Nightmare - Bonus: Daydream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

700 từ này ai viết chứ tui khum biết gì hếc!! 👀👀👀

.

Ả nằm trên giường, ôm lấy nàng trong vòng tay. Bốn giờ sáng, đêm tối nhập nhoạng làm mùi táo xanh nơi tóc nàng càng thêm rõ rệt. Ả nhớ mình đã len lén dùng sữa tắm của nàng, dùng dầu gội và cả lọ nước hoa của nàng nữa, nhưng lại không pha ra được cái mùi thanh tươi nhàn nhạt ấy. Có gì đó khang khác nơi nàng khiến ả si mê.

Kang Seulgi vùi mặt xuống mái tóc nàng, hít sâu một hơi cho đã đời. Ước gì ả có thể nuốt cái mùi hương này xuống bụng, và giữ mãi ở nơi ấy.

Nàng cựa quậy đôi chút, tiếng nũng nịu len lỏi trong đêm, rồi nàng xoay người, để Kang Seulgi ôm lấy eo mình từ phía sau.

"Sao thế?"

"Lưng lạnh~"

Seulgi vươn tay kéo chăn lên, phủ lên người nàng. "Sao rồi?"

"Uhm~"

Tiếng gió xì xào ngoài cửa sổ. Vòng tay ả ôm ngang eo, ngón cái xoa nhẹ lên bụng nàng bên trên lớp áo. Ả không cầm lòng được, vén tóc nàng lên hôn nhẹ lên hõm cổ trắng nõn.

Nàng rụt cổ, cảm giác nhột nhạt sau gáy khiến nàng cười khúc khích. "Đừng mà~"

"Hm?" Cái hôn nhỏ vụn dần chuyển sang cắn nhẹ, rồi đôi môi mỏng thả thêm nhiều nụ hôn hơn đến vành tai nàng. Tiếng cười khúc khích dần chuyển sang tiếng thở dốc ấm nồng. Thơm. Mềm.

"Em lạnh thế~" Joohyun nỉ non, khi tay ả luồng vào trong lớp váy ngủ mỏng và niết lấy một bên ngực nàng. Nhưng nàng không giãy ra, mà áp tay mình lên, đầu ngón tay cọ nhẹ lên mu bàn tay ả.

"Seulgi à..."

"Em đây." Ả kéo nàng lại gần hơn nữa, như thể dính chặt vào nhau, rồi hôn lên tai, lên gò má, và hôn lên xương hàm nàng. Đầu gối chen vào giữa hay chân nàng.

Nàng quay mặt sang, nhìn ả với ánh mắt lóng lánh nước như van xin. Kang Seulgi thừa cơ hội cướp lấy đôi môi căng mọng. Ôi, ả yêu đôi môi ấy, yêu đến chết!

Bae Joohyun níu lấy ga giường, dần cảm thấy cánh tay của ả - đang gối dưới đầu nàng - từ từ rút khỏi và lần xuống bên ngực còn lại. Đầu gối đang giữa hai chân nàng từ từ cọ xát. Tiếng nức nở  len lỏi thoát khỏi cổ họng yêu kiều.

"Hyun..." Miệng ả khô khốc, giọng khàn khàn đầy chiếm hữu.

Đoạn, bàn tay ả lần xuống váy nàng, kéo quần lót sang một bên, chỉ nghe một tiếng nỉ non khe khẽ, nàng cắn môi, nấc lên một tiếng.

"Đừng cắn" Ả hôn lên khoé môi nàng, rồi đột ngột, một ngón tay thon dài chen vào nơi đã ướt đẫm. Đôi môi trơn bóng bật ra tiếng nức nở, yếu ớt gọi tên ả.

"Seul ah"

Trống ngực ả thình thịch, như thể nghe được giữa đêm vắng. Kang Seulgi đã tưởng chừng, ả sẽ nuốt nàng vào bụng, để nàng mãi mãi không thể rời xa ả nữa. Ả hung bạo cong ngón tay lên, ngón cái ấn lên hạt đậu nhỏ. Joohyun không chịu nổi, gần như khóc oà lên, chữ Seulgi thoát ra từ miệng nàng càng mỏng manh, càng xao động.

"Chị là của em. Của em."

"Chị là của em~" Joohyun lặp lại lời Seulgi, như đầu hàng. Giọng Seulgi càng đục, giọng nàng lại càng vút cao. Tay Seulgi càng nhanh, càng mạnh, thì thân thể nàng lại càng mềm nhũn, càng run rẩy.

"Chị... chị chết mất~ ah" Ngón tay ả bị siết chặt, vách tường co giật liên hồi, và rồi, nước mắt trào ra từ khoé mắt nàng. Cái cao trào mãnh liệt khiến nàng tê dại, và dường như ngất đi.

Những ngón tay thon vẫn lưu luyến, cọ xát mãi. Đến khi nhịp thở nàng từ từ chậm lại, và nàng rơi vào giấc ngủ chưa tròn, ả mới tiếc nuối rút ngón tay ướt đẫm ra.

Kang Seulgi ôm nàng vào lòng, nghe tiếng nàng thở đều. Ngoài cửa sổ, bầu trời dần hửng sáng.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net