I (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi muốn kể cho em nghe về cái lần đầu tiên mà tôi gặp được em.
Tôi gặp em vào một đêm trăng sáng tỏa, trăng hôm ấy sáng cả bầu trời. Thật đẹp!! - Tôi thốt lên. Cứ ngỡ hôm ấy cái ánh trăng ấy là đẹp nhất, cho tới khi tôi gặp em. Em bước đi trên con đường làng mòn cùng với vài ba đứa bạn. Hôm ấy em mặc một áo bà ba màu hồng nhạt, mái tóc em được búi gọn lên trong rất duyên. Nhẹ nhàng lướt qua tôi. Lúc ấy, cứ ngỡ có một nàng tiên lướt qua tôi. Tôi thẩn thờ đôi chút, rồi cũng quay lại phía sau. Ôi!! Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài. Em vừa cười. Thật đẹp!! Đó chính là nội tâm của tôi lúc ấy. Nụ cười ấy có khi còn đẹp hơn cả trăng trên kia, thứ mà ban nảy tôi cho là đẹp nhất.
Tôi được mệnh danh là 1 chàng nghệ sĩ có tâm hồn mộng mơ. Tôi nghĩ nếu tôi đem nàng vào bài hát của mình thì sẽ như nào. Nhưng tôi không bao giờ tự ý đem hình ảnh của ai đó vào tác phẩm của mình được. Thế là, tôi nhanh chóng chạy về phía nàng. Tôi thở hồng hộc, hỏi:
- Chào em.
Em nhìn tôi, mỉm cười đáp lại:
- Dạ em chào anh.
- Anh có việc gì sao?
Em hỏi tiếp.
- Anh có một việc mong em có thể đồng ý. Tôi đáp.
- Vâng được ạ. Nàng khẽ gật đầu
- Em có thể cho anh mượn hình ảnh của em để viết một ca khúc được không? Tôi hồi hộp hỏi.
- Ôi! Lần đầu tiên có người lại hỏi em như thế này. Nàng ngạc nhiên đáp.
- Nhưng được ạ. Mỉm cười nói với tôi.
- Cảm ơn em nhiều. Tôi thở thào nhẹ nhõm. Cứ Tưởng còn bị từ chối, vì không đâu lại có thằng lại hỏi như thế.
- Vậy em có thể cho tôi biết tên em được không? Tôi hỏi.
- Em tên là Lành ạ. Nàng nói.
- Còn anh tên là Khởi. Rất vui được gặp em. Tôi phấn khởi nói.
- Em cũng vậy ạ.
Kể từ ngày ấy, tôi và Lành trở nên thân thiết hơn. Em cũng giúp tôi xem lời bài hát. Còn cùng nhau ngồi trò chuyện với nhau dưới trăng.
Rồi cái ngày ấy cũng tới. Khi tôi phát hành bài hát đó. Nó được khá nhiều người nồng nhiệt đón nhận. Tôi vui đến nhảy cẩn lên. Thời điểm đó, đi đâu tôi cũng thấy người ta ngâm nga giai điệu đó.
Khi đó, người mà tôi muốn nói là" Tôi thành công rồi" không phải là thằng bạn thân tôi hay là ba, mẹ mà chính là Lành. Tôi hớn hở chạy qua nhà em. Bắt gặp em đang trong nhà, tôi định chạy lại gần em. Nhưng, tôi nghe thấy thứ mà tôi không ngờ tới được.
- Mày phải lấy thằng đó. Ba em quát lớn.
-Nhưng.... nhưng... con không yêu anh ta. Em ngập ngừng đáp.
- Con à. Mẹ em dịu dàng nói. - Con phải lấy nó để cho gia đình mình thoát cái cảnh nghèo túng này. Mẹ dõng dạc nói.
- Nó giàu nhất cái làng mình đấy. Mày mà lấy nó là sau này mày ăn sung mặc sướng đấy con. Mẹ nói tiếp.
- Nhưng con không thích anh ta. Mắt em ướt nhòa bảo.
- Mày không thích cũng phải cưới nó. Không có cãi. Ba em gằng giọng nói.
- Nhưng con không thích hắn. Em lớn nói.
Giờ mày còn lớn tiếng cãi tao hả. Ba tức giận đập bàn.
- Thôi thôi, có gì từ từ nói. Mẹ nhẹ nhàng lên tiếng.
- Con nói con thích người khác, thế người đó là ai? Mẹ em hỏi.
- Con.... con... thích......
-Còn tiếp

Xin chào mọi người, mik là 1 tác giả mới vào nghề, nên viết còn hơi lộng cộng nên mọi người bỏ qua cho. 😅😅😅. Và mik muốn nói với các bạn 1 vài điều là:
Thứ nhất: truyện mik viết là không theo 1 bộ truyện gì cả. Nó dạng là truyện ngắn do mik sáng tác thôi.
Thứ hai: mỗi truyện ngắn độ dài chương sẽ khác nhau hết chứ không nhất định là 2,3 chương gì đó.
Thứ ba: mọi người có thể gọi mik là "Gấu Trắng" hay là gì cũng được.
Thứ tư: mik sẽ không có lịch ra chap nhất định được nên mọi người thông cảm cho.
                         

                       Hết.

     Bẹn zịt què ng khăn đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net