20151009

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sinh nhật mình, đám bạn chơi cùng biết, cả những người bạn khá thân cũng biết. Nhưng chỉ cần 1 tháng trước đó mình ẩn ngày sinh, không onl fb... là ngày hôm ấy không một ai thèm đoái hoài cả. Một tin nhắn, một cú điện thoại cũng không. Lúc đó mình mới biết, facebook thần kì và tiện lợi cỡ nào :))) Chắc hôm đó mà onl, wall nhất định sẽ tràn ngập 4 chữ viết tắt ..."snvv". Mấy ngày hôm sau đi làm, ai nấy đều vô tư nói cười, không hề đả động đến, như-chưa-từng-có-cuộc-chia-ly.

Ngày hôm đó mẹ cũng bận, không lên chơi, cũng chẳng nhắn tin được. Nhưng chả sao cả. Với mẹ, suốt đời này ngày nào cũng là sinh nhật của con gái. Đến khi được về nhà, bữa nào cũng nghe hỏi câu: "con thích ăn gì?". Trong lúc soạn tủ sách, mình chỉ buột miệng nói một câu: "giá mà sinh nhật con có người tặng sổ tay, tặng bao nhiêu con cũng dùng hết.". Tối đó mẹ rủ đi siêu thị, lại để mình lên quầy sách lựa quyển sổ vừa ý. Sinh nhật đã qua hơn cả tháng rồi, vậy mà mình có cảm giác như là: để lỡ của con một ngày sinh nhật vui vẻ, mẹ dùng cả năm để đền bù :)))

Cái lần mình nghi ngờ bị bệnh nặng, lên fb viết một status. Chả hiểu lúc đó người ta vào bấm like để làm cái gì :))) không biết nói gì thì lượn đi, tui đâu có mượn. Chiều vừa hết giờ làm ra gọi liền cho mẹ, lại không nhớ giờ đó mẹ đang bận nấu cơm, mẹ vốn đang tính nói câu: "chút mẹ gọi lại cho con sau" thì nghe mình thều thào "mẹ ơi, hình như lần này con bị bệnh nặng rồi". "Con sao vậy? nói mẹ nghe". Lúc đó muốn khóc dễ sợ. Nghe xong mẹ thấp thỏm không yên, rồi dặn dò đủ thứ. Mình chạy từ chổ làm về đến nhà, mở điện thoại ra lại thấy đến 5 cuộc gọi nhỡ. Cũng chỉ để hỏi rõ triệu chứng, mẹ sợ con bị bệnh nặng. Cả tuần đó, mẹ với cha không ngủ được, cha sút mất 2 kí, mẹ vừa canh ngày mình được nghỉ là lên dẫn đi khám liền. Không sao, số mình còn lớn lắm.

Có người nói mình không được phước từ bạn bè. Nói đúng hơn là khi mình buông hết phòng thủ của bản thân để đối đãi chân thật với họ thì chắc chắn sẽ bị họ chơi cho một cú nói không nên lời.

Thật ra thì cũng không đúng, bản thân mình chưa chắc cũng đã hết lòng với người ta, chúng ta cứ sòng phẳng vậy đi cho dễ xử. Hiện tại có gia đình yêu thương là đủ rồi, làm người phải biết hài lòng với cái "đủ" của mình, mới có thể hạnh phúc.   


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC