kỳ dịch cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(idea ra đời khi vô tình xem lại vid này :))) 

Châu Kha Vũ đột ngột bước vào kỳ dịch cảm.
Tuy không phải lần đầu xảy ra kỳ dịch cảm của alpha trong nhóm, nhưng đối tượng là một alpha non trẻ vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm, đủ khiến mọi người một phen tá hỏa.

Với Cao Khanh Trần, đây cũng là một trải nghiệm mới. Là một omega mạnh mẽ có nhiều bạn bè alpha, nhưng chưa bao giờ anh được tiếp xúc với họ trong kỳ dịch cảm. 'Rất nguy hiểm.' là lời cảnh báo của Bá Viễn, anh cũng nghĩ thế sau các bài học về giới tính năm cấp 3.
Kỳ dịch cảm của alpha, tương tự với kỳ phát tình của omega, làm alpha trở nên nhạy cảm và có xu hướng điên cuồng hơn. Nhưng Cao Khanh Trần phát hiện ra, ngoại trừ việc phóng ra pheromones bừa bãi, tùy alpha sẽ có biểu hiện khác nhau khi tới khoảng thời gian này. Ví dụ như Santa sẽ rất cứng đầu không chịu uống thuốc ức chế, còn điên cuồng luyện tập cho tới khi Riki phải gọi điện khuyên nhủ. Hay Mika sẽ nhốt mình trong phòng bật nhạc thất tình, Lưu Chương bước ra ngoài nhìn alpha nào cũng đầy khiêu khích.
Còn Châu Kha Vũ thì...có lẽ giống một chú cún con.

Chuyện xảy ra vào ngày tổ chức sự kiện Sohu. Và người đầu tiên để ý tới sự khác thường của Châu Kha Vũ cũng chính là Cao Khanh Trần.
Châu Kha Vũ đột nhiên bám dính Cao Khanh Trần một cách hơi quá mức và kỳ lạ. Lúc ở trong phòng chờ, cậu cố ý ngồi trang điểm ở ghế bên cạnh anh, dù có ghế trống khác và nhân viên đã gọi giục. Khi anh trang điểm xong và đứng dậy, lập tức cậu sang nói
'Tiểu Cửu, chờ em cùng đi ra được không?'
Hơi bất ngờ nhưng Cao Khanh Trần vẫn gật đầu một cái và ra ghế ngồi chờ. Ai mà có thể từ chối khi đối diện với đôi mắt của Châu Kha Vũ cơ chứ.
Đội hình xếp hai người họ đứng cạnh nhau. Chỉ có năm người nên khung hình chụp khá rộng. Nhưng Châu Kha Vũ cứ đứng sát sau lưng anh, chỉ để lộ nửa thân người. Anh nhắc cậu cách ra một chút để dễ chụp ảnh, cũng không có tác dụng gì.
Đến lúc phỏng vấn cũng vậy. Châu Kha Vũ liên tục để cánh tay hai người chạm nhau, đôi lúc lại ngả người đụng vào anh. Cao Khanh Trần cảm thấy tiếp xúc giữa hai người trong tối nay còn nhiều gấp mấy lần bọn họ bình thường ở hậu trường.

Cao Khanh Trần còn chú ý tới hương tuyết tùng nhàn nhạt trong không khí mỗi khi đứng gần Châu Kha Vũ.
Anh nghĩ đơn giản đó là mùi nước hoa, bởi một alpha như em sẽ không bao giờ phóng pheromone khi đứng cạnh một omega. Còn chưa nói tới bọn họ có miếng dán ức chế bảo vệ tuyến thể.
Đó là vì anh không biết pheremone của cậu có mùi gì.
Mọi chuyện chỉ được phát hiện lúc họ quay về phòng nghỉ, và Mika thấy miếng ức chế của Châu Kha Vũ đã ướt đẫm. Ngay khi một góc miếng dán được gỡ ra để thay, Santa lập tức có phản ứng kéo anh và đứa nhỏ vừa phân hóa Doãn Hạo Vũ ra khỏi phòng nghỉ.

Ánh mắt của Châu Kha Vũ lúc thấy anh bị kéo đi giống hệt với bây giờ, anh đang ngồi bên cạnh giường chờ cậu ăn xong bữa trưa để uống thuốc. Cậu cứ vừa ăn vừa nhìn anh chằm chằm, như thể anh sẽ chạy đâu mất.
'Anh ngồi đây đến lúc em ăn xong mới đi xuống, không phải giám sát nữa.'
Anh đoán Lâm Mặc cũng bị ánh mắt này dọa, nên mới lôi anh sang nhà B chỉ để làm việc này. Châu Kha Vũ đang được tạm nghỉ, bị 'nhốt' ở ký túc xá. Ngoài Bá Viễn, Lâm Mặc và Patrick là Beta, các thành viên còn lại đều hạn chế tiếp xúc với cậu. Bọn họ sẽ thay phiên mang đồ ăn và thuốc. Châu Kha Vũ chưa có bạn đời, càng khó khăn để giải quyết cảm xúc trong kỳ dịch cảm.

Châu Kha Vũ bình thường vẫn là một chàng trai ngoan ngoãn mang tâm hồn một đứa trẻ. Nhưng trong kỳ dịch cảm, đứa trẻ ấy từ 15 đã tụt xuống còn 3 tuổi.

