Chương 13: Tình cảm của đối phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Joseph bế cậu ra khỏi căn phòng, bước ngang qua các con mắt kinh ngạc của các hầu gái. Họ chưa bao giờ thấy chủ nhân mình bế một người nào đó như vậy trước đây, nhưng giờ thì rồi đấy. Con người tóc bạch kim biết tại sao họ lại nhìn mình như vậy, và con người đang nằm trên tay mình chắc cũng vậy. Vì anh vẫn bình thản trong khi cậu con trai đang nằm trên tay thì đang đỏ mặt ngại muốn chết khi bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy. Anh gạc bỏ những ánh mắt đó mà bế cậu đi thẳng đến phòng khách. Vừa mở cánh cửa gỗ bước vào thì đã thấy của mình ngồi thản nhiên trong phòng ăn bánh uống trà. Joseph bước đến chiếc ghế bành mình hay ngồi mà ngồi xuống, đặt Aesop ngồi lên đùi mình để cậu ăn bánh. Sau khi tu một ngụm trà, anh hỏi:

"Mấy người đến đây làm gì?"

"Chúng tôi đến xem anh và cậu bé thế nào sau bữa tiệc tối hôm qua." Hastur đặt tách trà xuống trả lời.

Joseph từ từ đặt tách trà xuống, bắt đầu gắt lên:

"Tối hôm qua chính các người đã các người chuốc say tôi đúng không?!"

"Ôi thôi nào, bình tĩnh đi anh bạn. Chúng tôi không có ý xấu đâu, chỉ là đang cố giúp anh thôi mà." Jack nói, hắn cảm nhận được sự tức giận của bạn mình.

Aesop nãy giờ ngồi trong lòng Joseph ăn bánh, nghe cuộc nói chuyện của họ.Cậu ngẩng lên thắc mắc, họ nói đang cố giúp ngài Joseph là sao?

"Giúp cái gì?! Các người đã khiến tôi phạm một sai lầm lớn đấy!"

Anh tức lên, quát họ. Các bạn của anh cũng chỉ lựa chọn im lặng thôi chứ không dám lên tiếng. Giờ ai mà lên tiếng nói lại thì xác định rồi, hiện tại anh đang rất giận. Các bạn của anh đã làm anh cướp mất sự trong sáng của một người, đã vậy còn là người quan trọng của mình.

Aesop ngồi trong lòng Joseph cảm nhận thấy anh đang tức giận khiến cậu cảm thấy sợ hãi, cậu chưa từng thấy anh giận như vậy.

Joseph đang tuôn lửa thì đột nhiên cảm thấy có cái gì đó đang cự quậy trong lòng mình khiến anh dừng lại nhìn xuống. Hiện tại cậu đang co người run run sợ hãi trong lòng anh. Anh liền đưa tay lên đầu cậu, dịu dàng hỏi:

"Này Aesop, em sao vậy?"

Cậu từ từ ngẩng lên đáp lại anh:

"Ng-ngài Joseph, ngài...đừng giận. Em...không muốn, em sợ..."

Anh nhìn khuôn mặt sợ hãi nhưng vẫn dễ thương của cậu khiến tâm trạng anh đã lắng xuống phần nào. Anh ôn nhu hôn nhẹ lên mái tóc xám mềm cậu, nở nụ cười nói:

"Ta xin lỗi đã làm em sợ."

Sự việc vừa diễn ra khiến cho Jack, Hastur và Michiko đều đờ người ra, Luchino thì cũng hơi bất ngờ vì hắn chỉ mới quen anh thôi nhưng cũng biết sơ sơ về người này. Họ có đang nhìn nhầm không? Joseph trước mặt họ đang xoa đầu một cách ôn nhu dịu dàng với cậu bé trong lòng, khác với Joseph mà họ biết: một con người luôn lạnh lùng, giả tạo, luôn lạnh nhạt nhẫn tâm gạt bỏ đi tình cảm của người khác, một con quỷ chỉ biết chém giết những thứ cản đường, với một hy vọng duy nhất là hồi sinh lại người nh trai đã chết của mình. Thé nhưng Joseph mà họ đang thấy thì lại đang vui vẻ với cậu bé người hầu Aesop của mình. Xem ra cậu bé Aesop Carl này có một điểm gì đó rất đặc biệt với con người tóc trắng kia, nó đã làm con quỷ trong người kia lắng xuống.

Cùng lúc đó thì Naib, Eli và Norton bước và. Thấy Aesop, Naib lên tiếng nói:

"A, Aesop! Bọn tớ đang đợi cạu đấy, ra vườn chơi với bọn tớ đi!"

"Ừm."

Cậu gật đầu bước đến nhưng mới đi được vài bước thì cậu ngã quỵ, may là Norton kịp đỡ cậu khỏi té. Thấy cậu hơi khó đi, anh hỏi:

"Em đi được chứ?"

"Ngài đừng lo, em đi được mà."

"Ngì đừng lo, chúng tôi sẽ đỡ cậu ấy mà." Eli nói, đi đến phụ đỡ cậu đi.

"Ừ, ta cảm ơn."

Nói rồi, ba cậu bé kia đưa cậu đi rs vườn, bây giờ trong phòng chỉ còn năm nhà quý tộc. Michiko lên tiếng:

"Joseph, sao tôi thấy anh quan tâm đến cậu bé đó thế? Quan tâm hơn bất cứ ai, đương nhiên là ko tính anh trai của anh rồi."

"Các người thấy tôi quan tâm đến vậy luôn à?" anh hỏi, liền nhận được cái gật đầu của mấy đứa bạn "Tôi không biết, tôi chỉ cảm thấy mình phải bảo vệ, quan tâm em ấy."

"Vậy có thể là anh đang yêu cậu bé đó." Hastur hỏi.

"Anh nói gì?! Yêu?" anh ngồi thẳng dậy hỏi vơi vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

"Ừ. Anh có cảm thấy cậu ấy có gì đó đặc biệt với mình hay có gì đó khiến mình quan tâm, chú ý không?" Jack hỏi.

"Ừm, có."

"Vậy đúng là anh đang yêu cậu bé đó rồi." Jack nói với vẻ chắc chắn.

"Yêu sao?"

Anh ngồi ngẫm nghĩ một lúc. Tình yêu sao? Là thứ mà Claude - anh trai anh đã dành cho anh đúng không? Cái thứ tình cảm ấy đã dần lu mờ khỏi tâm trí anh, dường như anh suýt nữa đã quên luôn cái cảm xúc đó rồi nếu như Aesop không xuấy hiện. Nếu là như vậy thì có lẽ anh lại được cảm nhận cảm giác yêu từ người khác - người quan trọng với anh rồi nhỉ? Anh bất giác mở nụ cười thỏa mãn.

"Thế còn mấy người? Tôi cá chắc là mấy người cũng có tình cảm với mấy đứa nhóc người hầu kia đúng không?" Amh hỏi ngược lại họ, hất đầu về phía cửa sổ ngắm ra vườn, nơi bọn nhóc đang chơi đùa.

Cả ba người Jack, Hastur và Michiko nhận được câu hỏi bất ngờ của Joseph thì đều chẳng biết trả lời thế nào.

"Hả!? Cái gì? À thì...ờm..."

Joseph khá thích thú với biểu cảm này của họ, rồi anh nhìn về phía Luchino, hỏi tiếp:

"Vậy còn anh, tôi chắc chắn anh cũng giống họ nhỉ?"

Luchino đang ngồi nhâm nhi trà được điểm danh thì ném sặc.

"Ờ thì...anh nói cũng đúng..."

"Aizz...nếu vậy thì anh nói phải, Joseph. Chúng tôi cũng giống anh cả, đều có tình cảm với người hầu riêng của mình" Jack thay mặt cả ba trả lời.

"Nhưng có một điều, chúng tôi đều không biết tình cảm của mình có được đáp lại hay không nữa. Anh cũng vậy mà, phải không Joseph?"

"Ừ, phải." Anh cũng thở dài đáp. Dù anh có vê như đã biết một phần nào về tình cảm của Aesop rồi.

_______________
"Nè Aesop, chân cậu bị sao mà đi khí khăn vậy?"

Naib hỏi sau khi cho cậu ngồi xuống chiếc ghế trong khu vườn.

"Tớ...chỉ là do bị té cầu thang thôi." Cậu nói dối

"Sao cậu lại đi đứng bất cẩn như vậy. Cậu phải cẩn thận chứ!" Eli đưa tay đỡ trán nói.

"Tớ biết rồi, xin lỗi. Ủa mà Helena đâu? Tớ thấy quý cô Michiko có ở đây mà."

"Cậu ấy qua khu bên kia vườn chơi với cô thợ vườn Emma rồi, ngoài ra còn với một người, hình như là chị bác sĩ."

"À. Mà các cậu cho tớ hỏi một câu. Tuy câu hỏi này hơi riêng tư nhưng... Nụ hôn đầu của các cậu là ai vậy?"

Cả đám đờ người ra trước câu hỏi ấy, mất mộ lúc họ mới tiêu hóa được hết câu hỏi, đồng thời mặt của họ cũng đỏ dần lên.

"Ờm...chuyện đó thì...nụ hôn đầu của mình là...ngài Jack." Naib đáp với khuôn mặt đỏ lựng.

Norton ngạc nhiên hỏi:

"Ồ! Thế chuyện là thế nào?"

"Ờ thì. Mấy ngày trước, lúc mình và ngài Jack đang đứng ngắm vườn hoa hồng đỏ mới trồng, trong lúc mình đang mãi ngắm hoa thì ngài ấy lấy một bông hồng tằng cho tớ rồi bất ngờ hôn lên môi tớ luôn." Naib kể lại trong khi khuôn mặt không ngừng đỏ lên.

"Còn cậu, Eli?"

"Ờm...cũng rồi. Cũng cách đây mấy tuần, lúc đó tớ đang ngồi đọc sách chung với Thần chủ thì đột nhiên ngài ấy cúi xuông hôn môi tớ rồi quay lại đọc sách tiếp. Lúc đó tớ bất ngờ đến mức ngồi yên đấy gần nửa tiếng." Eli kể lại, mặt cũng đỏ lên, rồi cậu hỏi Norton "Thế còn cậu, Norton? Cụ hỏi bọn tớ nãy giờ rồi đó, giờ đến lượt cậu."

Norton im lặng một lúc rồi nói với khuôn mặt vô cảm:

"Thì cũng như các cậu thôi, chuyện đó xảy ra cách đây vài ngày. Lúc đó là buổi tối, tớ đang đứng ở ngoài ban công hóng gió. Ngài Luchino đột nhiên bước ra đứng cạnh tớ, lúc đầu tớ cũng không quan tâm lắm, rồi sau đó ngài ấy hỏi han sức khỏe của tớ. Bọn tơ cũng chỉ đứng như vậy một lúc. Rồi bỗng nhiên ngài ấy quay qua hôn tớ, --" nói đến đây mặt Norton cũng có mấy vệt đỏ. "Được rồi, cuối cùng là người hỏi tất cả chúng ta nói đấy, Aesop."

Aesop vừa được gọi tên liền giật mình, lắp bắp đáp:

"Ưm...tớ...cũng vậy. Ngày hôm qua, ng-ngài Joseph đã hôn tớ --"

Eli nói:

"Oh, vậy là tất cả chúng ta đều bị cướp mất nụ hôn đầu từ chính chủ nhân của mình rồi nhỉ?"

"Được rồi, câu hỏi chính đây." Aesop lấy lại bình tĩnh rồi nói "Các cậu có thích chủ nhân của mình không?"

"Hả?! Cậu...đang nghiêm túc hả Aesop? Hết câu kia rồi giờ câu này?!" Naib nói

"Ừ, tớ nghiêm túc hỏi các cậu đó."

"Chuyện này...hay là chúng ta cùng nói luôn đi." Eli đề nghị.

"Ừ!"

1 ... 2 ... 3 

"CÓ!"

...

"Các cậu đều thích hả?!"

Naib lên tiếng hỏi với khuô mặt vừa đỏ vì câu trả lời của mình vừa ngạc nhiên vì tất cẩ đều có chung câu trả lời. Tất cả những người còn lại cũng vậy, mặt xen lẫn đỏ và ngạc nhiên.

Cả 4 người nhìn nhau một lúc rồi cùi gằm mặt xuống. Vì sao à? Là bởi vì họ đều nghĩ cùng chung một ý nghĩ rằng dù họ có thích chủ nhân mình thì các ngài ấy có đáp lại mình không kìa.

Tất cả bọn họ kể cả chủ nhân cùng người hầu đều không biết được rằng họ đều được đấp lại tình cảm của mình.

               _________________

Chap này Yu viết dài ghê :>>
Mà Yu cũng chuẩn bị vào học rồi nên thời gia đăng chap sẽ bị lộn xộn không như trước nữa nha m.n, với lại vô học là vùi đầu vô ôn thi nữa :<<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net