Oiran

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quận Pontocho được biết đến là một trong số những con phố nổi tiếng giữ được truyền thống văn hóa Nhật Bản cổ. Các hình thức ca kỹ nghệ được lưu truyền cho đến tận bây giờ, vào ban đêm khách quan thỉnh thoảng thấy bóng geisha di chuyển đến điểm hẹn.

Vốn công việc gấp rút cộng lịch stream diễn ra vào sáng sớm nên đến tận mười một giờ trưa Ike mới đặt chân lên máy bay. Thấm thoát nửa ngày còn lại dần trôi, vị tiểu thuyết gia đến sân bay Kyoto đón ánh hoàng hôn cuối cùng.

Ngồi trên chuyến xe buýt kéo dài hai tiếng mới tới Pontocho, bấy giờ phố đã lên đèn ngập tràn không khí sôi động. Nhìn tận mắt rồi Ike mới thấy con phố là một cái hẻm dài với hai bên quán bar, nhà hàng cùng tông màu đỏ chót. Càng lạc lối trong con hẻm này càng nhói lên cảm giác lạ lùng khó tả.

Nhưng Ike không đến giải đáp cho những xúc cảm ngẫu nhiên, mà kiếm tìm thứ hữu hình mới đây được coi là đại diện cái đẹp của quận Pontocho: Một Geisha nam vừa mới đạt chức vị Oiran - Geisha hạng sang chỉ tiếp tầng lớp thượng lưu, có chức sắc trong xã hội. Giống cuốn tiểu thuyết "Hồi ức của một Geisha" nổi tiếng, Ike cũng đang ấp ủ một tác phẩm với chủ đề câu chuyện phía sau đời người ca kỹ, và hình tượng Geisha nam sẽ thành chủ đề nóng nhất giới viết từng có.

"Hừm... Chắc chắn là con đường này. Lúc nãy mình có thấy hai geisha rẽ vào đây..."

Tương truyền có rất nhiều khách quan muốn được gặp mặt vị mỹ nhân xinh đẹp nhưng không phải ai cũng có được diễm phúc xa xỉ đó. Vì một lẽ giản đơn Geisha nam có quyền lựa chọn vị khách bản thân muốn hiện diện, bao gồm cho phép vị khách kia được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh, nghiêng nước nghiêng thành. Chỉ cần bước trên con hẻm Pontocho để mỹ nam quan sát thì may mắn lắm mới được lựa chọn, xác suất rất nhỏ đòi hỏi hầu bao giữ được bình tĩnh trước bất ngờ.

Ike đứng trước ngã rẽ vào con phố mà thầm thở dài, chuyến đi sẽ rất vất vả đây và cậu hoàn toàn không có nhiều thời gian ngắm cảnh. Thà rằng còn một tia hy vọng nhỏ nhoi hơn là về tay không, Ike quyết tâm "Chinh phục" Geisha nam để được nghe câu chuyện, hồi ức kỷ niệm của người đó.


Theo tài liệu ghi nhận được, các Geisha thứ hạng cao nhất sẽ đứng trên lan can tầng hai quan sát để chọn lựa các vị khách muốn tiếp. Ike đặc biệt chú ý hàng quán có hai tầng nhưng tuyệt nhiên không có lấy một bộ kimono sặc sỡ. Hay Geisha nam có hướng quan sát khác chăng? Cùng lắm tối không gặp được thì sáng mai Ike sẽ hỏi người dân xung quanh.

Ike cần kiểm tra địa chỉ homestay gần đây trong cuốn sổ nhỏ được ghi chép chuẩn bị sẵn phòng trường hợp phát sinh. Đột nhiên một bóng nhỏ hớt hải chạy vượt lên đụng trúng vai cậu.

"Á! Tôi xin lỗi! Tôi đang hơi vội nên-- Tôi rất xin lỗi!!!" Một cô gái trẻ chỉ kịp gập người rối rít rồi lại vội chạy tiếp không kịp để Ike thốt lên một câu.

"Không sao đâu a..."

Hướng cô gái chạy đi không quá xa, đúng hơn là gần ngay trước mặt Ike. Một đám đông hầu như toàn là nữ đang tụ tập trước một quán trà trang trí tông màu đỏ đen. Nhưng họ không vào trong quán mà chỉ ngước nhìn trước gian trưng bày chắn thanh gỗ màu đỏ. Ike không thể không quan tâm cho được vì đám đông đã chặn mất con hẻm chật hẹp tựa như cố tình không cho cậu đi qua. Lỡ để ý rồi thì ngó qua một chút xem có gì đặc biệt.

"Người đó quá đẹp so với con người... Liệu là người thật không hay tượng sáp!? Waaa cử động kìa!" Đám đông trầm trồ bằng tiếng Nhật, tiếng Anh đủ mọi trạng thái, hầu như đều đem lời ngợi khen đến cùng một hướng. Bằng sự trợ giúp vô hình mà Ike thuận lợi len được lên trên, thoáng chốc đã đứng ngay trước tâm điểm.

Cũng chính từ tâm điểm đó, nét ngạc nhiên dần tạo trên gương mặt Ike đánh dấu cho một vụ việc không ngờ tới. Đôi mắt ánh vàng dần di chuyển vào đúng tầm nhìn Ike đánh thức nỗi ngạc nhiên, bắt đầu quan sát toàn bộ dáng hình. Haori đỏ đen họa tiết hoa trà vẫn vậy, nhưng hiện tại không vận đồ vest mà đổi thành kimono nam màu đỏ, trang phục đã từng thấy một Kindred vẽ minh họa cho một người duy nhất. Cái người mang vẻ đẹp vượt mức người bình thường kia thực chất Ike đã quá thân thuộc.

"Oya? Chẳng phải tiểu thuyết gia ngọt ngào Ike Eveland đây sao? Ngọn gió nào đã đưa cậu tới chốn Pontocho này? Để tôi đoán, hm... Có thể vì tôi vẫn luôn thầm ao ước Ike sẽ đến gặp mình mặc dù đó chỉ là hy vọng mong manh. Hah ông trời quả không phụ lòng mà..."

Giọng điệu giả thương giả khổ này không lẫn vào đâu được. Nếu có lựa chọn lại Ike sẽ lướt qua đám đông mà chẳng buồn ngó ngàng tới nữa, xui rủi thế nào lại gặp đúng người không nên gặp. Nhưng Ike cũng tự hỏi anh đang làm gì ở đây, nếu kinh doanh quán trà thì không nhất thiết phải phô trương sắc đẹp mời chào.

Ike nhắc đám đông sớm trả lại thông thoáng cho con hẻm hoặc cùng lắm là chụp một bức ảnh rồi rời đi, nhưng họ chỉ ngoan ngoãn nghe lời khi đôi mắt vàng ngầm định cần khoảng không gian riêng tư với người này.

"Chính xác thì anh đang làm gì ở đây vậy hả Vox Akuma? Nơi này không phải của riêng mình anh." Ike vẫn luôn nhắc nhở mọi người trong Luxiem phải biết giữ mình không được ỷ độ nổi tiếng mà kiêu căng chiếm tiện nghi của người khác, nhưng đôi lúc vẫn chứng nào tật nấy. Vox chính là đối tượng bất trị như thế.

"Chà biết nói sao nhỉ? Chắc tôi cũng giống cậu, bị con phố này cuốn hút đến nỗi bỏ công sức tìm hiểu, chỉ khi chứng kiến tận mắt thì mới tin được."

Chất giọng trầm của Vox càng nhân thêm thần thái ma mị, như muốn thấu hiểu trái tim Ike và vạch trần ý định của cậu khi quyết định đến Pontocho. Thuận theo chỉ càng nhận thêm đề tài trêu chọc mới, Ike định hỏi thăm Vox vài câu rồi tiếp tục thực hiện mục tiêu đã vạch sẵn, để anh biết cậu đang tìm thông tin về Geisha nam thì Twitter sẽ đồn ầm lên mất, không ổn chút nào.

"Tôi không biết anh đang làm cái gì và mục tiêu của chúng ta hoàn toàn không giống nhau. Thứ có thể đẩy anh vào tình cảnh này thì chỉ còn dịch vụ tặng Kindred thôi, còn tôi thực sự tới vì công việc."

Cuốn sổ ghi chép gấp gọn, cất vào trong túi dưới sự chứng kiến của Vox. Hẳn công việc của Ike rất khó thực hiện thì mới có một loạt danh sách homestay dài như thế, tuy nhiên Vox chắc chắn mình có biết thứ bất khả thi ấy là gì.

"Ike đọc nhiều hẳn phải biết rõ vai trò hiện tại của tôi chứ? Thông tin về một Geisha nam đang nổi lên ở quận Pontocho này, Ike tới đây hẳn đã nghe qua."

Ike ước chừng không đứng quá gần dễ bị đọc thấu nội tâm rồi mà vẫn không qua được mắt Vox. Cái chốn ăn chơi giải trí này ngoài kiếm tìm bóng hồng ẩn giấu sau sân khấu kịch thì còn thứ gì thú vị hơn đây? Nếu xác thực với Vox thì chẳng khác nào mua dây buộc mình, Ike phải đi thôi trước khi bị châm chọc thêm nhiều thứ nữa.

"Ahem... Không phải tôi không hiểu, và cũng xin lỗi vì đã chặn quảng cáo của anh. Giờ tôi phải đi rồi, nếu có thời gian rảnh sẽ còn gặp lại."

"Ike đã đi rồi sao? Nơi đây cũng là một quán trọ truyền thống nếu cậu vẫn chưa tìm được nơi nào qua đêm."

Có chết cũng không cùng một đêm với Vox, ai biết trước điều gì nguy hiểm rình rập sau lưng. Không thể chịu được nữa Ike thẳng thừng quay lưng đi thẳng, Vox mỉm cười vẫy vẫy tay như biết trước phản ứng mà không ngăn Ike.

Nhưng đi thêm vài bước, một giọng nói quen thuộc sau lưng vang lên kìm bước chân Ike khựng lại.

"Uwaaaa Vox là Oiran nổi tiếng nhất Pontocho thật này! Tôi cứ tưởng cậu nói đùa thôi chứ mà địa chỉ dẫn đúng đến đây luôn!"

Ike nhận ra ngay giọng nói vừa nãy chính là Luca, thành viên trong Luxiem có thân phận ông trùm mafia. Không quá kỳ lạ khi người mang thân thế nguy hiểm xuất hiện tại Pontocho, khu phố giải trí và địa điểm thích hợp tổ chức các phi vụ quan trọng. Tuy vậy trái đất cũng tròn đi, cả ba người đều ở cùng một nơi, gặp mặt cùng một thời điểm.

Ike biết là Luca qua giọng nói nhưng tầm nhìn của Luca chỉ nhận ra Vox, nhanh chóng chạy qua ngồi ghế gỗ dài đặt ngoài quán trà. Luca không quên mang quà mừng là vài món đồ Vox thích nhất đặt trong túi chia hai màu trắng đỏ, vừa nhận được quà, Vox tạo một nụ cười thầm lặng mà Ike không thể nào hiểu được.

"Sự kiện quan trọng thế này sao tôi có thể đùa cợt. Dù sao thì cảm ơn cậu đã tới chúc mừng tôi. Mặc dù đã có sự gợi ý rồi nhưng người nhận ra tôi mới trở thành Oiran thì chỉ có Luca. Khả năng nắm bắt thông tin rất nhanh."

Cố ý nói to để vị tiểu thuyết gia nào đó nghe cho rõ để còn tỏ khó chịu vì bị châm chọc. Vox đã sớm đoán ra Ike đến đây để làm gì mà còn cố tình không nói rõ, Ike không dám phỏng đoán bừa lỡ như Vox chỉ là chủ tiệm trà thì sao. Dù có Luca thì Ike cũng không buồn quay lại...

"Ờm nhưng mà tôi nhớ Vox có nói lên Oiran thôi chưa đủ, còn phải minh chứng cho Kindred thấy bằng cách tiếp một vì khách ngẫu nhiên... Thế đã chọn được ai chưa?"

Bấy giờ Vox mới cười, lắc đầu cái nhẹ.

"Cũng có... Nhưng bị từ chối rồi, biết làm sao khi người đó còn đẹp hơn tôi nữa."

Cũng giỏi nịnh bợ đấy, trải nghiệm geisha cũng có cái lợi, giỏi ăn nói hơn, từ nào đẹp phô ra xấu xa đậy lại. Muốn làm một Oiran không chỉ thông thạo kỹ nghệ mà còn phải đối đáp sao cho không làm khách thất vọng.

"Chuyện này thì tôi chịu thôi không giúp cậu được đâu Vox. Phải có một người thông minh, văn thơ càng tốt thì mới xứng tầm với Oiran."

"Cứ chờ đợi thôi biết đâu một Kindred nào đó sẽ tới chuộc tôi đi."

Số lượng người muốn có được Vox phải tính đến hàng ngàn, ngẫu nhiên một Kindred trả giá xứng đáng với Oiran chỉ có thể thuộc nhóm siêu giàu, tức nếu Kindred và phú ông phú bà nào đó.... Không được! Ngẫm nghĩ thế nào cũng không thể được, làm sao Ike để Vox tự tổn hại thân thể như vậy. Vox quá phóng khoáng nên chắc chắn sẽ có Kindred bày tỏ hành động không trong sạch.

Dù Vox là hiện thân của quỷ nhưng bây giờ đã có rất nhiều người biết đến anh, và anh là bạn của cậu. Đúng vậy, một người bạn trong Luxiem. Sẽ không có người bạn nào gục ngã vì dòng đời xô đẩy.

"Hay bây giờ đăng tin lên Twitter báo cậu đang ở Pontocho chờ đợi mọi người tới giải cứu mình. Sẽ có cả đống người đổ xô đến đủ làm tắc nghẽn cả con hẻm luôn đây!"

"Một ý kiến rất hay, thông báo cho hội trước vì có thể một vài thành viên đang ở gần..." Vox cầm điện thoại nhưng chưa bật vào ứng dụng nào thì đã liếc nhìn bóng người đẹp trở lại.

"Hay cái gì mà hay, đừng chiều Kindred để rồi mang vạ vào thân. Sớm biết Vox chính là Geisha nam nổi tiếng thì tôi đã ngăn anh dừng việc này."

Hai ông tướng này ham vui đến nỗi fan dụ dỗ chiếm tiện nghi lúc nào cũng không biết, rồi được khen đáng yêu là bỏ qua xí xoá. Ike nhìn thấu tâm can hai người nên lỡ để tự quyết là tai tiếng đeo bám hết sự nghiệp tuber. Bằng mọi giá Ike phải dừng chiêu trò này không còn tồn tại.

Luca định hỏi vì sao Ike ở đây nhưng Vox kéo nhẹ áo khoác lông ý chỉ giữ yên lặng. Song cất điện thoại, lấy tẩu thuốc mạ vàng kim hút một hơi rất điệu nghệ, nhưng ánh vàng trong đôi mắt lại hướng xa xăm.

"Thử thách nào đâu tự nhiên mà có, một Kindred trong hội đã gửi yêu cầu và nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người. Cho nên nếu thất bại trong việc thực hiện được là tự khẳng định bốn trăm năm qua tôi sống cũng như không, chẳng chứng minh được mình đã từng là danh giá một thời."

Làn khói mờ được thả lên không trung, vi vu nỗi sầu bi ai một đêm khó nói hết. Đoạn tĩnh lặng cho khói toả tán mới nói tiếp.

"Có rất nhiều người sẵn sàng chuộc tôi nhưng từ lúc Ike xuất hiện hệt như định mệnh mách bảo tôi phải chọn cậu. Nhưng Ike từ chối qua đêm lại càng ngăn cản tôi chờ người khác. Thử nói đi Ike, nếu cậu là tôi thì cậu sẽ làm gì?"

Hướng nhìn xa xăm rốt cuộc vẫn trở về Ike chờ đợi câu trả lời. Thực lòng thì Ike có quản chặt bao nhiêu Vox vẫn vui vẻ chiều chuộng, chưa có lấy một câu cảm thán. Nhưng giờ lại đặt điều kiện thì sự việc đúng là gây ảnh hưởng lớn đi, Ike khoanh tay thầm ngẫm nghĩ.

.... Thôi được, quyết định vậy đi. Luca nói phải là người thông minh, có văn thơ càng tốt thì trùng hợp thay Ike hội tụ đủ những điều cần có trong vị khách được Oiran lựa chọn tiếp đãi.

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm với việc đã ngăn cản mặc dù là hành động chính đáng. Nhưng cũng không thể để Vox mang hình ảnh không tốt trước các Kindred rồi dấy một vài tin đồn lôi người liên quan bị ảnh hưởng..."

Sự cân nhắc đề phòng của Ike không bao giờ thừa thãi, ai biết được sáng mai lên stream Vox sẽ kể khổ thế nào và chắc chắn có đề cập đến Ike, sau đó các Kindred đồng thời là Quilldren quay sang cậu đặt một ngàn câu hỏi vì sao và bắt chịu trách nhiệm. Trước sau như một, thà rằng hành động sớm để không dựng lên hình tượng xấu.

Ike đồng ý trở thành vị khách đầu tiên cho vị trí Oiran của Vox khiến hai người đang ngồi kia đều ngỡ ngàng, cứ tưởng Ike bỏ chạy luôn chứ... Nhưng như vậy thì quá tốt! Có khi Vox bắt đầu thấy nóng trong người vì phấn khích. Cả Kindred và Quilldren không thể tưởng tượng nổi một ngày Ike sẽ "hợp tác" cùng Vox trong một chủ đề mang tính nhạy cảm.

Luca thầm mừng rỡ rồi bật ngón cái với Vox ý chỉ "Có Ike ở đây chuyện này dễ như trở bàn tay" Vox lại trưng nụ cười chọc ghẹo như phút giây ban đầu rồi từ từ đứng dậy, tẩu thuốc được dụng một hơi, phả ra ngay trước mặt Ike.

"Rất nhiều điều thú vị đang chờ chúng ta đây, không biết nên thử cái nào đầu tiên... Danna có đoán ra cuộc vui sắp tới như thế nào không?"

"Khụ! Khục... Mau sớm kết thúc thử thách ngớ ngẩn này với yêu cầu: Anh phải kể lại toàn bộ quá trình bước lên vị trí Oiran cho tôi biết, không thừa thiếu dủ chỉ một chi tiết."

Không ngờ Vox tiến gần để phả khói vào mặt cậu, một hành động không nên làm trước đêm muộn nếu chỉ là đùa cợt. Ike phẩy phẩy khói thoáng che vệt đỏ hồng ẩn hiện sau kính mắt, cố không để Vox hay Luca nhìn thấy cậu quá hiểu Vox ngầm ý điều gì.

Bóng dáng vị tiểu thuyết gia vội vàng bước vào quán trà trước biểu cảm nhơn nhơn của tên ác quỷ nào đó. Thấy cậu đóng cửa rồi Luca dường như thay đổi sắc mặt, khâm phục Vox đã chinh phục được thành viên khó tính nhất Luxiem.

"Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin Ike hoàn toàn chấp nhận chịu trách nhiệm, chuyện bịa đặt vừa nãy đã thành sự thật!? Tôi còn lo run người sợ Ike biết đây này."

Hai tuần trước Vox ới Luca trên discord chuẩn bị một tin đồn đến người xem stream song lan truyền đến tai Ike giấu nhẹm đầu nguồn. Thế là đúng tuần thứ ba Ike xin nghỉ stream hai ngày thì Luca lập tức bay sang Nhật gặp Vox dàn dựng một nhà trọ thành quán trà, sắp xếp một chỗ khách quan đi qua được ngắm nhìn dung mạo xinh đẹp của Geisha nam.

Tức mọi chuyện từ lúc xuất hiện tin đồn đến bây giờ đều do Vox dàn dựng dụ Ike rơi vào tay mình, một con quỷ thâm độc, chẳng lúc nào Ike không phòng bị Vox và rồi dâng thân mà không biết sự thật đằng sau. Vox biết Luca đang đau lòng thay cho Ike thì vỗ vỗ vai cảm thông.

"Yên tâm đi, chúng ta sẽ giữ bí mật và xem như chưa từng tồn tại, sau chuyến đi chắc chắn Ike không thể kể trên stream và quyết định chôn dưới đất. Bây giờ thì chúc tôi may mắn đi Luca."

Vox cầm "túi quà mừng" nhờ Luca cầm từ nhà anh, vẫy vẫy tay rồi đi vào trong. Luca chắp tay mong Ike không trách mình, có trách thì trách con quỷ đỏ tận dụng mọi quyền lực để dụ dỗ người thương sa bẫy sắc dục.

[End]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net