Châu Kha Vũ quấn chăn quanh người thành cái ổ trên giường, tỏa một chút pheremone thoang thoảng tạo thành 'không gian an toàn'. Cậu trùm chăn lên đầu, chỉ lộ ra khuôn mặt, nhìn Cao Khanh Trần đang thu dọn chén bát.
'Tiểu Cửu, anh ở lại đây với em được không?'
Cao Khanh Trần hơi chần chừ, rồi cũng đồng ý. Dù sao anh cũng không có việc gì. Thuốc ức chế đã uống và miếng dán cũng thay rồi. Có lẽ alpha trong kỳ dịch cảm sẽ cảm thấy cô đơn và yếu mềm, cũng nên xoa dịu "đứa trẻ" một chút. Anh còn đang suy nghĩ miên man thì "đứa trẻ" đã đưa tay ra kéo kéo vạt áo anh.
'Tiểu Cửu, anh lại đây ngồi được không?'
Lạy chúa, tại sao Châu Kha Vũ trong kỳ dịch cảm lại có giọng nói nhẹ nhàng đến quá mức dễ thương như vậy? Bình thường vốn ngữ điệu của em đã rất dịu dàng, bây giờ lại như một chú cún đang làm nũng. Vì anh đang đứng nên hai mắt tròn phải ngước lên nhìn. Hai má trắng trẻo trông có vẻ rất mềm, muốn nắn quá. Đôi môi hơi chu ra, từ đó mỗi từ phát ra đều như lông vũ cọ ngứa trong lòng anh.

Cao Khanh Trần cảm thấy mình điên rồi!

Anh dời tầm mắt đi, ngồi xuống bên mé giường. Người kia được đáp ứng yêu cầu, khẽ thở ra thỏa mãn. Nhưng thấy người lớn hơn im lặng ngồi nửa quay lưng với mình, cậu lại xụ mặt.
'Tiểu Cửu, em làm anh khó chịu sao?'
Không không, tiểu tổ tông ơi, anh đây mới sợ làm em khó chịu. Ai biết được anh liệu có lợi dụng lúc người yếu thế mà làm bậy không?
'Không có không có.' Cao Khanh Trần quay ra nhìn cậu. 'Anh rất vui đó chứ, thật hiếm khi nói chuyện riêng với em thế này.'
Anh cảm thấy sau khi mình đáp lại, ánh mắt người kia dường như càng lấp lánh. Em đang vui sao, em nghe anh nói vậy nên vui vẻ sao?

'Anh ngửi thấy pheremone của em không?'
Lần đầu Cao Khanh Trần nhận được câu hỏi...trực diện như vậy. Nên nói thế nào?
'Có hơi thoang thoảng, mùi tuyết tùng phải không, rất hợp với em.' Em ơi, đừng có nhìn anh bằng ánh mắt lấp lánh như thế, anh đang cố gắng bình tĩnh trả lời lắm đấy. 
'Ưm, vậy pheremone của anh có mùi gì?'

'Là...'
Cao Khanh Trần chưa bao giờ để lộ pheremone của mình. Ngay cả kỳ phát tình cũng được anh dự đoán trước rất chính xác và tự mình giải quyết. Thực ra cũng không phải mùi hương khó chịu gì cả. Chỉ là anh không muốn người khác biết thôi.
Cao Khanh Trần định tìm lời né tránh câu hỏi của Châu Kha Vũ, vừa quay đầu lại liền giật mình thấy một khuôn mặt phóng to trước mắt. Quá gần. Không phải hai người chưa bao giờ ở khoảng cách gần như thế này. Nhưng hiện tại anh có thể nhìn kĩ từng sợi lông mi rung rinh khi em chớp mắt, nhìn thấy màng nước trong mắt mang thêm vẻ mơ màng. Có thể cảm thấy cả hơi thở của em cũng mang vị tuyết tùng. Mùi hương cay nhẹ nồng nàn dường như đang vây xung quanh anh.

'Mùi của anh là gì thế? '

Thanh âm của Châu Kha Vũ thật nhỏ, giống như đang thì thầm cho mình anh nghe, vẫn mang ngữ điệu hơi nũng nịu. Cậu chống tay nhổm người dậy, nghiêng người về phía anh. Chăn tuột xuống rồi, tóc có hơi rối.
'Có hợp với tuyết tùng của em không?'

Lý trí nói với Cao Khanh Trần rằng đây là tình huống nguy hiểm. Pheremone của alpha đang tăng lên, không có ý cưỡng ép, nhưng hoàn toàn bao bọc quanh anh.
'Kha Vũ'
Giọng của Cao Khanh Trần hơi run rẩy. Alpha vẫn dùng ánh mắt đơn thuần chăm chú nhìn omega trước mặt.
'Để em xem pheremone của anh

'Nhé?'

Cao Khanh Trần điên rồi.
Anh như thôi miên mà đưa tay ra sau gáy, gỡ ra một góc miếng dán ức chế. Một mùi hương thanh ngọt từ từ lan ra, xen lẫn với mùi tuyết tùng ấm nồng.
'Chanh tây?'
'Ừm'

Alpha tiến sát tới, đưa mũi lên gần vị trí "nguy hiểm" với omega. Hít vào một hơi, hơi thở phả vào cổ người lớn hơn, nóng bỏng.

'Thật ngọt'

Sau đó Cao Khanh Trần chỉ thấy một sức nặng đè nên vai mình, mái tóc dài cọ lên cổ anh nhồn nhột. Hai cánh tay dài rời khỏi chăn, quấn quanh vòng eo của omega. Một tiếng thở ra đầy thỏa mãn.

'Thật dễ chịu

Alpha nói bằng giọng mũi với âm lượng nhỏ xíu. Lại làm nũng rồi.
Cao Khanh Trần phì cười, đưa tay xoa xoa tấm lưng rộng lớn.
Quả nhiên vẫn là một chú cún con.

Nhưng anh không biết, cún con cũng biết dùng vẻ ngây thơ mềm mại của mình

tiếp cận con mồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net