Chương 283

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Vu Tử Niên tới trấn Thủy Ngưu, chính là hơn một giờ chiều, thời tiết không tồi, mặt trời trong tháng giêng cũng rất lớn, cảm giác giống như đã có thể ngửi được hơi thở của mùa xuân."Chàng trai, tới Ngưu Vương trang hả? Đi Ngưu Vương trang thì lên xe tôi". Người đánh xe thấy lại có xe khách ra khỏi bến xe, cũng không tụ tập ở đàng kia tiếp tục nói chuyện phiếm, đều đi bắt khách rồi."Đi Ngưu Vương trang bao nhiêu tiền?". Tuy rằng ở trên mạng đã nghe nói chuyện ngồi xe trâu tại bên cạnh chính là hai tệ, nhưng Vu Tử Niên vẫn là hỏi thêm một tiếng, dù sao bây giờ dân phong của rất nhiều nơi đều đã không hề thuần phác rồi, hỏi rõ ràng trước luôn là không sai."Cậu không có thẻ, chính là hai tệ, phải có thẻ IC, có thể chiết khấu 30%". Đánh xe trái lại không chê gã ta hỏi nhiều.Đợi tới hành khách trên xe đủ rồi, người đang đánh xe vung roi vào không trung, xe trâu chậm rãi đi về phía trước, hành khách trên xe ngoại trừ Vu Tử Niên, ngoài ra còn có ba người trẻ tuổi, hai nam một nữ, hai nam trong đó thoạt nhìn là kết bạn cùng tới, người nữ hình như là một mình mình đi tới."Anh đây là lần đầu tiên đi tới trấn Thủy Ngưu hả?". Một chàng trai trong đó bắt chuyện cùng Vu Tử Niên."Ừ, các cậu thường xuyên tới đây à?". Vu Tử Niên hỏi."Cũng không phải thường xuyên tới đây, năm ngoái lúc ngày 1 tháng 10 (quốc khánh của Trung Quốc) tới đây một lần, bây giờ nghe nói bên lão Chu muốn xây y quán, bọn tôi cũng tới thử vận may một chút". Chàng trai kia nói."Các cậu cũng là học trung y à?". Vu Tử Niên lại hỏi."Không phải, nhưng mà bên trong một y quán, cũng không có thể chỉ có thầy thuốc đúng không, vẫn còn phải có một chút nhân tài phương diện khác chứ, giống như chạy việc tính toán sổ sách, cũng có thể cần mấy người mà ha?". Đối phương nới giỡn."Đúng vậy, tuy rằng hiện tại lão Chu còn chưa thả ra tin tức của phương diện này, nhưng cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị mà". Người còn lại cũng nói."Nhưng hiện tại y quán còn chưa xây". Vu Tử Niên nhịn không được nói. Nhanh như vậy liền chạy tới tìm việc, có thể quá sớm chút hay không? Tuy rằng bản thân gã cũng tới rất sớm."Không đọc topic trong diễn đàn Đồng thành à? Đồ án quy hoạch đều xuất hiện rồi, qua mấy ngày nữa liền khởi công rồi, tới khi đó rất nhanh". Đối phương nói."À, mấy ngày nay tôi không hay lên diễn đàn lắm". Mấy ngày này Vu Tử Niên vội vàng bỏ việc và dọn dẹp đồ đạc, gã không chỉ có bỏ việc, còn trả lại phòng thuê luôn, chút đồ đạc trong nhà, cũng đều đóng gói xong dọn tới nhà bác cả rồi, bên mình chỉ cầm theo một chút hành lý đơn giản."Này, cô thì sao? Cô học trung y à?". Lúc này một người nam hỏi một cái cô gái duy nhất trên xe."Học một chút cùng ba tôi, nghe nói lão Bạch tiên sinh tại bên này, cho nên tới đây xem một chút". Cô gái kia nói."Oa! Thế gia trung y nha!". Mấy người trẻ tuổi trên xe đều là vẻ mặt hâm mộ."Không dám nhận thế, tới đời tôi mới đời thứ hai". Cô gái kia nói chuyện có chút câu nệ, nhưng thái độ coi như rất không tồi.Đoàn người nói chuyện, xe trâu rất nhanh đi vào trung tâm trấn Thủy Ngưu, một đường đi hướng Ngưu Vương trang."Thị trấn này thật không tệ, chính là còn có chút bất tiện, cửa tiệm quá ít, cũng không có chỗ giải trí gì"."Chờ sau khi y quán nhà lão Chu mở rồi, nói không chừng rất nhanh liền náo nhiệt lên"."Trước đó trong diễn đàn không phải còn có người nói, muốn tới nơi này mở quán bar"."Còn có nói muốn tới mở quán cà phê"."Hy vọng tới khi đó nơi này đừng bị biến thành chướng khí mù mịt mới tốt"."Không thể đâu, kỳ thật công trình kiện toàn và bảo vệ môi trường không hề mâu thuẫn, rất nhiều thành phố nhỏ châu Âu đều như vậy không phải sao, môi trường đặc biệt tốt, sinh hoạt cũng rất thuận tiện"."Hơn nữa hiện tại cũng không phải thập niên tám mươi chín mươi, mọi người đều đã có ý thức bảo vệ môi trường.....""......."."Từ nơi này đi lên trên, các cô cậu liền tự mình xuống xe đi một chút đi". Xe dừng tại trước tấm bia đá Ngưu Vương trang, đánh xe kia nói với mấy người trẻ tuổi trên xe."Được, cám ơn chú nha". Hai thanh niên từng tới một lần rất sảng khoái đồng ý, liền một trước một sau dẫn đầu đi xuống xe, Vu Tử Niên và cô gái kia cũng xuống xe đi theo phía sau bọn họ.Bên lề đường khác, lúc này cũng có mấy dân làng gánh rau củ chờ, còn có một số dân làng dứt khoát xách ghế dài ngồi ở lề đường, vừa nói chuyện phiếm vừa phân loại rau củ."Có gì phải xách giùm không?". Người đánh xe trâu kia qua hỏi."Mấy sọt rau củ của tôi, anh chở tới bến xe giùm tôi đi". Một bác gái trong đó nói xong liền đứng lên từ trên ghế, bê mấy cái sọt trúc bên cạnh lên trên xe trâu."Địa chỉ có sẵn rồi chớ?". Đánh xe kia hỏi."Đều ở trong sọt đó, tổng cộng bốn sọt rau củ, nhưng đừng giao nhầm cho người ta nha, lần trước liền bị nhà khác cầm đi một sọt, gọi điện thoại tới oán trách một hồi". Bác gái kia nói."Vậy cái sọt rau đó bị người khác cầm đi?". Đánh xe kia hỏi."Thật cũng không phải lấy không, tiền là trả rồi, chính là người khách quen đó rát bực bội nha". Bác gái đó cười."Rau của các bà đều không chở đi à?". Người đánh xe kia hỏi mấy người khác bên cạnh."Lát nữa người ta tự lái xe tới đây". Mấy dân làng đó cười ha hả nói.Tổng cộng sáu sọt rau củ, bác gái kia lấy ra thẻ IC cà hai ba cái lên máy cà thẻ, thanh toán bốn tệ hai, tiền là không nhiều lắm, cũng may việc này làm dài hạn, mỗi ngày tới tới lui lui tiện thể mang hộ chút, cũng có thể tăng chút thu nhập.Chất xong rau củ, đánh xe lại là vung roi tại không trung, lúc này trâu kia cũng không phối hợp, lắc lắc đầu trâu, phát ra tiếng phì phì trong mũi không nhúc nhích."Lại đi một chuyến nữa thôi, chờ hết chuyến này, chúng ta đi ra hồ Ngưu Vương nghỉ ngơi một chút ha". Người đánh xe nói xong lại là vung roi: "Đi a......".Vì thế trâu kia liền chậm rãi bước đi, đi tới phương hướng trấn trên.Bên Ngưu Vương trang, lão Chu đang thảo luận vấn đề vật liệu cần mua để xây y quán cùng người ta, kết cấu của cái y quán này anh định dùng xi măng cốt thép phối hợp gỗ và thanh đá, ít nhất nhìn từ bên ngoài, phải tận lực làm cổ kính."...... Nền nhà hai ngày là có thể bắt đầu đào, cậu cũng không định xây nhà tầng, cũng không cần mời đội thi công chuyên nghiệp, chỉ cần có thể có mấy người biết việc, việc khác bản thân bọn tôi liền có thể làm".Người nói chuyện thoạt nhìn khoảng hơn bốn mươi tuổi, lúc này trong tay gã cầm bản thiết kế, hai tay cuộn nó lại, lưu loát cuốn nó thành một cái hình trụ dài."Y quán nhà chúng tôi, nhưng liền làm phiền các anh rồi". La Mông nói.Lú này xây dựng cái y quán này, đám thành viên của diễn đàn Đồng thành, cũng phát huy tính năng động tới một độ cao mới rồi, lại khai quật ra không ít thành viên chuyên nghiệp liên quan, tính tích cực của những người này rất cao, La Mông quyết định dứt khoát giao chuyện này cho bọn họ làm, đương nhiên, phương diện tiền lương nên trả bao nhiêu vẫn là trả bấy nhiêu."Yên tâm đi, còn có cái đình bát giác phía trước bên hông y quán cậu vừa nói, muộn chút nữa tôi sẽ tìm người vẽ một bản thiết kế gửi qua đây". Đối phương nói.đình bát giác"Được, trong đình đó phải có hai cái nồi hơi, còn phải có một nồi lớn có thể đặt lồng hấp, sau đó bên cạnh còn phải có chỗ đựng thùng công đức, chỗ đó làm hơi rộng rãi một chút". La Mông căn dặn nói.bếp nồi hơi"Tôi biết rồi, chẳng qua lão Chu à, trà lạnh và nước sôi cũng liền thôi đi, bánh bao bánh bao chay gì đó, cho miễn phí, cậu chống đỡ được hả?". Người kia hỏi."Cũng không phải đồ đáng giá gì, bây giờ bình thường ai còn có thể bị đói chứ? Cũng chính là những người bị bệnh tật đeo bám hết cách này thôi". Về chút đồ này đối lão Chu mà nói quả thật không là gì, liền Ngưu Vương trang anh hiện tại, mỗi ngày đều phải chi bao nhiêu phí sinh hoạt chứ, thật sự không được, tới khi đó liền xoa thêm mấy đôi óc chó bán lấy tiền thôi.Nói tới óc chó, cũng liền Bé Khỉ nhà anh có nghị lực nhất, tới bây giờ còn kiên trì, bản thân lão Chu sớm liền hết hứng thú rồi, Tiếu Thụ Lâm trái lại còn thường thường sẽ điêu khác một hai đôi, nhưng mà đã không có nhiệt tình của lúc đầu rồi, lại nói tiếp, hai người bọn anh thật còn không bằng một đứa bé nữa.Chẳng qua thiếu hỗ trợ của La Mông, Bé Khỉ xoa ra óc chó sẽ không đáng giá gì, lúc lần đầu bán đi một cái vòng tay óc chó chính mình xoa ra, nhìn chút tiền thu về, bé con này thiếu chút nữa khóc luôn rồi.Khi nói chuyện, bên ngoài viện tử đi vào mấy người trẻ tuổi, tới là ba nam một nữ, đều là tuổi tác hơn hai mươi tuổi."Đều là học trung y sao?'. La Mông sau khi nhìn thấy liền hỏi."Hai người bọn họ là học trung y, hai bọn tôi không phải". Một chàng trai trong đó trả lời nói."À, vậy hai cậu đi tìm quản sự Trần đi, bảo anh ta bố trí cho các cậu, hai người học trung y này, lát nữa đi cùng tôi tới bên Lò Rèn, chúng ra đi gặp lão Bạch trước". La Mông nói."Mắt Kiếng không ở đây à?". Người trẻ tuổi đó hỏi."Mắt Kiếng cũng bị lão Bạch tóm đi làm không công rồi, sau này có thể sẽ tới bên y quán". La Mông trả lời.Hai năm nay Mắt Kiếng học được nhiều điều từ Trần Kiến Hoa, thằng nhóc này thông minh, nhân duyên cũng tốt, La Mông định bố trí nó tới bên y quán làm quản lí, tuy rằng tuổi vẫn là hơi nhỏ, nhưng mà còn có mấy người lão Bạch ở đó mà, chỉ cần những ông lão này chịu dạy, bản thân Mắt Kiếng chịu học, vậy không vấn đề gì khác.Vốn Trần Kiến Hoa mới là lựa chọn tốt nhất, gã ta cũng có kinh nghiệm quản lý, La Mông vừa nói chuyện này cùng gã, bị gã từ chối liền, gã không muốn cả ngày ở trong y quán đối mặt cùng người bệnh, liền thích ở bên tứ hợp viện này."Vậy bên Trần quản sự chúng ta, còn cần người hỗ trợ không?". Hai người này liền ngắm trúng vị trí trống này."Rất cần, có thể khiến anh ta nhìn trúng hay không, liền xem bản lĩnh của hai cậu". Lão Chu cười nói. Mắt Kiếng đi rồi, bên Trần Kiến Hoa cũng quả thật là cẩn phải lại tìm một hai người hỗ trợ."Hiểu rồi!". Hai người trẻ tuổi này đều là một bộ bộ dáng ý chí chiến đấu sục sôi.Đuổi hai người này đi rồi, La Mông dẫn theo một nam một nữ còn lại, lái chiếc bán tải của anh, đi bên Lò Rèn, đối với chuyện trung y, anh là một chút cũng đều không hiểu, cũng không quyền phát ngôn, chuyện của phương diện này phải để lão Bạch định đoạt.Ba người tới Lò Rèn rồi, La Mông trực tiếp dẫn hai người này giao cho lão Bạch sát hạch, bản thân ngồi xuống cái ghế bên cạnh, định cũng hưởng ké chút tri thức một chút."Thụ Lâm đâu? Sao Thụ Lâm không tới?". Lão Bạch hỏi."Ông tìm cậu ấy làm gì ạ? Hôm nay đi Vĩnh Thanh rồi, bên công ty có chút việc". La Mông nói."Cái này đưa cậu, cậu mắng lại bọn họ giúp ta". Lão Bạch đưa di động của mình cho La Mông."Ông có thể tìm chút giải trí khác cho chính mình không ạ?".La Mông chấp nhận số phận cầm lấy di động, đồng thời cũng tiếp nhận nhiệm vụ quang vinh của lão Bạch giao cho anh, hai ngày nay Bé Khỉ lại đi nhà trẻ rồi, ông lão này rãnh rồi lại bắt đầu lên mạng tìm người cãi nhau.Bên cạnh, Vu Tử Niên dưới sự hối thúc của lòng tò mò, cũng đi tới bên cạnh La Mông liếc mắt nhìn một cái, thấy trên di động đang mở chính là một cái diễn đàn liên quan về trung y, loại diễn đàn này trước đây gã cũng từng lượn lờ, bên trong quả thật có cao nhân, nhưng càng nhiều vẫn là cái loại kiến thức nửa vời đối trung y, còn có không ít kẻ mua danh cầu lợi, tóm lại là vàng thau lẫn lộn.Lúc ban đầu Vu Tử Niên cũng rất nghiêm túc biện luận cùng người ta, sau đó nhìn nhiều rồi, cũng lười tranh luận cùng người ta, vẫn cảm thấy đó là chuyện của nhóm lăng đầu thanh* mới làm, không nghĩ tới lão Bạch tiên sinh rất giở trong tuyền thuyết này, bình thường thế nhưng cũng tranh cãi cùng người ta trong diễn đàn.....*Lăng đầu thanh: nói về người nào đó làm việc không có đầu óc, hoặc không động não, chưa bao giờ phân tích, phán đoán tình hình nội dung, tính chất, đúng sai, phải trái vân vân của sự việc đã hành động mù quáng, hậu quả, bởi vì phương pháp hành động mẫu thuẫn với tình hình phát triển của sự việc, cuối cùng vấn đề nhỏ không đáng để mắt tới thành ra vấn đề lớn hậu quả nghiêm trọng, chuyện tốt biến thành chuyện xấu.Nguồn: chikarin11906.wordpress.com"Khụ khụ". Lão Bạch tiên sinh ho nhẹ hai tiếng, chấn chỉnh một chút hình tượng của chính mình, sau đó liền tiến hành sát hạch đối hai người, câu hỏi của ông hổi đều rất tỉ mỉ, cực kỳ cụ thể, lúc bắt đầu còn khá đơn giản, đang đại khái đánh giá trình độ của hai người, sau đó câu hỏi mới dần dần sâu thêm.Tương đối mà nói, trinh độ dược lý của cô gái đi cùng cao hơn một chút so với Vu Tử Niên, hết cách, ba người ta chính là thầy trung y, dạy con gái nhà mình, tự nhiên là dốc túi dạy dỗ.Vu Tử Niên liền không vận may tốt như vậy, mấy năm nay đông học một chút tây học một chút, chắp và cùng nhau, lúc này trả lời một số câu hỏi, cũng có vẻ khá cố hết sức, thậm chí còn tại lúc nói tới một cái đơn thuốc, bị lão Bạch chửi rủa thậm tệ một chút."Thật là ẩu tả! Đây là lang băm nào dạy đơn thuốc này cho cậu? Dược hổ lang này, còn có thể tùy tiện loạn dùng? Đám rùa này! Hiện tại thật sự là càng ngày càng xằng bậy........".Lão Bạch mắng đủ rồi, lúc này mới nói: "Căn cơ của hai đứa còn rất cạn, ngồi khám là đừng nghĩ, trước bắt đầu từ học việc, La Mông, cậu nói một chút đãi ngộ của học việc cùng hai đứa nó"."Học việc không đãi ngộ, bao ăn bao ở không có lương, mỗi tháng liền cho hai trăm tệ tiền tiêu vặt, tất cả việc lặt vặt bên trong y quán đều do học việc làm, sao nào, hai người là đi hay ở lại?". La Mông vừa nói tay vừa nhanh chóng gõ chữ, cái diễn đàn trung y giẻ rách này, nhóm thầy thuốc trung y mắng chửi người cũng lợi hại như vậy sao?"Ăn ở đều ở Ngưu Vương trang sao?". Lúc này Vu Tử Niên đã quyết định phải ở lại."Ở là ở tầng trên trung y quán, tới khi đó sẽ có ký túc xá, một ngày ba bữa cơm đều đưa qua từ bên Ngưu Vương trang". La Mông nói."Vậy trước khi y quán kia xây xong thì sao?". Cô gái kia hỏi."Hai người có thể lựa chọn đi về trước, cũng có thể ở lại hỗ trợ, hoặc là ở trấn trên tìm một chỗ trọ lại, mỗi ngày tới chỗ lão Bạch dự thính cũng được". La Mông dừng một chút lại nói: "Cũng không cần sốt ruột làm quyết định, hôm nay ở lại trên Ngưu Vương trang trước, chỗ tôi còn có mấy người tầm tuổi hai người, tới khi đó giữa người trẻ tuổi mấy người giao lưu nhiều một chút"."Sao rồi, chửi chết mấy con bò đó chưa?". Lão Bạch hỏi."Hai đấm khó địch bốn tay, rốt cuộc ông làm cái gì mà động chạm nhiều người như vậy ạ?". La Mông nói. Cái này còn có thể xem như tranh cãi à, quả thực chính là đánh hội đồng đó, lão Bạch chính là người bị đánh hội đồng."Cái diễn đàn nào? Bọn tôi cũng tới hỗ trợ nhé?". Cô gái kia hỏi. Lão Chu không đi, cô và Vu Tử Niên cũng rãnh rỗi, dứt khoát lên mạng góp vui là được."Đúng, đúng, chính là cái diễn đàn XX kia, hai đứa cũng đều đi lên hỗ trợ đi". Lại thêm hai người hỗ trợ, lão Bạch thật cao hứng, nhóm học trò, học trò của học trò của ông, đã mất hứng thú đối loại chiến đấu chửi nhau này rồi, mỗi người đều bận việc của mình như con quay vậy, đã rất ít có người sẽ bằng lòng chuyên môn dành thời gian cùng ông lên diễn đàn hỗn chiến.La Mông trả cái di động trong tay cho lão Bạch, sau đó lại lấy di động của mình ra từ trong túi quần, chửi qua chửi lại, anh còn chửi ra cơn tức nè, trận chiến chửi nhau này nếu chửi không thắng, tiếp theo tâm tình của cả ngày này đại khái đều rất xấu.Vì thế bốn người này liền ngồi như vậy ở trong phòng, không già không nhỏ, mỗi người cầm một cái di động, ngón tay tung bay, nhanh chóng gõ chữ trên màn hình, nội dung gõ ra, cũng đều chẳng hề văn minh lịch sự."Mụ nội nó! Nhân số của đối phương hình như cũng không ít nha?"."Này cũng là đoàn đội tới chiến nhau trong topic hả?"."Chính là cái đội lừa đảo đó, nói bọn họ mấy câu, còn bám ta cắn mãi"."Không thể nhịn đám người đó!"."Chửi mạnh vào, không cần khách sáo cùng đám bò này"."Quân số bọn họ hình như nhiều hơn chúng ta đó"."Ta gọi thêm mấy người hỗ trợ vậy!"."Hải Lương ơi! Lam Yến ơi! Còn có Vân Khai! Mau tới mau tới!". Lão Bạch thò đầu ra ngoài cửa gọi một tiếng."Sao? Lại chửi nữa ạ?". Lam Yến giống như đang giặt quần áo, một tay bọt nước, sau khi vào nhà, xoa xoa tay trên quần áo, lấy ra di động của chính mình quen thuộc vào trang web, rất nhanh tìm topic kia của mấy người bọn họ.Theo sau là Lí Hải Lương, vào cuối cùng là Yến Vân Khai, cô gái trong phòng vừa thấy Yến Vân Khai, còn có chút ngượng ngùng cúi đầu, tầm mắt tập trung ở trên màn hình di động của chính mình.......Người đẹp trai như vậy, cho dù là ở trên internet đều rất ít gặp nha, càng đừng nói là ở trong cuộc sống hiện thực."Vân Khai à, mau tới mau tới, còn là cháu và Thụ Lâm hai đứa đáng tin nhất". Lão Bạch nhiệt tình gọi."Ông cháu nói cứ tiếp tục chửi nhau như vậy, tương lai nhất định không cưới được vợ, đẹp trai cũng không xài được". Yến Vân Khai vừa lấy di động ra vừa mở miệng nói như vậy. Yến Vân Khai tới nới này cũng một thời gian rồi, cũng học khẩu âm địa phương, rãnh rỗi liền nói giỡn cùng người khác."Đừng nghe ông cháu nói bừa, chính là chửi một chút trên internet, ai có thể biết chứ?". Lão Bạch cười ha ha nói."Cái này thì đúng ạ". Yến Vân Khai gật gật đầu, lấy ra di động của chính mình, ngón tay tung bay, cũng gia nhập chiến cuộc."......". Cô gái mới nãy suýt bị khuôn mặt đẹp trai của đối phương chói mù mắt."Sao rồi? Ảo tưởng tan biến hả?". Lam Yến ngẩng đầu liếc nhìn cô gái này, cười hỏi."Ha Ha". Cô gái kia cười gượng hai tiếng."Không chỉ biết chửi người, còn là người nuôi bồ câu đó, mỗi ngày đều phải quét dọn lồng bồ câu, bám một thân mùi phân chim". Lí Hải Lương chồng Lam yến cũng nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy