due. mafia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

- tsuchigomori, ông rõ là một tên mê muội.

tsuchigomori quăng tập hồ sơ lên bàn. gã đứng dậy, kề bên thiếu niên đang trầm tư ngồi ở vị trí chủ tọa. chiếc mũ cũ mèm của em tay gã chán nản vứt xuống đất. gã bóp chặt gương mặt em, quay về hướng gã.

- ý của cậu là gì, hanako?

- ưm, không có gì hết~

hanako cười ngạo mạn, tỏ vẻ thách thức gã. bàn tay gã trượt xuống, áp lên gò má em. đôi mắt gã lao xao, điêu đứng trước vị thần mang nét lạnh nhạt thuần phương đông đây. tsuchigomori rất muốn phụt cười trong hoàn cảnh này. mê muội sao, thật hài hước gì đâu.

nhưng, nếu là hanako, ừ. gã điên rồi.

- mi ha affascinato a morte . . .

nào, ta hãy đưa nhau vào mê man-

2.

- đừng có mà hút thuốc tại địa đàng cấm của tôi, tsuchigomori.

hanako sắc lạnh giương cặp mắt hổ phách lườm gã - tsuchigomori đang thong thả bên chiếc ghế đá, chuẩn bị châm lửa làm một điếu thuốc. gã nhắm lại đôi đồng tử, mảy may không nghe thấy em, hai ngón tay kẹp vào điếu thuốc, hút một ngụm nhẹ rồi buông, phả ra ngoài luồng khói xám độc hại.

- ngươi mà cũng lo lắng cho ta sao, hanako?

- ta là boss. vì ngươi - cánh tay phải đắc lực của ta; ta càng phải lo lắng cho ngươi nhiều hơn.

- hể ~ ?

gã mở miệng cười, để lộ hàm răng nhọn của cá mập. bàn tay thả lỏng đang rảnh rang kia không kiềm được mà xoa xoa mái tóc em, thật mềm mượt. chỉ cần bộ vest đơn điệu này thôi, em cũng xinh đẹp lắm rồi.

địa đàng cấm của hanako, chỉ đơn thuần là một vườn hoa. hướng dương, được chính em lấy từ đồi hoa bắt nắng hạ kế bên nhà thờ morte. em biết, điều em làm là sai trái, em không được phép tước đi tự do của chúng, tước đi cội nguồn của chúng. nhưng mà, biết làm sao được? chỉ cần hoa hướng dương ở đấy, mới khiến em trở về, trở về với con người thật của mình - hồn nhiên, trẻ con.

tsuchigomori choáng ngợp trước em.

đứng giữa vườn hướng dương, hanako mỉm cười. tiếng em khúc khích dịu dàng, đôi mắt em hòa hợp với màu hoa. em nâng niu bông hoa nhỏ trong lòng bàn tay, thích thú ngắm nhìn nó. xoay một vòng, như cô công chúa, đắm chìm trong mộng mơ của mình.

em đẹp lắm, em cười tôi thấy nắng, bỗng chốc, men say gã chìm trong nghiện ngập.

nhìn lại, em như thế, vậy sao, gã lại nhớ, đôi mắt gã mở to, khuôn miệng gã buông ra bàng hoàng. nhớ, gã nhớ. vẫn là em, cười tươi như nắng hạ u sầu, em đứng giữa đồi hướng dương, bồi hồi ngân lên bản thánh ca. tôi nghe, vang vảng bên tai, tiếng chuông nhà thơ đánh, không phải trong sung sướng an lành, mà là, thông báo cho tất cả, rằng có người sẽ chết, và đấy là em.

lắc đầu, gã phản đối. không, sẽ chẳng có gì xảy ra đâu, nhỉ? đúng chứ, em đã ở đây rồi, rất gần, bên gã, có thể dịu dàng chạm lấy, mà thương, mà nhớ, mà bảo vệ.

- ti amo, hanako-kun.

tsuchigomori tiến lại gần, tháo găng tay đen ra, để có thể được trực tiếp nâng lấy bàn tay em, cảm nhận nó đã gầy gò chai sạn đến mức nào. gã đặt lên đấy một nụ hôn. lịch lãm quý ông. hanako ngại ngùng, hàng mi cụp quá nửa, ôn tồn nhìn gã.

hương thơm của ái tình xộc qua cánh mũi, ta hít một hơi sâu, để cho những xúc cảm ấy thấm dần trong lý trí và con tim.

- anche io ti amo, tsuchigomori-sensei.

3.

- cheers.

cạch cạch tiếng ly cụng với nhau. hanako nhe răng cười, mau chóng nốc cạn ly rượu, thô bạo đặt lên bàn, hà hơi thoải mái. terra grande rosso appassimento mang hương vị tối tăm, cay đắng, song vẫn có chút mềm mại gì đấy từ loại negroamaro; nhưng mà, thứ hanako cảm nhận được, lại là vị trái cây dịu nhẹ của primitivo.

- rất là ngon. tsuchigomori, ta chưa từng thất vọng trước khả năng thử rượu của ngươi.

- grazie.

tsuchigomori nâng ly rượu, rồi lại đặt xuống bàn. gã khẽ nghiêng góc mặt, tháo xuống cặp kính thường nhật, để kế bên chai rượu. cặp mắt gã sắc tím của hoa hồng, ôn nhu nhìn em.

hanako thoáng đỏ mặt trước gã. đã hơn một thế kỉ, em chưa được chứng kiến gã lịch lãm đến vậy. em đối diện trước gã, đôi đồng tử nhìn em, chân thật mộc mạc gợi em về xưa kia kỉ niệm. nhưng mà, em biết, gã nhìn em, bằng yêu thương dành cho hanako, chứ không phải, yugi amane.

em không say rượu, mà em say gã, say đôi mắt gã nhấn chìm em vào mê muội. gã vươn tay, nắm lấy chiếc cằm của em. nhoẻn miệng cười, dịu dàng. gã không phải là đang bắt nạt em, càng không phải bắt em phải đem gã vào lòng. gã chỉ muốn thế, gã có thể là chính mình, yêu em. mà em cũng thích gã như vầy, gã thật đẹp.

cả hai chợt thẹn thùng. im lặng, chẳng ai nói với ai lấy một lời. chỉ biết ngoảnh mặt nhìn, tận hưởng ánh trăng mờ nhạt tan trong men rượu. hãy để đêm nay, chúng ta cùng là "stesso".

- deal~

cụng ly một lần nữa. và rồi, đã chẳng còn lấy một giọt vương trên thành ly thủy tinh.

nào, ta cùng say-

4.

- tsuchigomori, thầy biết không? nhìn thầy đẹp trai lắm đấy, ít nhất là với bối cảnh này~

hanako lè lưỡi tinh ranh, thách thức con quái thú ở trên mình. người dưới hạ thân này của gã, được lắm, có sức chơi, ma mãnh đến thế, mới là em mà gã quen.

- heh~ ngươi cũng thế đấy. xinh đẹp, hơn bất kì một angelo nào . . .

tsuchigomori cặp kính liền gỡ xuống, đem sự kiên nhẫn của mình thô bạo vứt đâu đấy, không kiềm được mình mà nắm chặt chiếc cằm em, phủ lấy đôi môi em mọng ướt bởi khuôn miệng gã. dù từ đầu, gã đã liêu xiêu vì rượu rồi, nhưng không hiểu sao, mỗi lần cùng em dây dưa nụ hôn đích thực kiểu pháp, gã lại càng thêm say. say hương donut socola vẫn còn dính lại trên khóe môi em, say chút dư vị anh đào em thường hôn lên cánh hoa, say luôn cả men rượu em vẫn còn dang dở.

gã nhanh chóng đưa lưỡi mình sâu trong khoang miệng em. gã chưa từng nói mình là người tham lam ích kỉ, cho đến bây giờ. mọi thứ trong em, của em, đều phải thuộc về gã. chao ôi, đừng nói là dù chỉ một chút, có mơ, gã cũng không cho phép. em là của gã, gã . . .

hai chiếc lưỡi cùng tạo lên một điệu khiêu vũ xinh đẹp. em nhắm nghiền mắt, trong khi gã chỉ khép hờ nửa đôi, chăm chăm nhìn biểu cảm em. người ta thường nói, khi hôn, con người ta nhắm mắt là để tận hưởng, chìm đắm vào thế giới riêng của mình, để có thể nhìn thấy dục vọng của mình, thật rõ. nhưng gã thì không.

siết chặt vòng eo, đẩy đầu em gần thêm một chút. môi chạm môi, lưỡi dây dưa. gã mở mắt, để nhìn thấy cậu fiancé của gã, tận hưởng nụ hôn này.

tsuchigomori tiếc nuối buông tha. kéo dài hai đầu lưỡi là sợi chỉ bạc, lấp lánh giữa vầng trăng. nước bọt vương vãi khắp môi em. em thở hồng hộc, đôi gò má đỏ ửng. hanako nhếch mép, tinh ranh liếm môi, ngẩng mặt cao hơn chút. nước bọt chảy dài tới tận cằm, và rơi xuống áo.

- lại nữa rồi, ngươi vẫn cứ tập trung vào dạo đầu quá đấy.

- sao cũng được.

gã dùng phần móng tay của mình rạch sạch quần áo em. chỉ còn những mảnh vải mỏng manh. gã ném chúng hết. cơ thể của em, không còn những vết thương nữa, mà là dấu hôn sau những đêm dài triên miên, những vết cắn răng gã ghim sâu trên da thịt. làn da em trắng nõn và mềm mại, mỗi khi gã dịu dàng di chuyển đầu ngón tay, khi gã miết nhẹ tấm lưng nhỏ nhắn, em run rẩy, buông ra tiếng rên rỉ quyến rũ.

tsuchigomori này không còn điềm tĩnh được nữa rồi. a monster inside, inside my heart~ hanako nghịch ngợm hát, khêu gợi gã hơn bằng thân thể đầy gợi cảm này. gã huýt sáo, nhếch mép.

tay gã từ khi nào đã đặt dưới bắp đùi. xoa xoa nắn nắn tiểu hạ thân, a, thật mềm mại. em rên rỉ, ưm, thật tuyệt vời. gã lại hôn em, điên cuồng khoáy đảo môi em. gã lợi dụng cơ hội, đưa một ngón tay vào bên trong em. móng tay gã cào nhẹ thớ thịt mềm. dịch trắng hòa với tơ máu vương trên ga giường. thêm một ngón nữa, gã lại càng thêm thích thú.

hít một hơi sâu. gã choáng ngợp trước em. em quay mặt, thở dốc, khuôn mặt đỏ ửng, thân người nóng lên. gã liếm mép, đặt hai chân em lên vai mình, cự vật chậm rãi tiến sâu vào nội địa. đã lâu rồi, cuối cùng, sau những ngày làm nhiệm vụ vất vả ở tận kia nửa cực, gã mới được em phục vụ.

"oh my fiancé
oh my darling
will you
only look at me
just this night
oh my babe ~"

- em sẽ chứ, hanako của tôi?

nâng lấy bàn tay em hôn. lãng mạn hát lên bản tình ca. em cười khúc khích.

- vâng, thưa tsuchigomori phu quân!

và rồi đêm nay, sẽ chỉ có chúng ta, mê đắm trong mặn nồng yêu thương này thôi, my darling?

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net