đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau mấy ngày Dưỡng bệnh , cô chưa hề bước ra đường ngày nào cả, hôm nay trịnh vân quyết định đi mua sắm , không biết phải nói là ưu điểm hay nhược điểm , một tuần cô không mua sắm sẽ cảm thấy trong lòng bồn chồn bức rứt . Không biết nhà của trịnh vân bao nhiêu tủ quần áo mới chịu đựng được cái sợ thích của cô tiểu thư này đây. Cô vào khu trung tắm mua sắm , loay hoay chọn đồ, bỗng cô thấy có một cô gái đi ngang qua cô vô tình đánh rơi chiếc chìa khóa lúc nào không hay, trịnh vân nhặt lên, và kêu vội

-này. Chị ơi chị làm rơi đồ đây

Cô gái trước mặt nghe có người gọi liền xoay lại, nhìn thấy món đồ quen thuộc nằm trong tay người kia, bất giác mỉm cười tiến đến

-cảm ơn em

Từ lúc người con gái này xoay lại cô đã thấy rất quen nhưng không nhớ là ai , suy nghĩ một lát cô mới sựt nhớ ra

-cô là con của giám đốc trần, trần ngọc đan thanh phải không?

Cô gái có chút bất ngờ nhưng vẫn giữ sắc thái bình tĩnh của mình

-cô có vẻ hiểu tường tận về tôi nhỉ?

-tất nhiên rồi, cô trong giới thương trường đã hạ gục rất nhiều người làm biết bao nhiêu gia đình tán gia bại sản , nợ nần chồng chất.

-không biết tôi có thể xem đó là lời khen hay là lời khiêu khích ?

Trịnh vân khoanh tay lại nhìn kĩ cô gái trước mặt thật sự rất xinh đẹp, không những thế lại vô cùng sắc sảo, nếu cô ta không làm quá nhiều chuyện xấu thì trịnh vân đã mến cô từ cái nhìn đầu tiên

-cô nên chọn ý nghĩ thứ 2 thì hơn

Đan thanh cười lớn, nhanh tay giật.chiếc chìa khóa trên tay trịnh vân

-cô thật sự rất thú vị đó

-cô....

Đan thanh quay lưng di nhưng cũng nói to cho trịnh vân nghe, đồng thời giơ chiếc chìa khóa lên cao chọc tức trịnh vân

- nhưng dù sao cũng cảm ơn cô vì chiếc khóa xe

Trịnh vân tức tối, cô không biết hôm nay mình đã gây ra tội lỗi gì mà xui xẻo gặp cô gái này, thật làm mất hứng mua sắm

..

Thúy vy ngồi trong phòng làm việc cùng san san trợ lí của mình để bàn bạc công việc

-hôm nay chị có việc, em giúp chị sắp xếp lịch hẹn với đối tác ngày mai chị sẽ xử lý

-vâng thưa tổng giám đốc.

Thúy vy bước ra khỏi công ty bất chợt gặp gia tuệ, hôm nay gia tuệ phải nộp báo cáo cho trường sẵn tiện ghé sáng công ty của thúy vy, nhưng cô chỉ đứng ở ngoài cổng, nửa muốn vào nửa muốn đi khỏi, cô rất sợ sẽ làm phiền đến công việc của thúy vy, từ hôm đến dùng cơm tại nhà của thúy vy, cô cảm thấy giữa cô và chị ấy dường như đã có thêm khoảng cách. Thúy vy trông gia tuệ.hôm.nay có vẻ gì đó khan khát ngày thường

-gia tuệ!

Gia tuệ đang suy nghĩ nghe gọi tên mình liền nhìn xem là ai

-Chị...

-sao lại đứng ở đây , em đến tìm chị à

Gia tuệ ấp úng không biết phải trả lời làm sao

-vâng em sẵn tiện qua trường nên..định ghé sang..thăm chị một chút

Nhìn cô bé trước mặt ấp úng làm thúy vy bật cười

-Mà chị định đi đâu thế

-Chị tính ghé thăm một người

Gia tuệ không suy nghĩ liền nói một câu rồi nhanh chóng hối hận

-cho em theo chị nhé

Nói xong cô xấu hổ cuối mặt xuống di di mũi giày xuống đất

-em xin lỗi,..em không nên nói vậy

Thúy vy thấy hành động của gia tuệ trông rất đáng yêu môi khẽ cong lên

-Ai bảo chị không cho em theo,nhưng mà cấm nghịch ngợm nhé

Gia tuệ nghe thúy vy nói vậy cười tươi gật đầu

Thúy vy cho xe chạy đến một căn nhà, ngôi nhà không quá to nhưng thiết kế rất đẹp mắt, một người phụ nữ từ trong bước ra cửa, khuôn mặt phúc hậu, hiền lành khiến cho ai nhìn vào cũng có cảm tình tốt.

-con chào mẹ

Gia tuệ cũng lễ phép chào thưa

-con chào bác

Bà nở nụ cười hiền lành ấm áp với hai cô gái trước mặt

-chào hai con, nào vào nhà đi con

Gia tuệ cùng thúy vy ngồi xuống ghế bà cũng ngồi theo

-mẹ, đây là gia tuệ, em ấy là bạn.của con. Còn đây là mẹ nuôi của chị

Gia tuệ mỉm cười gật đầu chào một lần nữa

Bà mỉm cười rồi nhìn sang thúy vy

-hôm nay con không đến công ty sao?

-dạ không. Sáng con vừa thu xếp công việc để đến thăm mẹ

-ừ thôi hai con ngồi chơi để mẹ dọn cơm lên, chúng ta cùng ăn.

Thúy vy nhanh nhẹn đứng lên

-thôi cứ để con làm cho mẹ

Bà gật đầu hài lòng, nhìn con gái xuống bếp rồi xoay lại nhìn gia tuệ

-cháu bảo nhiêu tuổi rồi?

Gia tuệ lễ phép trả lời

-dạ con 17t thưa bác

-chuyện học tập của con thế nào

-dạ vẫn ổn ạ.

Bà vui vẻ nói về cô con gái của mình

-Thúy vy lúc nhỏ nó rất xinh đẹp và thông minh đến giờ nó vẫn chẳng thay đổi gì nhiều

Gia tuệ mỉm cười ánh mắt ánh lên vẻ tự hào ngưỡng mộ, chan chứa yêu thương

-vâng chị ấy thật sự rất xinh đẹp và tài giỏi

Bà có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt của gia tuệ

-Mà thưa bác , ba mẹ của chị vy đâu rồi ạ, con nghe nói chị ấy có một người chị gái nữa

Bà đôi mắt đượm buồn, thở dài nhìn gia tuệ

-ta và ba mẹ nó là bạn thân từ khi thúy vy chào đời ta đã là mẹ đỡ đầu của nó đến khi Ba mẹ con bé mất khi vy nó 15t , hai chị em nó phải sống rất vất vả , khi công ty thành lập chưa được lâu thì thiên hương chị gái con bé mắc bệnh tim mà mất. Một mình nó chống chọi tất cả, nó rất đáng thương

Gia tuệ nghe đến đây cảm thấy đau lòng vô cùng cô không ngờ một con người với vẻ ngoài lạnh lùng, cuống hút ấy lại có một cuộc đời đáng thương như vậy

Thúy vy từ nhà bếp bước lên cười cười

-hai người đang nói xấu con chuyện gì vậy?

Bà hiền từ nhìn đứa con gái của mình

-mẹ chỉ nói lúc nhỏ con rất nghịch ngợm

Thúy vy chun mũi trông vô cùng đáng yêu, hành động này gia tuệ lần đầu tiên nhìn thấy, cảm thấy thích thú ,con người này cũng có lúc đáng yêu đến thế

-mẹ. Con có nghịch ngợm bao giờ đâu

Bà cười cười trêu chọc con gái

-mẹ nói con nghịch ngợm lắm nhưng gia tuệ lại khen con xinh đẹp và tài giỏi đấy

Thúy vy cười tươi nhìn gia tuệ rồi đưa tay bẹo má cô

-chỉ tuệ mới hiểu chị thôi

Gia tuệ đỏ mặt, làm bà và thúy vy bật cười

-thôi chúng ta xuống bếp ăn cơm di đồ ăn nguội hết rồi.

Trên bàn ăn ba người nói chuyện rơm rã không khí thật vui vẻ và ấm áp thúy vy như được sống lại khoảng thời gian có ba mẹ và chị gái.

Dùng cơm xong gia tuệ cùng thúy vy ra ngoài vườn tưới nước cho mấy chậu hoa lan của mẹ cô

Nhìn gia tuệ chăm chú mấy chậu cây , lâu lâu lại cười tủm tĩm làm thúy vy cũng cười theo

- em thích hoa lan lắm sao?

Gia tuệ cười tít mắt, nhìn sang thúy vy

-thích lắm ạ. Lúc trước em hay trồng hoa lan nhưng có thời gian em bận làm báo cáo nên quên bén chăm sóc nó, đâm ra cả mấy chậu cây nhà em đều chết khô hết

Gia tuệ vừa kể vừa diễn tả làm thúy vy bật cười

-chị cứ nghĩ là tại em hậu đậu quá nên mấy chậu lan nhà em mới chết hết đấy

Gia tuệ bĩu môi trông ngộ nghĩnh

- em đâu có. Tại em bận phải làm báo cáo mà, chị cứ chọc em

Thúy vy cười thành tiếng, lâu rồi cô không cười nhiều như vậy, càng ngày càng thấy mến cô bé này.

Nhắc đến trịnh vân , cô đi mua sắm xong thì chạy ngay đến công ty của thúy vy, suốt nửa tháng nay cô giao công việc bên nước ngoài cho cô em họ của cô mạc lợi. Tuần sau cô phải sang anh để xử lí công việc , cô không muốn xa thúy vy chút nào cả, tính sang công ty tìm thúy vy mà chẳng thấy đâu. Cô liền gọi điện cho thúy vy

-vy! Vy đang ở đâu thế? Em đến công ty mà trợ lí của vy nói vy có việc ra ngoài hôm nay

-vy đang ở nhà mẹ nuôi, em tìm vy có chuyện gì sao?

-không có gì em chỉ nhớ vy nên muốn gặp vy thôi

Thúy vy mỉm cười khi nghe thấy giọng của trịnh vân làm nũng trong điện thoại

-thôi được rồi lát vy về, tối mình sẽ đi ăn

-yeap. Yêu vy. Tối mình gặp , pye honey

-pye em

Gia tuệ đứng cạnh nghe thúy vy nói chuyện ngọt ngào như thế cũng biết chắc là trịnh vân đang gọi, cô cảm thấy có gì đó hơi nhói ở trong lòng sẵn tiện hôm nay cô sẽ hỏi rõ chị ấy xem sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC