Chapter 1. Sungwoon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chungha đã đi vào nhà vệ sinh được ít nhất 30 phút rồi. Không phải là Sungwoon ngồi đếm từng phút hay gì cả, bởi thế nghe thật đáng sợ. Chỉ là đáng nhẽ họ phải rời thư viện lúc 7h để kịp giờ cuối cùng của chương trình Thứ ba vui vẻ Mua 2 – tặng 1 ở Wang Burger trước khi nó kết thúc lúc 8h. Mà giờ đã là 7h25 rồi, 30 phút kể từ khi Chungha bảo anh rằng cô sẽ vào nhà vệ sinh để chỉnh lại mi giả bị rụng.

Sungwoon không biết nhiều về makeup, nhưng mà nền công nghiệp makeup chắc phải cải tổ đi thôi nếu mà mất tận nửa tiếng để dán lại mỗi cái mi giả.

Sungwoon còn không thể gọi điện cho Chungha vì cô đã để điện thoại ở đây và Sungwoon hơi lo là Chungha có khi trượt chân và ngã đập đầu vào toilet. Bởi vi sự thực là, với một người đáng lẽ phải dịu dàng, uyển chuyển vì là dancer, Chungha lại hoàn toàn có thể tự đánh ngất mình vì những l‎ý do ngớ ngẩn nhất có thể. Có lần cô tự đầm xầm vào cửa kính giữa ban ngày, khi mà đầu óc vẫn hoàn toàn tỉnh táo.

Sungwoon vừa mới quyết định lén lút đi ngó nhà vệ sinh nữ thì Chungha đã xuất hiện ở góc cửa hàng và đi về phía bàn chỗ anh ngồi, nhìn vô cùng sửng sốt. Có khi thuyết "Chungha ngã đập đầu vào toilet" cũng không đến nỗi vô lý lắm. Cô thực sự còn đi quá cả bàn Sungwoon ngồi, trước khi suýt đâm vào tường phía sau nếu Sungwoon không kịp nhảy ra và kéo tay Chungha lại.

"Em vừa bị choáng đấy hả?" Anh hỏi và Chungha chớp chớp mắt, trông như là lần đầu tiên nhìn thấy Sungwoon vậy. "Ngã mạnh lắm không?"

"Hả?' Chungha chớp mắt tiếp và nhìn chằm chằm vào Sungwoon.

"Em làm sao không đấy?" Sungwoon hỏi lại, thắc mắc có nên đưa cô đến phòng y tế trường không.

"Anh này" Chungha nói. "Em nghĩ em vừa có bạn trai rồi."

Và đó chính là giây phút mà cuộc đời Sungwoon hoàn toàn đảo lộn.

Bởi Kim Chungha vừa mới có người yêu.

----

"Em đi vào nhà vệ sinh nửa tiếng rồi kiếm luôn được người yêu hả?" Sungwoon vừa nói vừa nhai chỗ khoai lang sấy Chungha có trong túi. Đằng nào thì hai người cũng không kịp đến chỗ ăn Burger vào giờ vàng nữa. Và vấn đề bây giờ quan trọng hơn là chuyện ăn uống. "Em phải chỉ cho anh cách mới được."

"Cái này..." Chungha nói, chỉ tay lên mặt mình. "...không phải là thứ em dạy được. Anh phải sinh ra đã có rồi."

"Tóm lại là ai? Anh quen không? Thực ra anh không nghĩ có người em quen mà anh lại không quen, nên nếu mà anh không quen thì nghĩa là em đang hẹn hò một người hoàn toàn lạ, và như thế anh sẽ thất vọng lắm biết không?"

"Mấy lời của anh chả có nghĩa l‎ý gì với em cả." Chungha đảo mắt. "Thêm nữa, nếu như mà em hẹn hò với, ừm, Won Bin thì sao? Người đấy là cũng là người lạ đấy, nhưng anh sao mà thất vọng được."

"Won Bin đã có vợ rồi, nhưng anh cũng sẽ không nhận xét gì về cái tư tưởng muốn phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đấy bây giờ đâu, bởi em chắc đang nằm mơ rồi."

"Không có!"

"Có đó. Thôi nào, chắc cũng không đến nỗi tệ lắm chứ? Trừ khi đó là Taehyun? Ôi trời, đừng bảo với anh là Taehyun đấy."

"Không phải." Chungha nghiến răng. "Là... Ong Seongwoo."

Hở. Thật hả.

"Uh, thực ra nếu nghĩ kỹ thì cũng không ngạc nhiên lắm. Em ấy học chung với chúng ta tầm 3 môn, và hai người lại cùng đội nhảy ở trường." Sungwoon nói. "Chỉ là anh không biết là em ấy lại thích em."

"Đúng đó." Chungha gật đầu hào hứng và nói. "Em vừa gặp Seongwoo đằng kia và cậu ấy hỏi em có muốn hẹn hò với cậu ấy không, và em chỉ đơn giản nói đồng ‎ý thôi."

Sungwoon cười. "Không phải hôm trước em vừa nói em ghét tất cả đàn ông trên thế giới này à?"

"Ok, đấy chỉ là tại anh Taehyun ăn hết bơ đậu phộng của em thôi. Anh biết mà." Chungha kết luận trước khi cho một miếng khoai lang vô miệng.

"Thêm nữa, Ong Seongwoo thực sự rất dễ thương mà, đúng không? Ý em là, cậu ấy nhìn em dữ dội và đầy hy vọng, mà em cũng chỉ là con người mà thôi, Sungwoon."

"Thế nên em hẹn hò với em ấy chỉ vì em ấy dễ thương và nhìn em chằm chằm thôi hả?"

Chungha dướn người lên và gõ một phát vào trán Sungwoon.

"Cậu ấy lúc nào cũng rất tốt với em." Chungha nói và Sungwoon cảm thấy thích thú khi thấy Chungha thật kỳ cục khi đỏ mặt. "Cậu ấy lúc nào cũng ở lại trễ đề dạy em vũ đạo ở câu lạc bộ và thậm chí còn giúp em chườm đá cổ chân khi em bị bong gân nữa. Đáng lẽ em phải nhìn ra chứ, anh biết đấy, mọi người ai cũng đổ em cả nên em chả nghĩ gì. Ây, mà anh thì làm sao hiểu được."

Vâng, cảm giác thích thú chấm dứt, như vậy.

"Khi nào hai đứa đi chơi?" Sungwoon hỏi.

"Ngày mai. Ăn tối và xem phim." Chungha cười sau đó nụ cười tắt ngầm và mắt cô mở to hết cỡ.

"Thôi chết, em chả có gì để mặc cả."

"Em còn có tận ba thùng quần áo ở phòng khách vì phòng ngủ còn không chứa hết đấy." Sungwoon nhắc nhở.

"Chỗ đấy toàn là quần thể thao với áo thun thôi." Chungha xua tay và nói. "Em chả có gì đẹp để mặc đi hẹn hò cả. Này, anh có nghĩ cái váy da mà em hay mặc đi club hở hang quá đối với lần hẹn hò đầu tiên không."

"Có đấy." Sungwoon nói. Thực sự luôn. Cái váy đấy có một đống khóa kéo với dây xích. "Trừ khi em nghĩ Ong Seongwoo thích kiểu đấy."

Chungha lắc đầu và với tay lấy điện thoại. "Em phải gọi Na Young đi shopping cùng ngày mai. Này, anh có thể k‎ý điểm danh cho em này mai môn Cộng đồng ngày mai được không? Thôi chết, không được. Seongwoo cũng học lớp đấy. Nếu em không đi, cậu ấy lại nghĩ em tránh mặt hay là muốn rút lui. Anh có nghĩ là em kịp đi đến Hongdae từ 4h tới 6h mà vẫn kịp trang điểm không? Chắc mất 45p thôi nếu Na Young rảnh để giúp em một tay."

"Hẹn hò nam nữ rắc rối chết đi được" Sungwoon nói và lắc đầu khi Chungha đang mải nhắn tin. "May là anh sẽ không vướng phải mấy rắc rối kiểu đó."

"Đúng rồi, rắc rối duy nhất của anh là làm em rùng mình khi kể về tình cảm của mình dành cho Kang Daniel và làm sao để giấu nó đi mỗi lần tình cờ chạm mặt." Chungha đáp lại mà không thèm ngẩng lên nhìn anh.

"Không đúng!" Sungwoon lườm về phía Chungha.

"Thế cái đoạn ghi âm em có trong điện thoại khi anh nói anh thích cậu ấy thế nào, thực ra được ghi âm bởi anh em song sinh không tồn tại của anh hả?"

"Lúc đấy anh đang say!" Sungwoon phản đối. "Và anh đã nói xóa nó đi rồi cơ mà!"

"Thực sự anh nghĩ em sẽ xóa nó đi chứng tỏ anh chả hiểu gì về em hết sau ngần ấy năm. Em thất vọng quá đấy."

Sungwoon đảo mắt. Anh có biết mật khẩu điện thoại Chungha và tí nữa anh sẽ tự xóa nó đi. Quá đơn giản.

"Này, có khi em có thể nói chuyện với Seongwoo và xem xem nếu anh có thể làm quen với Kang Daniel không." Chungha nảy ra ‎y tưởng.

"Đừng có mà làm gì hết."

"Cứ tận hưởng buổi hẹn hò và tự nói về bản thân mình đi. Đừng có lo cho anh.Anh xin em đấy. Làm ơn đừng."

"Thôi được rồi." Chungha nói. "Chúng ta có thể hẹn hò đôi sau cũng được."

"Chungha!"

"Được rồi. Được rồi. Tập trung vào em đây này. Na Young nói cậu ấy biết một cửa hàng váy đẹp mở suốt đêm ở Dongdaemun. Đi cùng và xách túi đồ hộ em."

"Mơ đi."

"Ừm, anh biết đâý, suốt cả buổi hẹn hò mà em chỉ nói về bản thân mình khó thật đấy. Có khi em sẽ nói cho Seongwoo biết tất cả về việc anh đã đổ bạn thân nhất của anh ấy được hơn nửa năm rồi."

"Đồ đáng ghét."

"Kể cho em về sự đáng ghét đấy trong lúc đi theo em và bê đồ cho em nhé. Thôi mà. Em sẽ mua pizza cho anh."

---

Sungwoon dùng dĩa gẩy gẩy viên thịt còn lại trên đĩa và hớp thật mạnh một ngụm sôđa. Chungha đang đi hẹn hò và Sungwoon tự hỏi sau này sẽ mãi như thế này sao – Chungha đi với người yêu và Taehyun, Na Young lại học chuyên ngành khác, chỉ có mình Sungwoon ăn tối trong cô đơn. Anh sẽ chia sẻ deal burger Mua 2 tặng 1 với ai bây giờ đây?

"Hey," một khay đựng hai đĩa spaghetti và một đĩa khoai tây chiên cao như núi xuất hiện trước mặt anh và Sungwoon ngước lên nhìn thấy Kang Daniel đang di chuyển ghế ngồi xuống trước mặt mình. "Anh có phiền không nếu em ngồi ở đây?"

"Ừm, không." Sungwoon ngơ ngáo lắc đầu. "Cứ tự nhiên."

Sungwoon đồng ‎ý mà cũng không hiểu tại sao. Đâu phải là thiếu ghế trống quanh đây đâu. Giờ còn chẳng phải giờ cao điểm nữa. Bởi nếu đúng là giờ cao điểm thì Sungwoon đã muộn quá buổi họp rồi.

"Em bỏ bữa trưa hay gì à?" Anh không thể kiềm chế mà hỏi khi Daniel nhét vào miệng cùng lúc 7 que khoai tây chiên.

"À, không." Daniel lắc đầu đáp. "Suất ăn của căn tin hơi nhỏ nên em và Seongwoo hyung thường hay gọi 3 suất rồi chia nhau ăn nhưng hôm nay anh ấy không có ở đây nên em gọi cho mình luôn hai suất."

"À," Sungwoon gật gù và uống một ngụm soda. "Bị bạn thân bỏ rơi để có một đêm yêu đương đầy tội lỗi phải không. Anh hiểu cảm giác đó mà."

"Anh có thể gọi đơn giản là hẹn hò mà."

"Đấy chẳng phải là điều anh vừa mới nói sao?"

Kang Daniel chỉ lắc đầu và cười. Và tiếp tục nhét một dĩa đầy spaghetti cơ nắm tay của Sungwoon vô miệng. Nhìn hấp dẫn một cách kỳ lạ.

Sungwoon nhấp ngụm soda cuối cùng và rung chân một cách gượng gạo.

Anh chưa bao giờ chơi với Kang Daniel trước đây, một mình hay chung với nhóm, bởi họ không thân quen kiểu đó. Seongwoo và Daniel chỉ tình cờ chung lớp với anh và Chungha và họ biết Chungha nhờ câu lạc bộ nhảy nên Sungwoon cũng quen sơ sơ. Ngoài những tơ tưởng kỳ cục của Sungwoon về Daniel thì giữa họ chỉ là kiểu sẽ gật đầu và mỉm cười một cách gượng gạo khi gặp nhau trên xe bus hay gì đó. Chứ không phải là kiểu sẽ đi ăn tối với nhau. Nhưng giờ đây, anh có lẽ nên quen với việc đó bởi bạn thân của hai người lại đang hẹn hò với nhau và bỏ mặc Sungwoon và Daniel lại.

"Thực ra em muốn nói chuyện với anh." Kang Daniel đặt dĩa xuống và nói.

"Ừm. Nói đi?"

"Anh biết Seongwoo hyung đúng không? Ong Seongwoo? Người mà lúc nào cũng đi cùng em và đang hẹn hò với bạn anh ý?"

"Anh biết Ong Seongwoo là ai mà." Sungwoon ngắt lời cậu.

"À, vâng." Daniel cười, như một cái máy và Sungwoon tự hỏi sao trước đây anh không để ‎ý là Kang Daniel lại kỳ cục như vậy. Chắc là anh bị mù quáng trước vóc dáng của cậu rồi.

"Ừ, thế Ong Seongwoo làm sao?" Sungwoon hỏi.

"Vâng. Chuyện là thế này. Em có thể đã nói với anh ấy, ừm, rằng, emthíchanhkiểuthíchthíchanh." Daniel nói liền một lèo và Sungwoon thực sự không nghe được gì ngoài "thích" và "anh" cả, và những chữ đó không thể nào lại được sắp xếp theo thứ tự như anh đang nghĩ bây giờ cả.

"Em... lặp lại được không?" Anh yêu cầu.

Daniel thở dài. "Em nói với anh ấy là em thích anh."

Bỗng dưng có hoa nở trong lồng ngực Sungwoon và như chặn lại đường thở của anh vậy, và đấy là lý do duy nhất tại sao Sungwoon lại suýt sặc và không thể nói đáp lại lời nào.

"Chuyện... cũng... khá dài dòng..." Daniel ngắc ngứ, có lẽ là khi nhìn thấy bộ mặt sốc nặng và cằm như muốn rớt ra của Sungwoon.

"Nói." Sungwoon đáp. Daniel chọc chọc cái dĩa của mình, chần chừ, như thể cậu chưa hề thả một quả bom nguyên tử xuống cuộc đời của Sungwoon.

"Em sẽ kể cho anh một điều mà không ai biết." Daniel nói. "Kể cả Seongwoo hyung, anh ấy không thể biết được điều này."

"Ừm. Ok?" Sungwoon đáp.

"Em.." Daniel nói, bặm chặt môi lại.

"Nhanh lên, em đang giết anh rồi đấy."

"Em cũng thích Chungha." Daniel nói, và vừa hay giết chết hết chỗ hoa trong ngực của Sungwoon. Thực sự luôn. Trong lồng ngực của anh giờ chỉ còn lại những cánh hoa tàn úa. Một nấm mộ hoa của bị đè nát bởi tình yêu không được đáp lại và bất công trong cuộc đời.

"Nhưng Seongwoo hyung cũng thích cô ấy." Kẻ phá hoa trước mặt anh lại tiếp tục nói. "Mà anh biết đấy, em không muốn ngáng đường."

"Rồi, anh hiểu rồi. Em chính là vai nam phụ trong truyền thuyết. Nhưng tam giác tình yêu trớ trêu của em thì liên quan gì đến anh?"

"Em nghĩ Seongwoo hyung cũng để ý thấy là em thích Chungha. ‎Thực sự bọn em biết nhau quá lâu rồi và anh biết đấy, chắc anh ‎ấy nhận ra điều gì đó. Nên hôm trước anh ấy đã hỏi em, trước khi ngỏ lời với Chungha, nếu em có tình cảm gì với cô ấy hay không, và em bị hoảng. Nên chẳng may em đã nói rằng em không thích cô ấy mà là anh, vì hai người lúc nào cũng dính lấy nhau."

"Và em ấy tin luôn?" Sungwoon chớp mắt. "Em thậm chí có thích nam không???"

"Có. Em đã từng hẹn hò với một tên khốn hồi cấp ba. Đừng hỏi. Thực sự rất tệ. Dù gì thì từ đó em cũng hơi sợ, ngần ngừ chuyện hẹn hò với con trai, nên em nghĩ anh ‎ấy cũng tin. Anh ấy chắc chỉ nghĩ em quá sợ để hẹn anh đi chơi mà thôi."

"Huh." Sungwoon nói, cạn lời. Đây hoàn toàn không phải là cách mà anh muốn tìm ra rằng Daniel cũng thích con trai.

"Em thực sự rất xin lỗi vì lôi anh vào chuyện này." Daniel nói, trông rất thực lòng. "Chỉ là, Seongwoo hyung đã thích Chungha từ lâu rồi, kể từ khi cô ấy tham gia câu lạc bộ nhảy. Anh ấy tham gia vào bất cứ môn chung nào của hai chuyên ngành của hai người để bọn em có thể ở cùng lớp, và em chỉ là bị kéo theo thôi. Vô tình em cũng thích Chungha khi theo cùng anh ấy."

"Em đã bao giờ nghĩ Chungha thực sự thích ai chưa?" Sungwoon hỏi, bất chấp gánh nặng của những bông hoa đã chết trong tim mình. "Ý anh là, em ấy bảo với anh là sẽ hẹn hò với Seongwoo vì Seongwoo đề nghị và thấy Seongwoo cũng dễ thương. Có lẽ nếu em là người hỏi, em ấy sẽ đi chơi với em. Em cũng ..." rất quyến rũ và hấp dẫn "... dễ thương mà."

"Cô ấy chưa bao giờ chú ý đến em như với Seongwoo hyung." Daniel nhún vai. "Có lẽ cô ấy cũng sẽ đi chơi với em nếu em đề nghị, nhưng cũng không phải là cô ấy cũng không thích Seongwoo hyung. Thêm nữa, bọn em là bạn chí cốt kể từ mẫu giáo. Em với hyung ấy. Em không thể làm vậy với hyung ấy được."

"Tinh thần hy sinh của em thực sự cổ lỗ quá rồi đấy." Sungwoon nói. "Nhưng đấy là vấn đề của em, đáng nhẽ em không nên lôi anh vào như vậy chứ."

"Em biết mà." Daniel thở dài. "Xin lỗi. Như em mới kể đó, do em hoảng quá. Em không giỏi mấy chuyện nói dối."

"Thế nên là bạn em, người hẹn hò với bạn anh, nghĩ là em thích anh." Sungwoon tóm lại. "Thế em muốn anh phải làm gì đây?"

"Ừm. Không gì cả." Daniel nói. "Em chỉ nói cho anh biết đề phòng có chuyện gì và anh hiểu nhầm. Em đã cầu xin anh ấy đừng kể với Chungha rồi."

Gần như giống khi Sungwoon cầu xin Chungha đừng kể chuyện anh thích Daniel cho Seongwoo nghe vậy, đương nhiên trừ khoản Daniel là nói dối.

Trời ạ, Sungwoon thực sự mong Chungha bị cuốn hút bởi Seongwoo đến mức không nói gì về Sungwoon và Daniel. Như vậy tốt cho tất cả mọi người, nếu Chungha và Seongwoo biết dùng mồm miệng vào đúng việc chứ không phải là nói.

"Anh ổn chứ?" Daniel hỏi, và Sungwoon nhanh chóng chấn chỉnh bản thân khỏi trạng thái sững sờ.

"Ổn." Anh trả lời. "Đâu phải ngày nào anh cũng nhận được lời tỏ tình giả mạo từ Prom King đâu."

"Trời ạ." Daniel hoảng hốt. "Anh nhớ vụ đấy hả?"

"Cũng khó mà quên được" Sungwoon nháy mắt với cậu, đương nhiên chỉ nói dối một nửa. Cách đây một năm, khi họ tổ chức tiệc Halloween, Daniel đã được bầu làm Prom King bởi tầm 20 người gì đấy, những người mà đến tối vẫn chưa làm mất tờ phiếu, bao gồm cả Sungwoon. (Thực ra thì anh có đánh mất tờ phiếu sau khi uống bia thi và thua thảm hại, anh đã dùng phiếu của anh Taehyun để bầu.) Vì được bầu làm Prom King nên Daniel đã phải đội cái mũ miện Burger King bằng giấy suốt cả buổi tối, và không được mặc áo. Sungwoon gần như đã đổ cậu từ hồi đó. Đâu phải lỗi của anh khi chiều dài vai của Kang Daniel là một bằng chứng thuyết phục thể hiện Sungwoon thích con trai vai rộng như thế nào, ok?

"Em chắc không bao giờ sống bình yên được mất." Daniel lắc đầu và nói. "Dù gì thì, em đang định đi mua soda. Anh muốn uống thêm không?"

"Được, tất nhiên." Sungwoon nói trong vô thức. "Cảm ơn."

Daniel quay trở lại với hai ly soda khi Sungwoon vừa mới hoàn thành xong việc nhắn ba tin cho Chungha, 2 tin là biểu tượng emoji bực tức và một cái là phàn nàn sao cuộc đời lại bất công vậy. Đương nhiên là Chungha chưa kịp đọc vì cô ấy còn đang bận hẹn hò với một anh chàng cực đẹp trai, người có một người bạn cũng cực đẹp trai cũng lại thích cô ấy, anh lặp lại, cuộc đời thật bất công.

"Cảm ơn." Sungwoon nói và cầm lấy cốc nước mát lạnh. "Hết bao nhiêu tiền?"

"Anh không phải lo đâu." Daniel xua tay. "Nhận lấy như là một lời xin lỗi của em vì đã kéo anh vào rắc rối này."

"Được rồi." Sungwoon nhún vai. "Nhưng cũng đừng lo quá. Chắc cũng sẽ chẳng có hệ lụy gì đâu."

Trừ việc là anh đã hoàn toàn sai lầm vì hai ngày sau, Seongwoo và Chungha cố gắng sắp đặt hai người vào một cuộc hẹn hò đôi địa ngục.

-------------------

Chap đầu tiên này siêu dài vì mình muốn mọi người nắm bắt hết được tình huống sau khi đọc xong chap 1 thay vì đọc xong 1 chap mà lại không thấy Daniel x Sungwoon đâu :))

Tên chap được đặt theo góc nhìn của người ở tên chap. Nghĩa là dù được kể ở ngồi thứ ba thì mỗi chap lại được kể dưới góc nhìn của một trong hai nhân vật chính (Daniel hoặc Sungwoon). Như vậy Chap 1 này fic được kể dưới góc nhìn của Sungwoon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net