năm mới, nhớ lại những chuyện cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...tôi không biết bắt đầu từ khi nào, cái chết đối với tôi không đáng sợ như thuở bé hay nghĩ.

điều gì đã khiến cái chết trở thành điểm đến cuối cùng, đầy hèn mọn tuy rằng sẽ thật bình yên đối với tôi?

khi thật sự nhìn thấy, một lần nữa phải trải qua. cái sự tàn ác và nhẫn tâm của thời đại này, lòng người đây. có lẽ bởi đó mà suýt nữa thôi là chân tôi bước hụt, tôi sẽ rơi khỏi sân thượng và chết toi.

thật sự. "khi bạn đã có được một sự nổi tiếng nhất định với một cộng đồng nọ, khoác lên mình một lớp bọc hào nhoáng, được tung hô lên tận trời cao thì không thể đòi hỏi nhận được sự đãi ngộ bình đẳng" là một câu nói đúng, đúng tới mức chẳng có điều gì gói gọn nó vào cụm "có lẽ" được.

tham lam muốn được sống trong hào nhoáng mà đồng thời mong đời mình bình yên sóng lặng.

"có lẽ" đấy sẽ chỉ dành cho những con người, ngu ngốc. đúng không?

theo nhiều góc nhìn và ý nghĩa khác.

...xin lỗi vì đã kể với một nét mặt buồn. tôi chỉ đang buồn cho người đó, một người của quá khứ đã quá dễ dàng thắt cổ mình, giết chính mình, hại chính mình.

và để xã hội bạo lực người một cách ngu ngốc.

tôi, hay là tôi cũng nên xin lỗi người?

__

#kyeongie


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net