20.2.23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thắng gầy xộc người, chạy đi chạy về Cần Thơ - Sài Gòn để vừa đi làm vừa canh ngoại.

Thắng làm thêm nhiều chỗ, nhận hết chỗ này đến chỗ nọ. Tôi nói tôi trả được tiền trọ xuể, anh không cần lo. Thắng ôm ghì lấy tôi, anh thở rất nhẹ, dường như không. Rồi một lúc sau khóc nức nở, cuối cùng ngủ quên, mắt còn đỏ hoe.

Mẹ cứ hối tôi về nhà, tôi nói chuyện Thắng ra. Mẹ im ru, lúc sau mẹ nhắn cho tôi, một cái tin không đầu đuôi.

"Sang Thanh của mẹ. Con là con trai duy nhất của mẹ, mẹ rất yêu con."

Sáng hôm sau Thắng lại đến chỗ làm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net