NINH NINH CỦA TÔI - CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tầng hai mươi tòa nhà chính trụ sở NJ.

Theo thông lệ cuối mỗi quý sẽ diễn ra cuộc họp hội đồng cổ đông. Lần đầu tiên Ninh Bích tham gia cuộc họp này là vào năm mười tám tuổi, cũng chính trong buổi họp đó cô được công bố là người thừa kế chính thức của Ninh Gia và được chuyển nhượng mười phần trăm cổ phần.

Ngày hôm đó, cô mặc một chiếc váy màu trắng, phần dưới hơi xòe nhẹ. Cô gái tuổi mười tám với vẻ đẹp thuần khiết đến tập đoàn làm việc được hơn nửa năm, phần lớn thời gian đều làm việc ở bộ phận thiết kế. Vì thân phận đặc biệt và tuổi đời còn quá trẻ nên ngay khi bắt đầu việc hòa nhập với đồng nghiệp của cô không hề dễ dàng. Tuy vậy qua hai mùa ra mắt sản phẩm mới cùng sự phản ứng tích cực của khách hàng đã xóa tan tất cả những lời đồn không hay, cô nhanh chóng được tham gia vào đội thiết kế chính và bắt đầu nhận được các đơn đặt hàng riêng.

Lần đầu được phòng họp, Ninh Bích vẫn không biết được trước mắt sẽ là hang hùm miệng báo.

- Các vị, phần tiếp theo, chủ tịch Ninh sẽ công bố một thông tin vô cùng quan trọng.

Ninh Bách đứng dậy, đưa tay về phía Ninh Bích ra hiệu cô bước lại gần:

- Với tư cách là trưởng tộc Ninh Gia và chủ tịch hội đồng quản trị NJ, tôi tuyên bố người thừa kế gia tộc đời thứ hai mươi là con gái tôi, Ninh Bích.

Bầu không khí gần như bị đông cứng sau lời tuyên bố. Ai cũng không thể ngờ Ninh Bách sẽ dung túng cho đứa trẻ hoang kia đến mức này.

- Sáng nay tôi đã chuyển nhượng mười phần trăm cổ phần sang tên Ninh Bích, từ sau con bé sẽ đủ điều kiện để tham gia các cuộc họp của hội đồng cổ đông.

Lời tuyên bố thứ hai của anh giống như cầm một chiếc búa đập vào lớp băng mỏng, nhanh chóng lớp băng đó bị phá vỡ.

- Chuyện này thật hoang đường, Ninh Bách con hãy thu lại quyết định đó đi, chúng ta không thể chấp nhận điều này.

- Chú hai, tôi nghĩ tôi có đủ quyền để đưa ra quyết định về người thừa kế.

- Nó chỉ là con khỉ hoang được nhặt về, không có huyết thống Ninh Gia, nó không có tư cách thừa kế.

- Đúng đó Ninh Bách, chúng ta đều là bậc trưởng bối, kinh nghiệm sống dù sao cũng nhiều hơn, con xem lời chú hai nói đâu có chỗ nào không hợp lí.

- Ninh Bách, con còn trẻ, sau này con kết hôn rồi sinh con, sau đó quyết định người thừa kế cũng đâu muộn.

- Đúng vậy, chuyện thừa kế hay là cứ để thêm vài năm nữa rồi tính.

Ninh Bách lạnh mặt, lời nói mang đầy sự tức giận và áp bách:

- Để tôi nhắc lại cho mấy người, con bé mang họ Ninh, là con gái của tôi. Việc thừa kế, tôi đã quyết. Tôi chỉ muốn thông báo cho mấy người. Vào sinh nhật mười tám tuổi, tôi sẽ chính thức truyền Hắc Tiểu Linh cho Ninh Bích. Lúc đó rất mong các vị trưởng bối đây sẽ có mặt đầy đủ.

Tương truyền ông tổ Ninh Gia là một thợ kim hoàn, trong một lần vô tình tìm được một phiến đã ba màu lạ mắt đã chế tạo thành hai chiếc nhẫn. Từ đó việc buôn bán ngày càng phát thành công phát đạt. Ông đặt tên là Hắc Linh và Hắc Tiểu Linh một chiếc nhẫn lớn khắc họa tiết rồng để đại diện cho chủ gia tộc; một chiếc nhỏ hơn, có họa tiết cá chép vượt vũ môn đại diện cho người thừa kế. Do phiến đã có ba màu lam, đỏ, vàng xen kẽ nhìn từ xa sẽ có màu đen nên được lấy chữ Hắc đứng đầu tên. Truyền Hắc Tiểu Linh chi Ninh Bích chính là lời tuyên bố công khai của Ninh Gia về người thừa kế đời thứ hai mươi.

Người thừa kế vẫn luôn là vấn đề hàng đầu được gia tộc quan tâm. Ninh Bách quản lý gia tộc mười lăm năm, tiền của ngày càng nhiều, gia tộc ngày càng thịnh vượng, nhưng anh lại không chịu kết hôn sinh con, gia phả dòng chính tông sau anh chỉ có Ninh Bích. Tuy nhiên, cô chỉ là một đứa con nuôi, thế nên không ai có thể ngờ Ninh Bách lại đưa ra một quyết định khó hiểu như vậy. Hai năm qua, Ninh Bích bằng tài năng và sự cố gắng vượt bậc đã mang lại rất nhiều tài nguyên phát triển cho NJ, nhờ đó cũng tạm dẹp yên được những lời phản đối.

Ngày hôm nay cô lại mặc một bộ váy trắng tới buổi họp hội đồng thành viên. Nhưng không còn là một cô bé mười tám tuổi với sự thanh thuần mà giờ đây Ninh Bích là giám đốc thiết kế NJ, người thừa kế được đánh giá là tài năng nhất của Ninh Gia.

Như thông lệ, buổi họp sẽ bắt đầu bằng việc thông báo kết quả kinh doanh lũy kế, sau đó sẽ tới phần thông báo kế hoạch phát triển sắp tới.

Mấy vị trưởng bối sốt ruột tới mức không thể chờ nổi:

- Bỏ qua hết mấy cái báo cáo này đi, số liệu này ta đã xem qua không có vấn đề gì, ta muốn xem báo cáo thăm dò và kế hoạch khai thác mỏ mới.

Ninh Bích nhếch môi, quả nhiên mấy ông già này nóng lòng tới phát điên rồi.

- Chú hai đang nói chuyện gì vậy?

- Việc phát hiện ra mỏ mới đã đồn đại ầm ĩ trong giới rồi, con còn giả vờ gì nữa.

- Chú hai chắc hiểu lầm rồi, vùng núi đó là tài sản cá nhân của Ninh Bách tôi, không phải của NJ.

Cả phòng họp bắt đầu bàn tán xôn xao, vốn dĩ họ nghĩ, nếu NJ phát hiện ra mỏ mới, tìm được nguồn nguyên liệu độc quyền thì chính là chuột sa chĩnh gạo, bọn họ cũng sẽ thu được một khoản lợi nhuận khổng lồ. Ấy vậy mà họ quên mất một điều then chốt, năm ngoái, chính họ đã phủ quyết, chính họ không đồng ý để NJ đầu từ bất động sản ra nước ngoài để khai thác và thăm dò mỏ khoáng mới. Việc đầu tư này quá mạo hiểm, NJ tuy là tập đoàn trang sức hàng đầu nhưng toàn bộ vẫn thuộc sở hữu của Ninh Gia. Mấy trưởng bối trong gia tộc quen với việc kinh doanh theo lối mòn, lo sợ đổi mới, càng lo sợ rủi ro.

Chính vì vậy dù Ninh Bích đã cung cấp bảng số liệu nghiên cứu địa chất các khu vực có khả năng tìm ra quặng cao nhất, bọn họ vẫn một mực không tin tưởng bỏ tiền túi ra mua.

Một lúc sau, chú hai là người đầu tiên lên tiếng:

Ninh Bách, dù cháu có sở hữu mỏ nhưng cũng không thể tự khai thác, tiêu thụ được. Chẳng bằng NJ thu mua lại với giá gấp đôi rồi đưa vào khai thác, như thế chúng ta đều có lợi.

Gấp đôi? Chú hai nghĩ giờ mảnh đất đó chỉ đáng giá như vậy?

Không thì gấp ba, thế nào? Dù sao chuyển nhượng sang NJ, cháu là đại cổ đông, vẫn là người có quyền nắm giữ nhiều nhất.

Ninh Bách quay sang ra hiệu cho Lý Dũng:

Các vị, trên tay tôi là bản báo cáo thăm dò thực địa, tentra* tìm thấy ở đây có độ tinh khiết trên tám mươi phần trăm, trữ lượng dự kiến cao hơn ba trăm phần trăm so với mỏ Ô Lạp, ngoài ra chúng tôi còn tìm thấy rất nhiều loại đá quý khác với trữ lượng tương đối lớn.

Chú hai, chưa công bố chính thức mà khu đất đó đã được trả giá trên 20 lần, với bản báo cáo này, khu đất hoang đó thực sự sẽ trở thành tấc đất tấc vàng.

Mấy đứa cũng không thể mang tài nguyên ra giúp bên ngoài được, đừng quên cháu là chủ gia tộc.

Ninh Bách hất nhẹ cằm, Lý Dũng đưa tài liệu tới từng người.

Tôi sẽ bán cho NJ quyền khai thác mỏ trong mười năm chỉ với 1/10 giá thị trường. Bù lại NJ phải có kế hoạch khai thác hợp lí, đảm bảo không được gây ra các vấn đề về môi trường.

Điều kiện Ninh Bách đưa ra khá hấp dẫn, nhưng mong muốn của hội đồng thành viên vẫn là được sở hữu mảnh đất vàng.

Việc này tuy rằng rất hấp dẫn, nhưng ta nghĩ cháu vẫn nên chuyển giao quyền sở hữu sang cho NJ, các vị thấy thế nào?

Đúng, tôi cũng cho là như thế.

Các vị trưởng bối, tôi nghĩ là các vị không có quyền biểu quyết với tài sản riêng của tôi, nếu NJ không đồng ý kế hoạch này, tôi rất tiếc không thể thỏa hiệp.

Cạch, đèn trong phòng được tắt bớt năm mươi, trên màn chiếu là tạo hình 3D của bộ sưu tập mới.

- Các vị, đây là bản thiết kế bộ sưu tập trong mùa mới lấy cảm hứng từ tentra, nếu NJ không đạt được thỏa thuận, không có đủ nguồn cung vật liệu, vậy thì bản thiết kế này ... Tôi nghĩ chắc Đỗ Gia hoặc Mai Thị chắc chắn sẽ trả giá cao.

Đến nước này nếu thật sự không thông qua, NJ sẽ không chỉ mất nguồn nguyên liệu mới mà phần thiết kế mùa sau cũng sẽ không thể đảm bảo. Mấy năm gần đây, thiết kế của Ninh Bích được giới thượng lưu cực kì yêu thích cũng là bảo chứng doanh thu cho chuỗi cửa hàng bán lẻ. Thiết kế lần này của Ninh Bích mới chỉ nhìn bản dựng đã quá thu hút. Vốn dĩ tentra có có sắc lục rất kén thiết kế, ấy vậy mà Ninh Bích thổi vào nó một hơi thở của núi rừng hoang dã tươi mới quá hấp dẫn.

Cuối cùng hội đồng thành viên cũng phải thông qua kế hoạch lần này. Đây là điều Ninh Bích có thể đoán được. Kế hoạch của Ninh Bách luôn rất chu toàn.

*tentra: loại khoáng vật có màu xanh lục, có giá trị thương phẩm cao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net