc nó mới ra cô đã mua cho cô và mua luôn cho chị một đôi, để cả hai có thể mang chung mỗi khi đi chơi đâu đó cùng nhau, chị với cô đều rất thích nó...Đây là mẫu giày xuất hiện nhiều nhất trong các bức ảnh street style của các tín đồ thời trang thế giới

Sọt bừa một đôi dép đi trong nhà, cởi áo khoắc quăng đại trên Sofa, LE là vậy, bầy bừa và không có tí nề nếp, chẳng bao giờ đồ đạt cô sài lại được để ngăn nắp, cũng chẳng bao giờ chịu dọn, sống chung với chị, chị sẽ dọn giúp cô, có khi la rầy thì giữ ý tứ được vài hôm thì đâu lại vào đó, chẳng thể gọn gàng.

Mở cửa bước vào, vẫn là căn phòng tối đen và chút ánh sáng từ đèn ngủ, người thương cô đang nằm ở đó, xem ra thì đã ngủ rồi thì phải, LE nhẹ nhàng nhất có thể bước lại chiếc giường, ngắm nhìn gương mặt chị, cúi xuống hôn nhẹ má chị một cái rồi thôi, cô cần giấc ngủ ngon của chị, không thể phá được...

Mở tủ lấy một bộ đồ ngủ rồi thay ngay tại chỗ mà không cần bước vào phòng tắm, có sao đâu chứ? Solji ngủ rồi cơ mà, giải quyết tại chỗ cho đỡ mất thời gian... Thật ra cô không biết người ở đằng sau đã đỏ mặt tự lúc nào rồi, vội nhắm tịt mắt khi người ta thay đồ gần xong, xấu hổ chết mất. Cũng không phải là chưa bao giờ nhìn qua, cũng đã nhìn qua rất nhiều lần, nhưng Solji là dạng người da mặt mỏng chứ không như ai kia.

''Thân hình LE ngày càng bốc lửa hơn xưa rồi, làn da của em rám đi rất nhiều, trông thật khỏe khoắn làm sao''

Bước đến giường rồi nhẹ nhàng leo lên, giở góc chăn được Solji chừa sẵn rồi chui vào, chị đang nằm quay lưng về phía cô, đôi tay trong chăn lần mò tìm kiếm vùng bụng quen thuộc để ôm vào, bất chợt bàn tay đặt lên tay cô, rồi chị xoay người lại, làm HyoJin thoáng giật mình hỏi.

''Chị chưa ngủ hay bị em đánh thức vậy?''

''Chị chưa ngủ''

''Sao chị không ngủ?''

''Chị đợi em...''

''Sao đợi em...?''

''Chị nhớ em...''

Câu nói làm Jin chỉ biết cứng họng, không hỏi bất cứ một câu nào nữa mà chỉ ôm chị vào người, vừa hạnh phúc vừa đau lòng...

''Sau này em có về trễ, phải nhớ ngủ sớm, đừng đợi em nữa, có biết không?''

''Không biết''

''Sao chị cứng đầu vậy?''-Vừa nói vừa thò cánh tay phải mình vào chiếc áo ngủ của chị và vuốt ve lưng chị, đây là cách giúp Solji ngủ ngon hơn rất nhiều, lúc nhỏ mẹ vẫn hay làm thế để Solji dễ ngủ, đến nay thì hằng đêm đã có Jin thay mẹ rồi...

Tay trái cô phải làm việc nhiều hơn, vừa là gối kê đầu cho chị, vừa vuốt những lọn tóc đen mềm mại. Gương mặt Sol úp trọn vào người Jin, hai cánh tay ôm chặt lấy eo cô, hai người dính với nhau, trao cho nhau những cử chỉ quen thuộc hằng đêm, những thứ thân mật chỉ có cô và chị biết.

Cằm của Jin kê lên đỉnh đầu chị, đôi lúc đưa chiếc mũi của mình vào mái tóc chị ngửi rồi lại hôn, nhưng chiếc hôn nhẹ nhàng nhưng không kém phần ngọt ngào da diết.

Họ nói chuyện với nhau bằng âm thanh cực nhỏ, đây không gọi là nói chuyện, đúng hơn họ đang thủ thỉ với nhau, tâm tình còn chưa hết vấn vương, âm lượng ngày càng nhỏ, nó chỉ đủ để hai người có thể nghe mà thôi...

''Jinnie''

''Hửm?''

''Em hát cho chị nghe đi ''

''Bài gì?''

''Bất cứ bài nào em muốn''

....

_You don't know babe, when you hold me 🎶
(Chị không hề hay biết gì đâu, khi chị ôm em thật chặt trong lòng...)

And kiss me slowly It's the
sweetest thing 🎶
(Và bất ngờ đặt môi hôn em thật chậm đó là điều ngọt ngào nhất trần đời...)

And it don't change If I had it my way 🎶
(có những thứ chẳng bao giờ thay đổi, nếu như chính em đã có  thứ em cần...)

You would know that you are 🎶 (chị phải biết mình ở vị trí nào rồi chứ?)

You're the coffee that I need in the morning🎶
(chị là giọt cà phê ấm nóng mà em cần trên môi mình bữa sáng...)

You're my sunshine in the rain when it's pouring 🎶
(chị là ánh quang dịu êm sau cơn mưa rào dữ dội)

Won't you give yourself to me 🎶
(chị chẳng muốn trao bản thân mình cho em sao?)

Give it all, ohhh 🎶 (chị hãy trao cho em mọi thứ...)

I just wanna see 🎶 (em chỉ muốn được ngắm nhìn mà thôi)

I just wanna see how beautiful you are 🎶( em chỉ muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của riêng người)

You know that I see it 🎶( chị biết em đang nhìn gì mà đúng không)

I know you're a star 🎶(em biết chị tựa như ánh sao xa vời mà)

Where you go I follow 🎶
(nơi nào chị chị bước đến em đều đặt gót theo sau..)

No matter how far 🎶
(mặc cho đó là vùng đất xa xôi nào đi chăng nữa...)

If life is a movie  you're the best part, oh oh oh 🎶
(nếu cuộc đời em là một cuốn phim, chị là người chiếm giữ phần đẹp đẽ nhất...)

You're the best part, oh oh oh 🎶 (chiếm giữ phần đẹp đẽ nhất trong tim em)

Best part ...(vị trí quan trọng nhất)

*Bỗng dưng im lặng*

''Sao không hát tiếp?''

''Em muốn đoạn sau chị hát cho em nghe, bây giờ thì ngủ nào, Jinnie buồn ngủ aaa''

''Oeẹ, gớm chết đi được''

''Chị kì quá à''

''Unnie ngủ ngon''

''Jin ka ka ngủ ngon''

Tiếng cười khúc khích của Solji là âm thanh cuối cùng trước khi cả hai chìm vào giấc ngủ...

__________

Best part là tên bài hát mà Jin hát nhé mọi người, nghe thử trên đấy đi mình có để clip đấy!! Vừa nghe vừa ngắm Jin dễ thương thế nào nhé 💓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC