CChương 290

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảng thời gian gần đây trên Ngưu Vương trang thật sự có chút số vào chẳng bằng số ra, vừa là xây y quán lại là mua dược liệu, mỗi ngày đều có một khoản chi lớn, vì chuyện này, lão Chu xác thực lo lắng không ít.Cũng may theo thời tiết chuyển ấm, trong khoảng thời gian gần đây, thu vào của trên Ngưu Vương trang cũng có tăng thêm, trong đó một mục chủ yếu nhất, chính là nguồn thu của bán trái sơn trà.Năm nay đám cây sơn trà trên Ngưu Vương trang lại cao thêm một chút so với năm ngoái, cành lá cũng càng thêm um tùm, trái cây kết ra cũng càng nhiều càng lớn hơn so với năm ngoái, này chủ yếu đều dựa vào nước phù sa dồi dào, ngoài ra, lão Chu thường thường sẽ đi qua bên đó, thuận tiện tưới chút nước linh tuyền cũng có quan hệ rất lớn.Vì đám cây sơn trà này của nhà anh, không chỉ có trái sơn trà có thể bán lấy tiền, lá sơn trà cũng có thể dùng để chế dược, cho nên bình thường lão Chu cũng chăm sóc đặc biệt không ít đối chúng nó.Cao sơn trà của Ngưu Vương trang, tại sau khi trải qua thảo luận của mấy vị thầy thuốc ngồi khám, rốt cục cũng xác định phương pháp phối chế rồi, tổng cộng hai loại, một loại là loại bình thường thêm đường phèn, một loại là loại xa xỉ thêm mật ong sơn trà.Vốn mật ong sơn trà trên Ngưu Vương trang liền bán không rẻ, bây giờ sau khi chế thành cao sơn trà, giá tiền tự nhiên là không thấp được.Lão Chu đặt hàng một đám bình sứ nhỏ trên internet, mỗi bình ước chừng cũng có thể đựng sáu bảy mươi ml cao sơn trà, giá bán đặt ở trong tiệm online của La Hưng Hữu là sáu mươi chín tệ một bình, này vẫn là giá ưu đãi giá tri ân khách hàng, qua một thời gian nữa liền tăng tới chín mươi chín tệ.Sau khi hai loại cao sơn trà này lên giá hàng, một ngàn phần của loại xa xỉ trong chớp mắt liền bị cướp mua sạch, này vẫn là ở dưới huống mỗi ID hạn mức mua một bình.Tương phản loại bình thường liền không bán chạy như vậy, dùng lời của nhóm dân mạng là: "Lá sơn trà của nhà lão Chu cực nhiều, thứ này thêm chút đường phèn liền có thể làm ra, khi nào mua đều cũng được". Về phần cái loại xa xỉ kia, mọi người cho rằng lão Chu ấn giá tiền này bán, căn bản ngay cả giá của mật ong sơn trà đều bán không thu hồi vốn được.Quả nhiên, đợi lúc nhóm cao sơn trà thứ hai lên giá hàng, thêm một loại mật ong sơn trà kia, giá tiền đã tăng tới chín mươi chín tệ rồi, cân nhắc tới giá của mật ong sơn trà nhà anh, loại cao sơn trà này bán giá này cũng là hợp tình hợp lý.Lão Chu người này mặc dù keo kiệt, cũng không thích chơi bời, nói là giá ưu đãi tri ân khách hàng, này liền thật là giá ưu đãi tri ân khách hàng, một ngàn phần cao sơn trà này, anh lời tròn ba vạn tệ. Cho tới nay, đúng là bởi vì có dân mạng vẫn chú ý tiệm online của nhà bọn anh như vậy, còn tại trên mạng làm rất nhiều tuyên truyền giúp bọn anh, cho nên Ngưu Vương trang của anh mới có thể được tán thành của càng ngày càng nhiều người, liên đới, nhóm dân làng của làng Đại Loan bọn anh cũng thông qua tiệm online này tăng thêm không ít thu nhập.Trên thực tế, cho dù là chính là chín mươi chín tệ một bình, loại cao sơn trà này nhà anh cũng căn bản không lo không bán chạy, hiện tại người giàu thật đúng là không ít, vấn đề là cho dù bọn họ chịu xài tiền, nhưng cũng đều không phải là vẫn có thể mua được đồ hàng thật giá thật, đồ nhà lão Chu chính là hàng thật, chưa bao giờ cần lo lắng anh sẽ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu hoặc là hàng giả.Việc cao sơn trà trên cơ bản không cần lão Chu quan tâm, phương diện sản xuất có Lục Kì Hổ trông nom, còn có các vị thầy thuốc ngồi khám tư vấn cho anh, phương diện tiêu thụ có tiệm online của La Hưng Hữu.Gần đây lão Chu càng quan tâm chính là hái và tiêu thụ trái sơn trà tươi, làm sao mới có thể khiến chút trái sơn trà đó của nhà bọn anh bán ra giá càng cao, đây là đầu đề gần đây lão Chu quan tâm nhất.Ngày mới ngày này, trời mới tờ mờ sáng, một nhà lão Chu liền đi tới tứ hợp viện ăn sáng, bên tứ hợp viện, mọi người tham gia công việc hái trái cây cũng đều hăng hái dậy sớm, ăn qua bữa sáng liền lái mấy chiếc xe ba bánh, chở các loại công cụ ngắt hái, đi rừng cây sơn trà trước.Ngày này Tiếu Thụ Lâm cũng không đi luyện võ, cách thời gian đi học của Bé Khỉ còn sớm, ba ba con bọn họ một tổ, Bé Khỉ trèo cây, Tiếu Thụ Lâm liền phụ trách chỗ thấp một chút của phía dưới, gã trái lại cũng có thể trèo cây, chẳng qua tuổi của cây sơn trà nhà bọn gã cũng không lớn, không chống đỡ nổi sức nặng hơn trăm cân của gã.La Mông chủ yếu phụ trách phân loại, cái loại trái sơn trà lớn nhất ngon nhất, trên cơ bản đều là bán cho Mã Từ Quân và ông chủ Đoạn, giá tiền bán có chút chặt chém, chẳng qua đợi tới trong nhà hàng bọn họ, cái giá đó nhất định sẽ càng chặt chém.Xếp sau trái sơn trà hạng đặc biệt, chính là trái sơn trà hạng nhất, chủ yếu cũng đều bị hai người Mã, Đoạn bao hết, ngoài hai đơn đặt hàng của hai người này nếu còn có dư, mấy ngày hôm trước Trần Sung Toàn mở KTV tại Vĩnh Thanh nói rồi, có bao nhiêu gã lấy bấy nhiêu, chẳng qua cho dù gã đánh tiếng trước, thường thường vẫn là sẽ bị đám người Hồ Đàn Phong trên trấn Thủy Ngưu chia nhau hết, đám người này không chỉ có là tự mình ăn, còn rất thích mua tặng người khác.Còn lại một ít trái sơn trà kích cỡ không lớn quá, hoặc là không đẹp mắt, trên cơ bản chính là bán ra tại siêu thị nhà bọn lão Chu, giá tiền trái lại không cao như vậy.Rừng sơn trà của nhà lão Chu cũng không tính rất lớn, hơn nữa tỉ lệ kết trái của sơn trà vốn liền không tính cao, người tham gia hái lại không ít, chưa được bao lâu thời gian, đợi tới lúc mặt trời nhô khỏi núi, công việc sáng sớm hái trái này cũng liền cơ bản hoàn thành rồi.Chờ về tới tứ hợp viện, sau khi hoàn thành công tác phân loại thu gom còn lại, quản sự Trần sẽ báo cáo công tác với ông chủ bọn gã, nói: "Sau khi trừ đi hai đơn đặt hàng đó, sơn trà lớn của hôm nay còn dư ra tám cân rưỡi"."Lát nữa tôi gọi điện thoại hỏi Mã Từ Quân lấy hay không". Tuy rằng bên ông chủ Đoạn lấy hàng cũng không ít, giá tiền cũng rất tốt, nhưng dù sao La Mông vẫn là thân quen hơn một chút cùng Mã Từ Quân, cho nên những lúc như thế này, anh đầu tiên nghĩ tới chính là Mã Từ Quân."Không thì cũng đừng gọi điện thoại, bán cho tôi đi, tôi mua về tặng người ta". Lúc này, trong sân một người làm công ngắn hạn đang bưng một cái tô cháo ăn liền nói."Tám cân rưỡi anh lấy hết luôn hả?". La Mông hỏi gã ta."Tôi liền lấy ba cân". Tám cân rưỡi quả thật hơi nhiều, trái sơn trà lớn hạng đặc biệt của nhà lão Chu, giá tiền cũng không phải là đùa được đâu."Vậy cân cho anh ba cân". La Mông cũng dễ nói chuyện, nếu dư rồi, bán liền bán thôi, dù sao bán cho ai mà không là bán chứ.Sau khi cân ba cân này xong, sơn trà lớn dư ra cũng chỉ còn lại năm cân rưỡi, lúc này Trần Kiến Hoa nhận một cú điện thoại, gã cầm di động ừ a a đáp mấy tiếng, sau đó cúp điện thoại nói với La Mông, " Lão Dương nói trái sơn trà lớn hạng đặc biệt có bao nhiêu lấy bấy nhiêu"."Được, năm cân rưỡi còn lại cũng có nơi thuộc về rồi". La Mông cũng không cần gọi điện thoại cho Mã Từ Quân nữa.Không bao lâu, trái sơn trà sáng nay hái về liền đều sắp xếp nơi đi xong xuôi, cuối cùng còn lại hơn nửa sọt, đều là hàng lỗi bị sau căn hoặc là bị chim mổ.Các loại chim chóc trên đỉnh nùi nhà lão Chu số lượng khá nhiều, cho dù trông chừng chu đáo như thế nào, vẫn là khó tránh khỏi sẽ bị chúng nó mổ trái cây. Bởi vì không phun thuốc trừ sâu, bên ngoài trái sơn trà cũng không có trùm túi giấy, đều là để bọn nó sinh trưởng tự nhiên dưới ánh mặt trời, bị sâu cắn hư một ít cũng là khó tránh khỏi.Đám hàng lỗi này liền khó bán rồi, bán cũng bán không ra giá tốt, vì thế liền thành phúc lợi của đông đảo đám làm công dài hạn ngắn hạn trên Ngưu Vương trang.Lão Chu đặt sọt sơn trà này ở chỗ gần cửa phòng bếp, trên sọt còn treo tờ giấy các tông, mặt trên viết: "Mỗi người hai trái". Chưa được một lát, liền bị nhóm làm công dài hạn ngắn hạn ra ra vào vào cầm đi sạch, mỗi người hai trái tới trước được trước, tới sau hết rồi cũng liền hết rồi.Lúc hơn tám giờ sáng, bên Mã Từ Quân gọi điện thoại tới cho La Mông, nói sơn trà nhà bọn anh bán chạy, phải tăng thêm lượng đặt hàng."Không thêm được, liền nhiều thứ như vậy, trên cây sơn trà kết bao nhiêu trái cây cũng không phải tôi nói liền được". Lúc này La Mông đang ở trên đỉnh núi ngắt dưa hấu non, dưa hấu trong ruộng dưa này cũng không có thể kết bao nhiêu đều lớn bấy nhiêu, số lượng trái kết ra trên một cái dây dưa nếu quá nhiều, dây vận chuyển không đủ chất dinh dưỡng để phân chia, cuối cùng liền đều lớn lên èo ọt, cho nên phải thích hợp ngắt bớt một ít."Dù sao chỉ cần có nhiều, cậu liền đều cho tôi". Bao trọn là chuyện ông chủ Mã luôn luôn đều rất thích làm."Ngày mai tôi xem lại chút đã, hôm nay dù sao là hết rồi". La Mông nói."Cậu đó! Có phải tên họ Đoàn đó đưa ra giá cao, cậu liền đều bán cho gã rồi?". Làm sao có thể vừa sít như thế? Hoặc là không đủ, hoặc là khẳng định là dư một chút, Mã Từ Quân nhận định La Mông khẳng định là bán cho họ Đoàn kia rồi."Lần này giá tiền bán sơn trà cho hai người còn không phải như nhau à? Sáng hôm nay cũng là trùng hợp, vừa vặn có dư ra mấy cân, vừa vặn Dương Tồn Ba gọi điện thoại tới, cho nên liền đều cho bọn họ". La Mông đứng thẳng người lên, đứng ở trong ruộng dưa giải thích một chút chuyện sơn trà sáng nay cùng Mã Từ Quân."Hàng đó là là có thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ sao?". Mã Từ Quân khó chịu nói."Sao tôi biết chứ?". La Mông nói."Hàng đó có phải lại chạy tới Ngưu Vương trang hay không?". Thật mịa nó khó lòng phòng bị, tên đó không biết có phải xem phim nhiều hay không, thật thích chơi vô gian đạo."Không nhìn thấy". La Mông nói."Ngày mai tôi cũng qua đó". Mã Từ Quân nói."Anh tới làm gì?". Hàng này tới đây rồi lại không chịu làm việc, ăn chùa uống chùa nửa điểm đều không khách sáo, La Mông dù sao là không hoan nghênh lắm, tương đối mà nói, ông chủ Đoạn liền đáng yêu hơn, làm việc cho tới bây giờ cũng không lơ mơ."Đưa ông nội tôi tới, còn có ông nội nhỏ tôi tới Lò Rèn". Lúc cuối mùa thu năm ngoái, theo thời tiết chuyển lạnh, người nhà bọn họ không yên tâm hai ông lão sống ở bên đó lắm, sống chết phải đón bọn họ về nhà, bây giờ thời tiết chuyển ấm rồi, đồ ăn ngon trên Ngưu Vương trang cũng nhiều rồi, hai ông lão muốn tới đó, bọn họ đành phải đưa bọn họ quay lại."Gần đây bên Lò Rèn rất náo nhiệt". Không chỉ có phần đông gia đình nuôi bồ câu sống ở đó, còn có không ít người trẻ tuổi, hiện tại tòa nhà đá xanh này mỗi ngày đều có vẻ rất có sức sống."Cái trung y quán cậu khi nào khai trương?". Mã Từ Quân lại hỏi."Đầu tháng năm khai trương, anh hỏi cái này làm gì?". La Mông hỏi."Ngày khai trương, có làm cái hoạt động quyên góp tiền công khai không vậy? Tới khi đó tôi cũng tới góp vui". Từ sau mấy lần bị ngoại trừ, ông chủ Mã liền cảm nhận được tầm quan trọng của lấy lòng nhân dân trấn Thủy Ngưu, trước đó gã làm chính sách ưu đãi của cái hồ bơi đó đối người bản địa rất có hiệu quả, lúc này náo nhiệt của y quán, gã đương nhiên cũng phải góp một cái.Sau khi cúp điện thoại của Mã Từ Quân, La Mông tiếp tục cúi người ngắt dưa hấu, một mảnh ruộng dưa này khác chủng loại với ruộng dưa hấu bên kia, bên kia trồng chính là dưa hấu lớn vỏ sọc, bên này lại là trồng giống lâu đời của địa phương.Nghe những người già nói, từ lúc bọn họ biết về dưa hấu, người địa phương bọn họ trồng chính là loại dưa hấu này, màu sắc của vỏ loại dưa này nhạt hơn một chút so với dưa hấu vỏ sọc, màu xanh nhạt gần gần màu xanh lơ, hoa văn cũng càng mảnh một chút, nhìn qua có chút như là hoa văn của sứ Thanh Hoa.sứ Thanh HoaLoại dưa hấu này lớn nhất bình thường cũng liền hơn mười cân, rất ít có trên hai mươi cân, nhỏ cũng liền bộ dáng bảy tám cân, nếu thổ nhưỡng cằn cỗi, còn có thể trông ra ba năm cân, này đều là lớn lên không tệ.Những năm gần đây, dân bản xứ phần lớn đều trồng dưa hấu lớn vỏ sọc, hai năm nay lại xuất hiện rất nhiều giống mới đủ loại, người trồng liên tục dưa hấu lớn vỏ sọc cũng không nhiều như vậy.Giống loại dưa hấu giống lâu đời này, cũng không có bao nhiêu ưu thế, sản lượng không cao, chăm sóc cũng khá phiền phức, quả thực hình dạng thường thường cũng không hề đẹp mắt, dễ dàng xuất hiện cái loại này dưa hấu mọc méo nhất, người địa phương mấy năm nay trên cơ bản đều không trồng nữa rồi.Muốn nói có chỗ tốt gì, nó giống như dưa hấu lớn vở sọc, đều có thể tự mình giữ lại hạt giống, cái này chính là mánh lới của giống lâu đời này.Lão Chu sở dĩ muốn trồng một ruộng dưa hấu như vậy, mục đích chủ yếu nhất chính là vì vì bán được nhiều chút tiền chút. Hiện tại, mọi người đã không theo đuổi giống mới nữa, người theo đuổi giống lâu đời cũng không ít. Hơn nữa trông loại dưa hấu này ăn vào cũng quả thật cũng là rất không tệ, La Mông nhớ rõ lúc chính mình còn nhỏ, nhà bọn anh trồng chính là loại dưa hấu này.Dưa hấu non bị ngắt xuống cũng sẽ không lãng phí, lúc giữa trưa, Hầu mập liền làm dưa hấu non xào trứng cho mọi người ăn, dưa là dưa hấu non sáng hôm nay mới vừa hái về, ăn tới đám người làm công dài hạn ngắn hạn khen không dứt miệng.dưa hấu non xào trứng"Mới nãy ở trên đỉnh núi thấy bọn họ hái dưa hấu nhỏ như vậy, còn cảm thấy cực kỳ tiếc, thì ra còn có thể xào ăn". Một cô gái tời từ thành phố tỏ vẻ chính mình thật sự là biết thêm nhiều điều hay."Tiếc rẻ gì, dưa hấu dù nhỏ, hái xuống cũng là có thể bán được tiền, đồ nhà lão Chu khi nào thì lãng phí chứ?". Một người nam bên cạnh nói."Loại dưa hấu nhỏ bị loại này, cũng có thể bán được tiền sao?". Cô gái kia ngạc nhiên."Em ngốc à, sao lại nói dưa hấu này nhà họ là bị loại chứ? Bán kiểu dưa hấu non thôi, dù sao trong siêu thị cũng có bí đỏ non đó, bán còn không rẻ đâu". Một chị gái ngồi xéo đối điện nói."Này không phải có chút lừa bịp sao?"."Sợ cái gì, dù sao người thành phố bình thường cũng sẽ không biết".".......". Tại một cái bàn bên cạnh bọn họ, lúc này một người thành phố họ Đoàn đang im lặng ăn dưa hấu non xào trứng của gã, trước đó gã quả thật là không biết dưa hấu non trên đơn đặt hàng của nhà mình là tới như vậy, bất quá hiện tại đã biết rồi.Gã cũng là sáng hôm nay vừa tới, từ mùa hè bắt đầu, sản xuất trên Ngưu Vương trang càng ngày càng nhiều, gã phải tự mình tới đây nhìn chằm chằm mới có thể yên tâm, họ Mã đó nhưng một chút cũng không thành thật, luôn luôn muốn chèn ép nguồn hàng của gã.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy