chapter 8: tiếng hét
4 giờ 50 phút chiều ngày đầu tiên của đại dịch
kenji: có vẻ cậu hiểu rõ bọn này nhỉ
nobita: hehe từng giết 1 con mà sao mà không hiểu rõ được
kenji: đừng có cản trở tôi đấy lũ này ít mà có 3 con
nobita: haizz súng của tôi còn đúng 2 viên này tệ thật đấy thêm khẩu deki đưa cho nhưng khẩu này nhẹ quá khó mà nhắm trúng trong 1 lần bắn được-giơ súng chĩa về phía 3 con quái vật
kenji: lên luôn nhỉ
nobita: -nhắm bắn: ờ lên luôn đi sợ gì nữa
kenji: HEHEHEHEHEHEHEHEHEHEHE- chạy đến luồn ra sau lưng 1 con
kenji: yên lặng nào mày sẽ chết trong thanh thản*xuyẹt
nobita: lêu lêu taoo ở đây này
kenji: cậu làm trò con bò gì vậy
nobita: lũ khỉ kho cò gáy này chúng nhạy cảm với âm thanh với lại chúng cũng không có mắt để nhìn nên chỉ cần- vứt con dao trên tay sang bên phải
plssssssssssssss- lao về phía bên phải của nobita
kenji: nobita cẩn thận
nobita:* BÙM
nobita: nát sọ nhá con choá
kenji: " khả năng nhắm bắn kinh khủng thật chỉ trong 1 giây cậu ta đã di chuyển hướng súng đến phía đầu con quái vật mà bắn không do dự lại còn trúng sọ"
plsssssssss
nobita: bọn này dai lắm phải đánh chém pay đầu hoặc bắn nát sọ mới die
kenji: xì xui thật đấy mình mới cắt nhẹ vào cổ nó
plsssssssss
nobita: cẩn thận kenji*BÙM BÙM
nobita: " chết thật khẩu súng deki đưa cho khó nhắm bắn quá bắn 2 phát mới trúng đầu con đấy phải chi dùng súng của chú takeshi có lẽ sẽ tốt hơn"
plssssssssssssss
kenji: nobita cẩn thận
nobita: cá..i....." chết tiệt mình không kịp né mất,quả này lên bàn thờ ngắm gà khoả thân với ăn chuối cả nải mất"
*BANG
kenji:"tiếng súng" oi này phát bắn đó của ai vậy
takeshi: có trò vui ngoài này chả gọi gì cả bọn này tham lam thế
nobita: chú takeshi
kenji:" đùa nhau à 2 thằng này bắn súng không khác gì xạ thủ chuyên nghiệp, chỉ trong tích tắc head shot 1 con "
nobita: chú bắn giỏi phết đấy chú takeshi
takeshi: cũng thường thôi
kenji:"thường con moẹ ông ấy"
nobita: giờ vào trong giới thiệu với mọi người trước đã nhỉ
nobita:-đẩy cửa vào: bọn tớ về rồi đây
suneo: vc hảo hán thằng nobita không vết xước
jaian:-thì thầm vào tai suneo: mày cẩn thận đấy đừng trêu nó để nó lóng là pay acc như mấy con ngoài kia liền
suneo:- thì thầm lại: biết ròi đell ai ngu đâu
dekisugi: tớ quan sát cậu chiến đấu đỉnh lắm nobita và theo như tớ quan sát lũ quái này nhạy cảm với âm thanh nhỉ có lẽ là chủng mới
nobita: cậu nói j cơ ?.....chủng mới ?
dekisugi: à cậu không hiểu cũng phải tớ có ghi lại các điểm mạnh và điểm yếu của từng quái vật tớ gặp
nobita: quả là deki cậu luôn bình tĩnh xử lí mọi việc
seina: ah kenji cậu không sao chứ người cậu đầy máu này
kenji : ;-; bà nhìn máu màu xanh à ? mù màu vừa thôi
seina: ểêêê vậy cậu không sao chứ
kenji: dễ như trở bàn tay
takeshi: tôi đi nằm chút nhé mệt quá- mở rèm giường bệnh
takeshi:(bất ngờ) shhhhh................i.....shinaaa
dekisugi: có chuyện gì thế chú ? chú quen chị này sao
takeshi: con bé là em gái của tôi
dekisugi: thế giới tròn vậy
takeshi: " mắt mình mờ quá, không nhìn thấy gì "-ngã khuỵu
dekisugi: mọi người chú takeshi ngất rồi mau giúp tớ bê chú ấy vào giường bệnh đi jaian
jaian: ok ok tớ biết rồi
dekisugi: shizuka phiền cậu khám cho chú ấy hộ tớ
nobita: tớ có thể làm gì để giúp không ?
dekisugi: cậu học y ko ?
nobita: à ừ các cậu cứ làm việc đi
kenji: nobita lại đây cả jaian và suneo nữa chúng ta cần nói chuyện
kenji: seina cậu....
seina: gì ?
kenji: cút sang 1 bên cho những người đàn ông nói chuyện
seina: gì zậy trời
kenji: được rồi các cậu nghe này
nobita,suneo,jaian:-nghe nghe
kenji:-thì thầm: hiện tại vẫn còn 2 thằng nữa đang ở tầng 2
nobita: "2người sao ?"
jaian: bọn họ làm sao
kenji: tôi thử liên lạc với họ qua điện thoại rồi nhưng không 1 ai trả lời có lẽ họ đã xảy ra chuyện gì rồi
nobita: vậy phải mau lên đó giúp 2 cậu ấy
kenji: bình tĩnh đi bọn họ đi cùng nhau cơ mà lo gì cơ chứ
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH
nobita: ôi này tiếng hét đó
kenji: đùa nhau à 2 thằng này nó làm cái gì vậy-chạy ra ngoài
jaian: đợi đã kenji- chạy theo
nobita: jaian từ từ đã
dekisugi: các cậu đứng lại
nobita:-chạy theo
suneo: đùa nhau à, bọn này muốn chạy vào chỗ chết hay gì mà liều thế
dekisugi: suneo cùng tớ xuống phòng dụng cụ được không ? bọn mình cần mấy bộ đàm hoặc thứ gì đó để nói chuyện từ xa, sóng ở trường bắt đầu yếu rồi điện thoại có lẽ sẽ không dùng được trong khoảng tiếng nữa
suneo: nhưng liệu vậy có ổn không trong phòng giờ còn mỗi seina và shizuka là tỉnh táo 2 người kia bất tỉnh không biết bao giờ tỉnh
dekisugi: tớ cũng khá lo lắng nhưng tình hình đang rất cấp bách nên để các cậu ấy tự bảo vệ bản thân, mà seina học karate mà ;-; cậu lo gì cho 1 đứa con gái học karate
suneo: thôi làm nhanh rồi về nào
suneo: à từ từ deki bọn tớ có chạy qua cái đồn cảnh sát trước khi vào đây, cậu bảo cần thứ gì đó để liên lạc từ xa đúng không ?
dekisugi: à ừ đúng
suneo: trong cái túi của jaian đó cậu ta vớt cả đống bộ đàm của cảnh sát, vì tớ không thể vác theo cả đống bộ đàm như vậy nên cậu ta vác hết rồi
shizuka: tớ.....ớ đã lấy 1 cây baton để phòng vệ, tớ xin lỗi vì đã ăn trộm
dekisugi: đó là việc nên làm để bảo vệ bản thân mà cậu đừng tự trách bản thân nha
suneo:" òi ôi nobita về đây nhanh bọn nó phát cơm tró này chú mất crush bây giiờ "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net