CHƯƠNG 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sau khi quát mắng Laura, ngài Holland bình tĩnh trở lại, thả tay khỏi tóc và phủi bụi trên trang phục của ngài. Cô vẫn ngồi im ỉm dưới đất, kể cả khi ngài ấy gọi cũng không trả lời:
- Buổi tiệc sắp tàn rồi nên mày sắp xếp về trước đi, không cần quay lại đó. Giờ nhìn mày chỉ khiến tao nổi điên thôi!!
   Nói xong ngài bỏ đi, để Laura trơ trọi một mình. Ngồi quan sát nãy giờ ở phía xa, Cecil lặng cả người chẳng bình phẩm câu nào. Anh... quyết định tiến đến gần Laura. Bỗng dưng Laura đứng phắt dậy, lấy chân đạp liên hồi vào nền đất với vẻ tức tối, cô gào lên:
- LÃO GIÀ CHẾT TIỆT, LÃO GIÀ ĐIÊN KHÙNG!!! AI MÀ THÈM LÀM THEO CÁI KẾ HOẠCH DỞ HƠI CỦA ÔNG CHỨ? VỚ VẨN!!!
   Thấy Laura như thế, Cecil có hơi giật mình nhưng rồi lại phì cười. Nghe tiếng động, Laura quay sang thì thấy anh. Cô bất ngờ, nhanh chóng quay mặt đi vì xấu hổ, luống cuống tới nỗi khuỵu chân té ngã.
   Cecil mạnh dạn tiến lại gần, giơ tay ra để đỡ Laura đứng dậy. Nhưng cô đã từ chối và tự mình đứng lên, chỉnh đốn lại tóc tai, trang phục. Cô buông lời càu nhàu về sự rườm rà của bộ váy và những thứ lấp lánh cài trên tóc khiến cô gặp khó khăn. Cecil đã mở lời muốn giúp cô sửa kiểu tóc nhưng một lần nữa, cô từ chối. Laura có vẻ lạnh lùng và cách biệt, cô liên tục nói không với việc tỏ ra thân thiện của Cecil. Điều đó khiến anh có chút bối rối nhưng lại thấy thú vị. Vậy nên anh quyết định thử trêu cô.
- Tiểu thư Laura thân mến, em không cần phải đề phòng ta thế đâu. Dù gì chúng ta có thể sẽ là vợ chồng mà.
- Đừng có gọi thẳng tên tôi như thế. Nghe thật lộ liễu đấy, công tử nhà Fullbuster...
- Vậy em muốn ta gọi em là tiểu thư Alexander mãi sao? Dù em thực sự... chẳng mong có một gốc gác như thế...
- ...!! Ngài có vẻ thích nghe lén chuyện người khác nhỉ?
- Đâu có! Ta chỉ muốn hiểu hơn về em thôi mà! – anh cười.
- Mà chẳng phải tôi vừa phá vỡ hôn ước của ngài hay sao? Ngài và cả cô tiểu thư kia đáng lẽ phải ghét tôi chứ nhỉ? Thật kì quặc khi ngài lại muốn chúng ta thân thiết đấy... – cô đưa ngón tay, chỉ thẳng vào ngực Cecil.
- Vậy còn hôn ước giữa chúng ta? Em thực sự không muốn được ta chọn sao? – Cecil cầm lấy mái tóc của Laura, hôn lên đó.
   Laura hất tay Cecil, trưng ra khuôn mặt lạnh lùng không đổi. Anh chỉ cười khẩy một cái, rồi luồn tay ra đằng sau, trong tích tắc bỗng dưng xuất hiện một bông hoa hồng cánh đỏ rực rỡ. Cecil ngỏ lời tặng nó cho Laura:
- Hãy xem nó như lời chào hỏi của ta và nhận lấy!! Ta thật lòng không muốn em phải dè chừng ta như thế đâu, tiểu thư Laura à. Một nụ cười sẽ hợp với khuôn mặt xinh đẹp của em hơn...

- ... – Laura trông có chút ngạc nhiên vì hành động của Cecil, thế nhưng vẫn giữ nét mặt ấy đáp lại anh. Với giọng điệu bớt chua ngoa, cô từ chối. – Phải làm ngài thất vọng rồi, ngài Cecil... Từ lâu tôi đã không còn biết cười là như thế nào...
- ...
   Một khoảng lặng kéo dài. Cecil thu lại cành hoa hồng để ngay trước ngực. Trong thoáng chốc, anh đã không thể rời mắt khỏi người con gái này.
- CECIL FULLBUSTER!! NGƯƠI Ở ĐÂU? RA ĐÂY MAU!! – tiếng hoàng tử Nicolas bỗng vang khắp khán phòng.
   Cecil và Laura vội vàng chạy vào xem tình hình. Bên trong đang rất rối loạn, mọi người đang xì xầm bàn tán trong không khí căng thẳng tột độ. Hoàng tử Nicolas, với bộ trang phục bị lấm bẩn, đang điên cuồng tìm kiếm Cecil. Vừa nhìn thấy anh bước vào, ngài ấy liền đột ngột sấn tới, chĩa mũi kiếm về phía anh. Ngay lập tức, Cecil rút kiếm đỡ lấy, anh lên tiếng đề nghị hoàng tử bình tĩnh lại và giải thích mọi chuyện. Nhưng ngài chỉ liên tục tấn công và buông những lời nặng nề với Cecil. Quân lính đã phải nhanh chóng lao vào can ngăn cuộc xung đột.
   Đến khi đức vua lên tiếng, hai người mới dừng lại. Sau khi hoàng tử lấy lại được sự bình tĩnh, nhà vua bắt đầu hỏi rõ sự tình. Hoàng tử kể lại rằng ngài đã bị một đám thích khách không biết từ đâu xuất hiện tấn công ngay khuôn viên đang sửa chữa của lâu đài. Thật may mắn ngài tử tước Noah và cận vệ đã kịp thời cứu nguy, nếu không đã nguy hiểm đến tính mạng rồi.
- Đúng là ân phúc của Đức Chúa Trời khi Người vẫn được an toàn. Nhưng vì lí do gì Người lại tấn công tôi? – Cecil ôn tồn hỏi.
- Đến giờ này mà ngươi còn cứng miệng sao? Tử tước Noah, hãy cho người áp giải chúng vào!! – hoàng tử vẫy tay ra hiệu với ngài Noah.
   Tử tước Noah cho người đem bọn thích khách vừa nãy ra giữa khán phòng chờ xét xử. Ngài nhìn Cecil lẩm bẩm: “Xin thứ lỗi cho tôi!” và giở nụ cười đểu. Ngài ta đang rất tự mãn vì mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch. Rồi ngài quay sang toàn thể mọi người, tuyên bố:
- Mọi người hãy nhìn đi, trên thanh kiếm của những tên tội đồ có khắc một dấu ấn! Đó chẳng phải là dấu ấn đại diện của nhà công tước Fullbuster hay sao? Vì ngài Silver luôn trung thành với đức vua. Ngài ấy sẽ không bao giờ gây tổn hại đến hoàng gia. Vậy thì chỉ còn... Thứ lỗi cho ta vì cáo buộc này, nhưng mọi thứ đã chỉ ra rõ ràng. Ngài sẽ giải thích thế nào đây, ngài Cecil Fullbuster?
   Tất thảy đều hướng mắt về phía Cecil, họ dường như không tin lắm lời ngài tử tước nói. Thế nhưng, chứng cứ đã rành rành ra đấy. Đức vua và cả ngài công tước Silver lại không tỏ ra ngạc nhiên gì trước lời cáo buộc đó, trông như đã đoán được từ trước. Phần Cecil thì rất điềm tĩnh giải bày:
- Ngài tử tước Noah, sao ngài lại muốn vu oan cho tôi chứ? Tôi không hề làm những chuyện như thế!! – Cecil mạnh miệng phân bua.
- Tất cả những thanh kiếm của bọn thích khách đều có dấu ấn nhà Fullbuster. Rõ ràng chính nhà Fullbuster đã gây nên vụ ám sát hoàng tử!!
- ... Hừm...
- Tiện đây thần cũng nói luôn. Tên Cecil Fullbuster này đã từng muốn lôi kéo thần vào kế hoạch của nhưng bất thành, thưa đức vua. Đó là lí do thần thêm chắc chắn về lập luận của thần.
   Đức vua vẫn giữ im lặng, nghe ngóng sự tình. Hoàng tử Nicolas một lần nữa chĩa mũi kiếm vào Cecil, hùng hồn nói:
- Ngươi còn không mau nhận tội?!!
- ... – Cecil vẫn giữ vẻ trang nghiêm của mình, từ từ giải quyết sự việc. – Hoàng tử Nicolas!! Một lần nữa thần xin đính chính với Người. Thần chưa bao giờ có ý định ám sát hoàng tử của đất nước này.
- Còn già mồm?!! Bằng chứng đã rõ rành rành...!!!
- Bằng chứng? Rõ ràng Người chưa hề kiểm chứng những thứ đó mà đã vội vàng kết luận! Thử hỏi Người lấy niềm tin của công chúng bằng cách nào đây?
- Đừng có vòng vo nữa!! Quân lính đâu? Mau bắt giữ Cecil Fullbuster cho ta!! – hoàng tử quát lên.
- ... Tôi đã cho Người cơ hội cuối cùng để sửa sai rồi đấy, từ giờ có chuyện gì thì Người tự chịu trách nhiệm đi... – nói lí nhí.
- ...?
- Xin hãy cho thần được thanh minh cho bản thân, thưa đức vua!!
   Đức vua cho phép anh, Người cũng ra hiệu cho hoàng tử Nicolas hãy bình tĩnh mà lắng nghe. Nicolas bỗng dưng lại cảm thấy khó chịu lạ kì, ngài liếc nhìn những vị khách trong khán phòng và dừng lại. Bóng dáng Sora xuất hiện, đứng nép phía sau ngài nam tước Michael, hướng ánh nhìn về Cecil. Trong thoát chốc, sự bực tức trong ngài biến mất, chỉ còn lại nỗi buồn man mác.
   Cecil tuyên bố rằng những thanh kiếm này đã được ngụy tạo để đổ tội cho anh. Sau đó, anh ra hiệu cho một quân lính đem đến một cây đèn cầy. Anh nói rằng thanh kiếm của gia nô nhà Fullbuster rất đặc biệt, chúng được tạo ra để không bị nhầm lẫn với bất cứ loại vũ khí nào và chỉ có những người trong gia tộc mới biết điều này. Cecil nói tiếp, những thanh kiếm của nhà Fullbuster có một viên ngọc đặc biệt được gắn ở chui kiếm, khi gặp nhiệt độ thích hợp sẽ chuyển màu. Anh tự lấy thanh kiếm mình đang cầm để thử, ngài Silver cũng đã gật đầu kiểm chứng. Lúc nghe điều này, tất thảy mọi người đều bất ngờ, kể cả ngài Noah. Cecil thấy biểu cảm của ngài ấy đã cười thầm trong bụng rồi. Anh đến gần những tên thích khách kia, ra lệnh cho chúng giao nộp vũ khí. Anh tự tay thực nghiệm, để cây đèn cầy gần những viên ngọc đó và... chẳng một viên nào đổi màu. Như vậy, lời cáo buộc là vô căn cứ.
   Cecil nhìn thẳng vào hoàng tử, ngài chỉ có thể quay mặt đi. Chính ngài ấy đã quá vội vàng và tự ôm nỗi nhục nhã này. Bây giờ, ngài đã phải nhận lấy ánh nhìn đầy chỉ trích của các quý tộc. Đức vua cũng không ngoại lệ.
- Như vậy là mọi chuyện đã sáng tỏ!! Vụ ám sát hoàng tử Nicolas sẽ nhanh chóng được điều tra để tìm ra kẻ chủ mưu. Hãy mau mau giải bọn thích khách này ra khỏi chính điện!! – đức vua ra lệnh.
- Khoan... Khoan đã, thưa cha!! – Nicolas bất ngờ lên tiếng.
- Gì nữa, Nicolas? Con đã quậy phá đủ rồi đấy! – giọng điệu khó chịu.
- ... Con... Con chỉ định xin cha... hãy tha cho một tên thích khách...
- Hả?
   Ngài tiến về phía bọn thích khách, kéo một tên trùm đầu kín mít ra. Ngài bảo rằng trong lúc dằn co, tên này đã quay lưng với những kẻ khác để đứng về phe ngài. Vậy nên ngài ấy xin đức vua hãy tha mạng chết cho hắn.
   Nghe đến đây, bỗng dưng Cecil lại phì cười. Nicolas tức giận hỏi anh. Anh từ tốn lại gần, cầm lấy thanh kiếm lên gần cây đèn cầy và nói:
- Lí do tên này bảo vệ Người là vì... hắn chính là nội gián mà thần đã cài vào.
- Gì cơ?
   Và đúng như thế, viên ngọc trên thanh kiếm đã đổi màu. Đây đúng là vũ khí của gia tộc Fullbuster. Cecil kéo mũi trùm đầu của hắn xuống, mọi người đều bất ngờ.
- Tôi nhận ra hắn, đó chẳng phải tên hầu cận hay đi cạnh ngài tử tước Noah đó sao?
- Đúng rồi, tôi đã thấy hắn vài lần trong những buổi gặp mặt thân mật.
- Thật không ngờ hắn lại là...
- Thế có nghĩa là...
   Cecil ra hiệu cho tên đó, hắn rút ra một sấp giấy tờ. Cecil nói rằng đây là những bằng chứng cho thấy ngài tử tước Noah chính là kẻ đứng sau vụ ám sát hoàng tử Nicolas và cả những việc làm phạm pháp của hắn ta.
   Tên tử tước chết lặng, hắn không còn lời biện minh nào nữa. Đức vua ra lệnh áp giải tử tước Noah vào ngục và những kẻ có liên quan đến hắn sẽ bị thẩm vấn. Mọi thứ kết thúc nhanh chóng. Cecil lấy lại được sự trong sạch, đức vua cũng gửi lời cảm tạ đến anh. Tất cả đều vỗ tay hoan nghênh cho chiến công mà Cecil lập được, quả không phụ lòng tin tưởng của họ. Công tước Silver tiến lại từ đằng sau, vỗ vai anh và nói:
- Ta tự hào về con, con trai của ta!!
- ... Vâng thưa phụ thân. – anh cười.
   Sora đứng từ xa nhìn Cecil, cô không tiện đến cạnh anh bây giờ. Cô đã rất lo lắng nhưng thật may mọi chuyện đều đã làm sáng tỏ. Cô cũng nhìn qua hoàng tử Nicolas, ngài ấy đã bình an vô sự sau vụ ám sát đó, thật tốt quá. Đang tự trấn an bản thân, Sora bất ngờ rùng mình vì điều gì đó, cảm giác như có ai đang nhìn. Nhìn qua, cô bắt gặp ánh mắt của tiểu thư Laura. Cô ấy nhận thấy cô phát hiện nên đã cười cho qua và vội rời đi. Sora ngớ người, cô tự hỏi tiểu thư Laura có ý gì sau ánh nhìn đó. Nhưng nghĩ kỹ lại, đó là điều hiển nhiên khi cô ấy như thế với cô. Vì hai người bây giờ đều là... ứng cử viên cho vị trí hôn thê của Cecil Fullbuster!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net