Tỉnh giấc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i threw a wish in the well

tôi thả một điều ước xuống giếng

don't ask me, i'll never tell

đừng hỏi tôi, tôi sẽ không bao giờ nói ra đâu

i looked to you as it fell

tôi nghĩ đến cậu khi nó rơi xuống

and now you're in my way

và giờ cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tôi

lời bài hát cứ liên tục vang vọng ở trong đầu Seungwan, cô chợt tỉnh giấc nhìn đồng hồ thì cũng đã là 3 giờ sáng, wendy cảm thấy khát nước nên là đã quyết định đi xuống bếp...

'' nhà gì mà to quá thể đi mỏi chân =.='' wendy như muốn khóc trong lòng, cô đã đi được hơn 10 phút rồi mà vẫn chưa tìm ra nhà bếp. Đang đi trên hành lang thì cô thấy bố Son đang ngồi uống trà ngoài ban công

'' Bố chưa ngủ ạ'' Wendy hơi bất ngờ khi thấy bố mình thức khuya như vậy bình thường ông là người ngủ sớm nhất nhà

'' Hôm nay bố bị mất ngủ, già cả rồi mất ngủ là chuyện bình thường, sao con chưa ngủ nữa?''

'' Con vừa dậy, mà bố nè cho con xin miếng trà với con tìm không ra nhà bếp ;-;''

Ông Son thầm cười , từ nhỏ Wendy không giỏi trong việc tìm đường đi cho lắm, hồi cô 5 tuổi bà Son có nhờ Seungwan đi mua bọc đường ngay đầu hẻm mà 30 phút sau vẫn chưa thấy cô về, Bà hoảng hốt gọi điện báo ông Son. Lúc đó ông đang ở trong một cuộc họp quan trong nhưng mà khi nghe tin đó thì ông cũng một mạch mà chạy về nhà. Trên đường về thì ông thấy vợ ông đang ôm wendy ngay giữa hẻm vào nhà

'' con đi đâu vậy Seungwan ?!'' ông chạy đến chỗ 2 mẹ con cô

'' con đi mua đường nhưng hơi bị lạc đường thôi mà'' cô bĩu môi kể lại sự việc cho ông Son nghe

'' tôi nhờ con nó đi mua ngay đầu hẻm thôi mà nó cũng lạc được'' bà Son vừa khóc vừa nói

''  trời ạ con làm bố mẹ lo lắm luôn đó '' ông nửa cười nửa khóc  khi nghe lại câu chuyện

'' mà không phải ba nó hôm nay có cuộc họp quan trong à?'' giờ bà Son mới nhận ra sự kì lạ đang diễn ra chẳng phải hôm qua chồng bà đã nói về cuộc họp này sao? nó là thứ sẽ quyết định ông có được thăng chức hay không vậy mà giờ ông lại ở đây ?!

'' tôi đang họp thì bà gọi báo nên tôi cũng xin sếp về luôn'' ông Son có vẻ không có gì là hối hận về quyết định của mình

'' lỡ đâu bố bị sa thải thì sao ?'' wendy ngây thơ nhìn ông hỏi

'' không sao, không sao cả mất việc thì tìm việc mới có sao đâu mà'' ông cười lớn

'' giờ cũng sắp đến giờ Seunghee ra về rồi, để tôi chở bà đi đón nó sẵn tiện đi ăn trưa luôn !''

'' cho con đi với!'' wendy tưởng là mình không được đi nên rơi vài giọt nước mắt

'' cả nhà mình cùng đi được chưa'' bà Son nhìn Wendy mỉm cười. Cả nhà cô sau đó đến đón Seunghee và đi ăn trưa sẵn tiện đi ra công viên giải trí chơi luôn, chiều đến ông dắt tay Seungwan đi dạo

'' con yêu bố nhiều lắm !'' wendy nhìn ông và hét toáng câu đó lên 

'' Bố cũng yêu con nhiều lắm '' ông nhìn wendy mỉm cười. Ông Son là bố điển hình của các gia đình: yêu con, thương vợ, và rất cũng rất giỏi trong công việc của mình. Trong nhà ông cũng đặc biệt thương Seungwan nhất vì cô là con gái út trong nhà và cô cũng rất hay bám lấy ông, nhưng rồi 3 năm trước 1 chuyện xảy ra đã làm tình cảm của 2 người rạn nức........



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#wenrene