#2 lính chuột cống*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên Reddit vài năm trước,một cựu lính Mỹ đã chia sẻ trải nghiệm ám ảnh suốt cuộc đời của ông.Tóm tắt câu chuyện như sau:

"Tôi đã giữ chuyện này trong lòng hơn 50 năm và định sẽ mang theo nó xuống dưới mồ nhưng ung thư giai đoạn cuối,tôi không còn sống được bao lâu nữa.Chết tiệt,lúc gần đất xa trời rồi,tôi muốn kể chuyện này với tất cả mọi người.Không muốn than thở nhưng quả thật,quãng thời gian ở Việt Nam thực sự tồi tệ,nhất là khi thể trạng của tôi vô cùng nhỏ bé,chỉ hơn 1m60 một chút.

Tại sao nói tệ,bởi những người thấp bé nhẹ cân như tôi thường bị bắt đi làm lính chuột cống.Một ngày nào đó,viên sĩ quan cấp cao chỉ vào bạn và nói:"Mày hợp làm lính địa đạo đấy,có muốn tham gia không?"Oh,một câu hỏi tu từ bạn nhé vì bạn không có quyền lựa chọn làm hay không đâu,nó là mệnh lệnh.

Trở thành 1"con chuột địa đạo",leo xuống những đường hầm sâu,hiểm trở,đầy rẫy động vật kinh tởm và những con người đang muốn giết tôi.Thông thường chúng tôi hoạt động trong khu vực hầm Củ Chi gần Sài Gòn nhưng ngày đó,chúng tôi được lệnh điều tra một đường hầm ở phía Bắc và phía Tây Đà Nẵng.Hai chúng tôi được đưa vào đường hầm,tôi và Benoit.Lùn và thấp bé thật sự là một nỗi bất hạnh.

Tôi chui vào trước và Benoit theo sau,cả hai chúng tôi đều giắt theo khẩu Model 39,vài C4 và một số thứ nhỏ gọn khác.Chúng tôi bò vào,đường hầm có vẻ mới được đào và bốc mùi hôi thối từ thực phẩm hư hỏng hoặc từ xác chết của Việt Cộng.Sau khoảng 40 phút bò trong im lặng,tôi thấy phía trước mở ra một căn phòng,tôi dùng chân gõ vào đầu Benoit,cậu ta đã chuẩn bị sẵn súng lục.Tôi leo xuống,chĩa họng súng vào những bóng người,căn phòng lờ mờ hắt sáng từ ngọn đèn dầu nhỏ và vắng tanh.

Mất một chút thời gian để điều chỉnh trạng thái,đây là đoạn đường đơn dài nhất mà chúng tôi đã từng chui qua,nó không có bẫy và điều này thật bất thường.Những kẻ đã đào cái thứ chết tiệt này đang trốn ở đâu vậy,nhìn quanh quất cũng chỉ thấy ngọn đèn treo trên trần và một tấm vải bạt ở phía bức tường đối diện,căn phòng trống rỗng.

Tôi đến gần tấm bạt và dùng khẩu súng gạt nó sang một bên,đằng sau tấm bạt là một cầu thang bằng đá dẫn xuống lòng đất.Cả hai chậm rãi bước xuống cầu thang,màu đỏ từ đèn pin hắt ra như thể chúng tôi đang bước xuống địa ngục.Cuối cùng,cầu thang lại bị chặn bởi một tấm bạt khác.Tôi kéo nó sang một bên,ngón tay run rẩy trên cò súng.Mắt tôi sáng lên,tôi gần như bóp cò nhưng không,điều gì đó đã khiến tôi dừng lại.Căn phòng có ít nhất 10 trong đó,không ai mang vũ khí.

Tôi chĩa súng và dùng đèn pin chiếu vào họ nhưng họ không hề đáp lại mà chỉ lắc lư nhẹ nhàng như con rối.Sau đó,tôi chiếu đèn pin vào một người phụ nữ,bấm ngón tay,từ trang phục cho thấy tất cả (3 nữ,7 nam) đều là Việt Cộng nhưng không một ai phản ứng,cứ thế lắc lư như vậy.Trước cửa phòng là một chiếc bàn thờ nhỏ,mặt của tất cả bọn họ đều hướng về phía này.Tôi đi đến,trên đó chỉ có một bức tượng vàng được chiếu sáng bởi một ngọn nến leo lét.Bức tượng được chế tác tinh xảo,là hình của một người phụ nữ khỏa thân xinh đẹp nhưng nửa dưới lại giống như một con bạch tuộc với hàng chục xúc tu nhỏ bằng vàng thay vì chân.Dưới đế còn có chữ gì đó nhưng tôi không thể dịch được.Benoit ngăn tôi chạm vào bức tượng và nói rằng chúng tôi phải rời khỏi đây ngay lập tức.

Sau khi đặt giờ bom C4,chúng tôi chạy trối chết lên cầu thang.Tôi leo lại đường hầm và Benoit theo sau nhưng bỗng,chúng tôi nghe thấy tiếng gọi của người phụ nữ ở phía sau."Đừng nghe,tiếp tục di chuyển",Benoit hét lên.Khỏi phải nói,tôi sẽ không quay đầu lại.Đó là lần bò hầm dài nhất trong cuộc đời tôi,khi nhìn thấy ánh sáng Mặt Trời,tôi vẫn tiếp tục bò mặc dù tay tôi lúc đó đã đẫm máu.Benoit ngồi im lặng cách xa lối vào đường hầm.....chờ đợi và cầu nguyện.Một trải nghiệm thực sự kinh khủng".

Lính chuột cống:hay còn gọi là chuột địa đạo là thuật ngữ ám chỉ những người lính Mỹ hoăc những kẻ đồng minh chuyên xâm nhập vào các địa đạo để tiêu diệt quân Giải Phóng trong Chiến tranh Viêt Nam.

The end


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net