🎁5. Thiên Yết♏ x Sư Tử♌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌸QUÀ TẶNG BẠN BachAiLy

🌸Sorry trả muộn :33 Hong biết ngược, H đủ hong, gạch đá nhẹ nhẹ thôi nhaa TvT.

[...]

Sư Tử bất ngờ bị ép vào tường, trước cậu chủ thân hình lực lưỡng khoẻ mạnh không khỏi lo lắng e dè, cô cầm chiếc khây che mất nửa khuôn mặt mình trượt một giọt mồ hôi lạnh và vô tình để mắt quét ngang cơ ngực được lộ ra bởi hai nút áo mở rộng, lúng túng cất giọng:

-Cậu, cậu chủ, có gì từ từ nói, như thế này không hay.

Sư Tử sợ sẽ có ai nhìn thấy rồi bàn tán cô muốn trèo cao, khó khăn lắm mới có được công việc tốt này nên nhất định không thể để tuột mất.

Hai tháng trước Sư Tử đến làm giúp việc cho Hoàng thị, một trong những gia đình giàu có hàng đầu của thành phố A, vì lương khá cao nên quá trình tuyển người không hề đơn giản, Sư Tử trong vài chục người đến nhờ vào khéo léo trong ứng xử mới được chọn. Cô có thoáng cho rằng họ quá nghiêm khắc rồi, nhưng mà nghĩ lại cũng vì tài sản của họ toàn hàng đắc đỏ nên không thể tuỳ tiện để người khác dòm ngó. Thế mà Sư Tử chẳng biết mình đắc tội vị thiếu gia độc nhất Hoàng thị, Hoàng Thiên Yết chỗ nào mà luôn bị anh ta trêu ghẹo đến xấu hổ. Lần nào cũng thế, anh luôn bày ra những hành động mờ ám khiến Sư Tử trong lòng cứ thấp thỏm mỗi ngày cứ tìm cách né anh ta như né tà, tuy dinh thự này lớn nhưng Thiên Yết vẫn tìm ra cô ở mọi nơi.

-Người đó là ai? -Anh lạnh giọng hỏi.

Sư Tử không hiểu, ngơ ngác một lúc làm Thiên Yết bực bội.

-Cái người vừa nãy em nói chuyện là ai?

Chớp chớp mắt, Sư Tử ''à'' một tiếng, cô vô tư trả lời:

-Đó là người giao hàng thôi mà.

Mi mắt Thiên Yết hơi rũ xuống, đáy mắt phẳng lặng chẳng biết đang nghĩ gì, giận dữ hay vui vẻ. Anh thẳng người dậy nói một chữ ''Ừ'' với Sư Tử rồi bỏ đi một mạch. Trong lòng Sư Tử không khỏi mắng anh có vấn đề về thần kinh.

Như mọi ngày, Sư Tử là người được chọn mang bữa sáng đến phòng cho Thiên Yết, anh là người duy nhất trong nhà không theo quy củ, thích tuỳ ý mặc ai nói gì, mà dường như người nhà của anh đã quá rõ bản tính trái khoáy này nên cũng không phàn nàn. Trong khi tất cả ngồi vào bàn cùng vui vẻ thưởng thức bữa ăn, thì Thiên Yết vẫn còn nằm trên giường ngủ ngon lành. Đến khi có tiếng gõ cửa anh mới mơ màng tỉnh dậy, trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần dài cởi trần phô ra vùng bụng săn chắc mê người.

Cạch!

Anh mở cửa, bên ngoài Sư Tử tay bưng bữa sáng bất ngờ được tẩm bổ đôi mắt miễn phí, cô đứng đó nhìn đến chọc người mà quên mất mình cần phải giữ kẽ. Thiên Yết cười nhếch, nói như đùa.

-Nhìn không đã, tôi cho em sờ.

Giật mình đỏ mặt, Sư Tử gượng gạo đáp lại:

-Cậu chủ, không phải tôi nhiều lời, nhưng mà cậu không thể như thế trước mặt người khác được, cậu sẽ hại người mất.

Thiên Yết âm trầm nhìn cô đôi giây, vừa nói vừa quay đi.

-Đừng lo, tôi chỉ cởi khi có em thôi.

Sư Tử giựt mi mắt, cảm thấy vấn đề này hình như rất phức tạp. Tự nhiên cô do dự để bước qua cửa phòng, vào bên trong như rằng cô sẽ không còn đường quay về nữa. Thiên Yết nhìn ra, thấy nét mặt bối rối kia trong lòng thật sự rất muốn trêu chọc cô.

-Mang vào đây, tôi có ăn thịt em đâu.

Sư Tử nghe vậy mím môi, cảnh giác đi vào đặt bữa sáng lên bàn rồi cúi đầu ba chân bốn cẳng bỏ chạy khỏi hang hổ. Thiên Yết lắc đầu cười khổ.

~~~

Vào một ngày, trong lúc Sư Tử đang tưới cây ở vườn sau thì Thiên Yết bất thình lình xuất hiện không có lấy một tiếng động rồi ôm lấy Sư Tử, khiến cô dựng cả tóc gáy hoảng hồn quay lại chĩa cái vòi xịt lên người anh, đến khi nhận thức hành động quá trớn của mình Sư Tử vô cùng lo lắng, cái lỗi này không biết cô có bị đuổi việc hay không. Thế mà anh đưa tay vuốt ngược tóc, thái độ người ngoài nhìn vào biết ngay cô rất được anh dung túng.

-Mau bồi thường thiệt hại đi.

-Hả? -Sư Tử ngây ngốc.

Sau đó là một màn đối mắt với nhau, cảm thấy không khí có chút kì quặc, Sư Tử quan ngại hỏi:

-Anh, muốn gì?

Lúc này trong lòng cô thật sự hoang mang, lỡ Thiên Yết bắt cô làm gì trái lương tâm thì sao? Nếu thật anh ta quá đáng, cô cũng đành cắn răng rời khỏi nơi này không còn cách nào khác.

Chốc!

Bàng hoàng, Sư Tử vừa bị Thiên Yết cướp mất nụ hôn đầu khiến cô không kịp tiếp nhận, chỉ ngơ ngác ngẩng đầu nhìn, còn anh thì tiếp tục nắm nhẹ lấy cằm cô kéo tới, áp môi mình lên môi cô hôn sâu hơn.

-Ưm...

Sư Tử lúc này mới hoảng hồn cố thoát nhưng bị anh kiềm lại, cô trừng mắt khi lưỡi của anh đang hăng hái quấn quýt lấy lưỡi cô vô cùng chuyên nghiệp, làm Sư Tử không thể tiết chế bản thân để bị say tình vì một nụ hôn quá mạnh liệt, ngừng mọi cử động của mình lại.

Nụ hôn kéo dài khá lâu đến khi cả hai cùng hết hơi mới rời nhau ra, nhìn Sư Tử ửng mặt đôi ngươi phủ một màn sương gợi tình, Thiên Yết cảm thấy khát khô nơi cổ họng, cả người vừa nóng vừa ngứa ngáy, biểu cảm này của cô cứ thế trực tiếp đánh động dục vọng của anh phát tán khắp cơ thể. Thế là anh ép cô vào tường, bàn tay hư hỏng theo đường cong cơ thể cô mà vuốt xuống chạm lấy bờ mông căng mộng không chần chờ nắn lấy một cái.

-Ư!

Sư Tử nhướng người vô cùng xấu hổ, Thiên Yết được nước áp đầu vào hốc cổ cô tuỳ tiện cắn mút, bàn tay còn lại không yên phận đặt lên cặp ngực đầy đặn mà linh động giở trò. Lúc này lý trí Sư Tử muốn phản kháng nhưng vì sao thân thể chẳng thèm nghe lời cô nữa, nó muốn tận hưởng một thứ gì đó rất to lớn, muốn được đưa đến nơi cao nhất của thiên đường. Sư Tử bám lấy bắp tay của anh, lí nhí giọng.

-Cậu chủ, không được...

Thiên Yết nghe câu này ánh mắt loé lên một tia không vui, anh ghé sát tai cô phà một hơi ấm làm Sư Tử rùng mình phải rụt cổ.

-Em không thích tôi?

-Không phải!

Dường như sợ phật lòng anh, cô đã vội vàng đáp lại.

-Vậy là thích?

-Cái đó...!

Nhìn thấy sự lưỡng lự trong lời nói của Sư Tử, Thiên Yết bỗng nhiên âm trầm rời khỏi người cô và bỏ đi. Lúc nhìn theo, Sư Tử cảm thấy hình như anh đang rất thất vọng, cũng tự hiểu lý do. Cô thật sự không ghét anh, nhưng cũng chẳng dám mơ mộng hão huyền.

Kể từ lúc đó trở đi, Thiên Yết không còn trêu chọc Sư Tử như trước nữa, mà thay bằng những hành động rất chín chắn làm Sư Tử phức tạp trong lòng với sự thay đổi này. Nó kéo dài hơn một tháng, Sư Tử thú thật là có cái gì đó gọi là thích len lõi, nhưng vì thân phận quá khác biệt mà nó ngăn cản cô sau bức tường lớn cao chót vót.

~~~

Hôm nay Hoàng thị có đón khách qúy nên công việc nhiều hơn, Sư Tử cũng không cần mang bữa sáng lên cho Thiên Yết theo lời dặn của bà Lâm, mẹ của anh. Thiên Yết chờ quá giờ vẫn không thấy người đến mới chịu đi xuống nhà, còn chưa kịp mở miệng gọi Sư Tử đã bị chặn họng.

-Cả nhà đang đợi con đây, mau qua nói chuyện với bác Dương.

Thiên Yết nhíu mày có vẻ miễn cưỡng, lúc tiến lại gần chào hỏi anh có quét mắt tới cô gái e thẹn bên cạnh bác Dương, lại nhìn thái độ của người nhà mình liền hiểu ra vấn đề.

-Sau này, Lan Như sẽ thường xuyên qua đây để hai đứa bồi đắp tình cảm. Con đừng bắt nạt con bé đấy.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, bố mẹ anh đã tự ý sắp đặt cuộc hôn nhân không hỏi qua ý mình. Thiên Yết thở hắt ra, nhàm chán nói:

-Xem ra bố mẹ coi hạnh phúc là thứ rất tuỳ tiện thì phải.

Bà Lâm trừng mắt, vô cùng không vui gắt gỏng lại:

-Mẹ sinh con ra, tự biết thế nào mới là hạnh phúc con cần, đừng có nhiều lời!!   

-Đó là chuyện của mẹ.

Thiên Yết sự thật không để vấn đề này trong đầu, nhưng vì sự xuất hiện của Lan Như mà Sư Tử đã trở lại như trước kia luôn giữ khoảng cách với anh, điều này khiến cho Thiên Yết liền  có ác cảm với cô hôn thê trên trời rơi xuống này.

Lan Như cũng nhìn ra thái độ của anh đối xử với mình và Sư Tử khác hẳn, lòng đố kị cứ thế trào dâng, toan tính từ đó hình thành.

~~~

Sư Tử không biết mình đang bị làm sao, nhưng cảm thấy lòng rất trống trải không sao lấp lại được. Nhiều lúc cô cứ hồn vía trên mây làm hỏng việc và bị mắng.

-Sư Tử, cô mang nước ép lên phòng cho tiểu thư Lan Như đi.

Có chút sững sờ nhưng rồi vẫn nhận lấy công việc, mỗi khi nghĩ người sau này sẽ danh chính ngôn thuận ở cạnh Thiên Yết cùng anh là một gia đình hạnh phúc Sư Tử lại thấy tim mình đau nhói, kể cả bất lực.

-Thiên Yết, sau này em hứa sẽ trở thành một người vợ tốt.

Vừa đến cửa, Sư Tử đã vô tình nghe Như Lan nói chuyện bên trong, với anh sao?

-Để làm gì?

Giọng Thiên Yết đáp lại làm Sư Tử bàng hoàng, họ đang ở cùng phòng với nhau. Hít một hơi sâu, cô gõ cửa.

Cốc cốc!

-Vào đi! -Lan Như nói vọng ra.

Lúc thấy Sư Tử đi vào, Thiên Yết ngạc nhiên toan định nói chuyện thì Lan Như đã nhanh hơn một chút, chạy tới bưng lấy chiếc khây.

-Cảm ơn, cô xuống đi.

Lan Như giữa hai người đứng che khuất tầm nhìn, cho nên cơ hội trao đổi bằng mắt cũng chẳng có để giải thích. Cánh cửa đóng sầm lại, Sư Tử mỉm cười một cách chua xót, tự nhủ bản thân nên biết vị trí của mình, làm sao một đứa nghèo nàn như cô so sánh được với tiểu thư đài cát và xứng đáng với anh. Từ đầu, vốn dĩ là chẳng thể rồi. Bên cạnh anh nhất định phải là người cho anh hãnh diện mà Sư Tử cô thì không làm được điều đó.

Thiên Yết biết Sư Tử đang nghĩ thì, anh luôn cố chứng minh cuộc hôn nhân này chẳng có ý nghĩa gì với mình, nhưng Sư Tử thật sự là tự ti nên mới né tránh anh chứ không phải hiểu lầm anh.

Còn Lan Như dù tiếp cận Thiên Yết thế nào cũng vô ích thành ra cô ta bắt đầu mất kiên nhẫn. Sau khi bàn bạc với bố mình, Lan Như ngỏ ý mời gia đình Thiên Yết cùng đi du lịch vài ngày, anh ban đầu từ chối nhưng vì bố mẹ cằn nhằn mãi Thiên Yết mới miễn cưỡng đi, chỉ là anh không muốn xa Sư Tử nên đã nói vài lời lừa cô lên du thuyền một cách bí mật, cẩn trọng để Sư Tử trà trộn trong nhóm người phục vụ của du thuyền mà đến cả cô cũng không biết, đơn giản nghĩ chủ sai đâu làm đó. Thiên Yết cũng cảm thấy có lỗi vì đã nói dối cô, nhưng anh không thể xa Sư Tử được, khi về sẽ xin lỗi cô vậy.

Bốn ngày sau.

Thiên Yết đã trải qua chuỗi ngày nhàm chán với sự quấy nhiễu của Lan Như, vì cô ta mà anh cũng hạn chế đi gặp Sư Tử, cuối cùng trong mắt anh Lan Như là người nên khuất mắt mới dễ chịu được.

Tối hôm nay hai nhà có tổ chức tiệc trên thuyền với kha khá người tham gia, Thiên Yết sau khi tiếp chuyện với một số người quen xong thì về thẳng phòng mình. Lúc anh quay lưng, ánh mắt Lan Như nhìn theo cực kỳ mờ ám và đắc ý. Không biết cô ta đang mưu tính chuyện gì.

Về đến phòng, Thiên Yết đột nhiên cảm thấy người mình đang trở nên kì lạ, nóng ran và bức bối khó chịu. Khuôn mặt anh đỏ bừng lên, hạ thân không thể kiềm được ham muốn kịch liệt. Trong khi còn chút tỉnh táo, Thiên Yết nghĩ mình bị ai đó hạ dược, mà trường hợp này ngoài cô ả Lan Như kia thì còn ai khác. Cố gắng đi vào phòng vệ sinh ngâm mình trong nước, Thiên Yết vẫn không giảm được tác dụng của thuốc, rốt cuộc cô ta đã để anh uống liều lượng thế nào vậy.

Cởi áo rời khỏi bồn tắm, Thiên Yết khổ sở gần như phát điên nếu không thể giải thoát, anh gọi cho Sư Tử.

Bên kia khi Sư Tử vừa bắt máy đã nghe chất giọng hình như đang rất đau đớn của anh.

-Giúp tôi, Sư Tử!!

Mặc kệ chuyện đang làm, Sư Tử hốt hoảng nhanh chân chạy đến chỗ của anh tràn đầy lo lắng. Lúc đến cô liên tục đập cửa gọi ''cậu chủ'', Thiên Yết vừa nghe được giọng cô không tự chủ mở cửa kéo Sư Tử vào trong, không kịp định hình Sư Tử đã thấy bản thân mình nằm bên dưới cơ thể anh.

-Cậu chủ, anh làm sao vậy?

Nhìn đôi ngươi phủ một màn sương của anh, nhãn dục hiện rõ mồn một, hơi thở dồn dập hoang dại, Sư Tử liền có chút sợ hãi co người.

-Tôi, bị hạ thuốc. Không...hộc, Sư Tử, chỉ có em...mới giúp được tôi! -Thiên Yết khó khăn giải thích.

Sư Tử hiểu ra vấn đề, cô trượt một giọt mồ hôi lạnh vô thức nuốt ngụm nước bọt, đấu tranh tâm lý nên giúp hay không. Cô sợ mọi chuyện sau hôm nay chính là bể khổ của cả hai.

Nhưng tình hình của Thiên Yết không cho phép Sử Tử nghĩ ngợi, sau một hồi kháng cự anh mất dần đi lý trí, khom người hôn ngấu nghiến môi Sư Tử.

-Ư, ưm...!

Roẹt!

Mớ quần áo cản trở kia cũng bị anh xé toạt một cách thô bạo, nhưng do từ đầu Thiên Yết vốn rất nâng niu Sư Tử, dù có mất kiểm soát thì bản năng vẫn sợ làm cô đau.

Đôi ngực nõn nà theo nhịp thở của Sư Tử mà nhấp nhô quyến rũ, Thiên Yết liền luồn tay ra sau lưng cởi bỏ chiếc áo lót, nhũ hoa hồng hào mời gọi anh thưởng thức.

-Ah...cậu chủ.

Bị Thiên Yết ngậm một bên mà mút, bên còn lại bị hai ngón tay vân vê, Sư Tử vặn vẹo cơ thể tê dại, cặp ngực được chăm sóc chu đáo để nhũ hoa cương cứng, càng làm kích thích Thiên Yết khi biết cô cũng đang sung sướng vì mình. Anh bắt đầu nắn bóp điêu luyện, làm Sư Tử vòm họng không nén được tiếng rên the thẻ êm tai.

Thiên Yết không muốn chờ nữa, cởi toàn bộ những mảnh vải còn xót lại, để lộ trước mắt anh là cơ thể nuột nà, hồng hào gợi tình của cô. Sư Tử xấu hổ, khép hai chân dùng tay che chỗ kín của mình reo:

-Đừng nhìn chằm chằm như vậy mà!

Thiên Yết cười tà, tách chân Sư Tử ra để chiêm ngưỡng vẻ đẹp thuộc về mình, cô đỏ bừng mặt cả người cứng đơ không sao cử động theo ý mình. Đến khi một sự mềm mại liên hồi chạm lấy âm vật, Sư Tử rạo rực khắp từng tế bào ưỡn người các đầu móng chân báu vào gra giường. Nóng, rất nóng, có thứ gì đó đảng chảy ra từ vùng cấm địa của cô, nhưng Thiên Yết không ngần ngại liếm hết.

-Cậu chủ, nó không sạch đâu, đừng!! -Sư Tử mếu máo.

Thiên Yết không thèm nghe, vẫn đắm chìm trong cơn đê mê của mình. Anh dường như cảm thấy Sư Tử tiết ra chưa đủ, liền dùng hai ngón tay đưa vào chiếc hang bí ẩn kia từ từ cử động chúng theo nhịp nhẹ đến mạnh, khoáy động bên trong tạo ra những âm thanh nhóp nhép kì quái.

-Ahhh, ưmm...Thiên Yết chậm lại, nhanh, nhanh quá, hah, em ra mất...

Sư Tử vùng vẫy phần trên cơ thể, miệng gào lên cũng không để ý mình lần đầu gọi thẳng tên anh như thế, cũng không còn khách sáo với anh nữa. Thiên Yết lúc này lại nghe được, có ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn cô với thái độ vô cùng hài lòng.

-Em ra!

Hah!

Bàn tay Thiên Yết lấm lem chất dịch của cô, anh ranh mãnh đưa nó lên miệng, dùng lưỡi liếm theo chiều ngón tay một cách dụ dỗ. Sư Tử lúc nhìn cảnh này tự dưng không thấy ngại ngùng nữa, ngược lại nó lại kéo dục vọng của cô vượt khỏi giới hạn. Sư Tử nhướng người dậy, choàng tay ôm lấy cổ Thiên Yết. Không thể dối lòng được nữa, hình như cô cũng yêu anh rồi. Nhưng chỉ hôm nay thôi, cho phép cô dâng tặng anh mọi thứ, là tự nguyện để sau này sẽ không phải hối hận.

-Thiên Yết có yêu em không?

-Có.

-Ừm, cảm ơn anh.

Nhìn côn thịt căng cứng, Sư Tử có chút lo lắng khi nó to như vậy, cô đưa tay nắm lấy vuốt ve tìm hiểu, chỉ có như vậy đã khiến Thiên Yết sướng rân. Sư Tử nghĩ nếu mình dùng miệng sẽ thế nào nữa?

Nghĩ là làm, cô muốn xem bộ mặt xấu hổ của Thiên Yết, muốn trả thù anh những lần trêu ghẹo cô. Quả nhiên không ngoài dự đoán, Thiên Yết đỏ tía tai, một tay che nửa khuôn mặt quay đi hướng khác.

Sư Tử dùng miệng chăm sóc cậu nhỏ của anh một hồi thì tinh dịch xuất ra thẳng trong miệng cô, không ngờ là Sư Tử nuốt sạch. Thiên Yết không nghĩ tới điều đó nên ngạc nhiên.

Bây giờ thì chẳng có gì ngăn cản được cả hai hòa vào nhau, anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, dang rộng hai chân.

-Em lo?

Sư Tử gật đầu khi được hỏi. Thiên Yết liền nhướng người tới, hôn trán cô một cái rồi chuyển đến môi như một sự trấn an ngọt ngào.

Côn thịt cũng từ từ đi vào, Sư Tử cảm thấy hạ thân mình đang bị phá vỡ, thứ to lớn đó đang chiếm tiện nghi của cô.

-Thiên Yết!

Trong một khoảng khắc ngắn ngủi, khắp người như vừa có tia sét chạy dọc qua, Sư Tử cau mày.

Dòng máu đỏ rỉ xuống giường nhưng anh chưa vội di chuyển, đến khi nhận được cái gật đầu của cô mới chuyển động ra vào.

-Hah, sâu quá, Thiên Yết, Thiên Yết...!

Trong cơn tê dại cũng chẳng biết mình sẽ nói gì, những thanh âm dâm dục cứ vọng khắp gian phòng, tiếng rên rỉ nỉ non, hai thân thể không ngừng thay đổi tư thế để kích tình, ra bao nhiêu lần cũng không đủ.

-Sư Tử, anh ra!!

Cô đang ngồi trên anh đỗ rập xuống mệt nhừ người, vậy mà anh vẫn còn sung sức để cô nằm đối lưng rồi đưa con thú hoang dại kia tiếp tục săn mồi. Sư Tử bị hoang mang, anh rốt cuộc lấy đâu ra cái sức điên khùng đó.

-Vì là em, nên anh mới không tiết chế được.

Cuộc tình kéo dài đến gần sáng, không ai còn đủ sức để làm gì khác cứ thế mà ôm nhau ngủ, bên dưới và bên trong Sư Tử vẫn đọng lại rất nhiều chiến tích của anh.

Trong khi hai người trải qua đêm xuân mãnh liệt thì có một người tức đến nghẹn họng, kế hoạch vạch ra chỉ vì Sư Tử mà hỏng bét, đồ đạc đỗ vỡ tứ tung, Lan Như giận dữ dã tâm ngùn ngụt.

~~~

Chát!!

Hôm nay Thiên Yết không có nhà nên không biết Sư Tử bị mang ra xử tội. Những bức ảnh đêm đó trên du thuyền khiến cô như chết lặng. Họ mắng nhiếc cô thậm tệ, trước sự đáng thương của Lan Như cô trở thành loại con gái phá hoại gia đình người khác, tiểu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC