Chương 6: Đánh Dấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi các nhà quý tộc nói chuyện thì Aesop dẫn ba người kia ra vườn, dẫn ra đến nơi, cậu tính quay gót về phòng thì bị gọi lại:

- Này, khoan đã. Sao cậu ko ở lại? Chẳng phải các chu nhân chúng ta nói rằng chúng ta nên làm quen nhau sao? - Cậu bé mặc áo khoác xanh lên tiếng nói.

Nhìn họ một hồi, cậu miễn cưỡng đáp:
- Ừm, cũng được.

Cậu bé mặc áo khoác xanh giới thiệu trước:

- Tớ là Naib Surbedar, 15 tuổi. Cậu cứ gọi tớ là Naib.

Cậu bé đeo bịt mắt vẫy tay với cậu,
nói:

- Tớ là Eli Clark, ngang tuổi với Naib. Cậu có thể gọi tớ là Eli.

Cuối cùng, cô bé kia nói:

- Còn tớ là Helena Adams, 15 tuổi. Mọi người gọi tớ là Helena cũng được.

Khi tất cả mọi người giới thiệu xong về mình hết, cậu mới mở miệng nói:

- Tớ là Aesop... Aesop Carl, cũng 15 tuổi.

- Ồ, vậy là tất cả chúng ta đều bằng tuổi nhau rồi.

- Ừ, vậy dễ xưng hô hơn nhiều. - Eli góp ý thêm.
- Mà này cậu là Aesop được ko?

- A...hả? À, ừ. Được.

Sau một hồi làm quen, Aesop và Naib, Eli đã trở nên thân nhau nhanh chóng, nhưng con Helena thì chưa, có lẽ do cô bé bị mù và là con gái nên hơi khó chơi, Aesop nói:

- Helena, hay là mình dẫn cậu gặp chị Emma nha? Chị ấy là thợ vườn ở đây. Tớ nghĩ cậu có thể làm quen với chị ấy.

- Ơ... Ừm, được. - Cô bé Helena ngập ngừng một chút rồi đồng ý đi theo cậu, Naib và Eli cũng đi theo.

Aesop dẫn họ đến một khu đầy hoa hồng trong vườn. Ở đó, họ thấy một cô gái đang ngồi chăm sóc hoa. Cô đội một chiếc mũ rơm, mái tóc nâu được buộc gọn dưới chiếc nón. Bộ đồ thợ vườn cô mặc trên người rất bình thường, giản dị nhưng trông cô vẫn rất dễ thương.

Thấy cậu đến, cô đứng dậy chào:

- Chào em, Carl. Em đến đây có việc gì?

- À đây là các bạn của em, em dẫn họ đến đây làm quen. Đây là Naib Surbedar, Eli Clark và Helena Adams, bạn ấy bị mù. - Cậu lần lượt giới thiệu từng người cho cô thợ vườn.

Rồi cậu lại quay qua các bạn mình nói:

- Còn đây là chị thợ vườn Emma Woods.

Emma vui vẻ vẫy tay chào các bạn của cậu, Naib và Eli cũng vẫy tay chào lại. Riêng Helena thì bối rối ko biết có nên chào hay ko và cô cũng ko biết Emma ở hướng nào mà chào. Emma để ý thấy vậy liền nói:

- Em là Helena phải ko? Em tới đây chơi với chị này, các em cũng ra luôn đi.

Nói xong cô liền nắm tay Helena, Naib, Eli và Aesop đi. Emma dẫn họ ra giữa khu hoa hồng ngồi, cô chỉ họ đan vòng hoa, và tặng họ những bông hoa mà họ thích. Sau một hồi, Emma có việc bận nên tạm biệt họ rồi đi mất. Lúc này, Naib hỏi:
- Này Aesop, chủ nhân cậu đã đánh dấu cho cậu chưa?

- Hả? Đánh dấu?? - Aesop nghiêng đầu thắc mắc.

- Phải, bọn tớ đều được chủ nhân của mình đánh đấu cả. Họ nói đánh dấu như vậy là để người khác biết rằng chúng ta là của họ. Tớ được ngài Jack -  chủ nhân tớ đánh dấu ở vài. - Naib vừa nói, vừa cho họ xem chỗ đánh dấu trên vai mình. Trên vai nó là hình một cây gậy hoa hồng xanh, xung quanh là một vòng hoa hồng đỏ. Nhìn khá đẹp.

- Tớ thì được ngài Hastur đánh dấu ở trong ban tay. - Eli cũng tháo găng tay ra cho họ xem hình đánh dấu của mình. Nó có hình một con mắt to, được vẽ bằng một thứ nước màu đỏ.

- Quý cô Michiko đánh dấu cho tớ ở sau cổ. - Helena vén tóc mình lên cho họ xem hình của mình. Nó có hình một cây quạt, xung quanh có hoa bỉ ngạn đỏ. Nhìn rất đẹp.

- Vậy còn cậu, Aesop? - Naib quay sang hỏi.

Aesop bối rối nói :

- Ơ... Ưm, tớ chưa được đánh dấu.

- Vậy hả? Tớ cá là chủ nhân của cậu sẽ đánh dấu cho cậu nhanh thôi.

Aesop chẳng nói gì. Liệu cậu có được ngài Joseph đánh dấu như các bạn của mình ko? Hay ngài sẽ ko đánh dấu cho cậu, cậu chỉ là một thằng nô lệ được ngài ấy mua thôi. Ngài chắc chắn sẽ chọn một người nào đó xứng đáng hơn, đúng ko?

Sau một hồi vui chơi ngoài khu vườn, cả bọn quay trở lại phòng khách của căn biệt thự, nơi mà chủ nhân họ đang ngồi trò chuyện.

Vào phòng khách, cả bốn đứa đều thấy các chủ nhân đang ngồi ăn bánh uống trà một cách thư thái. Hastur thấy họ vào thì nói:

- Các em nói chuyện xong rồi hả? Chúng ta về thôi.

- Ừ, ta nghĩ cũng trễ rồi. Ta nghĩ ta nên về thôi. Vậy tạm biệt anh, Joseph.
Jack nói rồi dắt cậu bé Naib của mình về, những người khác cũng lần lượt dẫn người hầu của mình ra về.

Khi tất cả bọn họ đi rồi, Joseph nói:

- Vậy là em đã có bạn rồi nhỉ?

- V...vâng. - Cậu ngập ngừng một chút rồi hỏi anh- Ng... Ngài Joseph, cho em hỏi ạ.

- Hửm? Em cứ hỏi đi.

- Ưm... Khi nào... Khi nào ngài sẽ...đánh dấu cho em ạ?

- Hả?

Aesop đỏ mặt vấp váp giải thích với anh:

- Kh... Không... Em xin lỗi. Chỉ là em... Naib, Eli và Helena nói với em rằng họ đều được  nhân của mình đánh dấu lên mình để mọi người biết họ là của chủ nhân mình cả rồi. Chỉ là...em...

- Hưm~ Ý em là em muốn ta đánh dấu cho em sao? - Anh nhìn cậu hỏi.

- Kh... Không...em...em chỉ...

- Đi theo ta! - Anh nắm lấy cánh tay cậu kéo đi.

Aesop cũng chẳng kịp nói gì, chỉ biết lặng lẽ đi theo anh lên phòng. Về phòng anh, Joseph đi đến một cái tủ lấy ra một cái hộp màu đỏ nhỏ. Anh gọi cậu lại chỗ mình, lấy trong hộp ra một con dấu rồi anh nâng ban tay trái của cậu lên, hôn lên đó một cái khiến cậu đỏ hết cả mặt. Anh đặt con dấu in lên bàn tay cậu.

- Rồi. Đây là con dấu của em.

Cậu nhìn vào tay trái của mình, ngài Joseph vừa in lên tay cậu hình một bông hồng vàng, xung quanh là những cánh hồng và lá rơi rất đẹp. Nó là con dấu anh đã đánh dấu lên tay cậu. Cậu xúc động ko thốt nên lời.

Anh mỉm cười, nói với cậu:

- Ta đã đánh dấu em như em mong muốn rồi đó. Từ giờ, em sẽ mãi mãi là người của ta.

- Em...em... Vâng! - Cậu mỉm cười một cách hạnh phúc với anh khiến anh cũng đỏ mặt.

Joseph đã đánh dấu cậu rồi. Từ giờ cậu sẽ mãi mãi là người của anh.

Thế nhưng cậu ko biết rằng, cậu là người đầu tiên và là người cuối cùng được anh đánh dấu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net