Chap 2:Xúc cảm của nắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời u ám đen kịt, gió mạnh mẽ thét gào trong khoảng không rộng lớn. Những cánh hoa tú cầu trắng được gió đưa lên cao, xoay tròn trong không trung, từng cánh hoa khẽ chao lượn rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Những cánh chim trời nháo nhác tìm đường bay về tổ, đập cánh không biết mỏi mệt, tiếng kêu chiêm chiếp vang lên hòa trong gió...

Cậu đứng đó, ngay trước mắt cô nhưng sao lại xa xôi thế. Dường như có một thứ ma lực nào đó khiến cô không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của cậu chỉ có thể thấy được đôi mắt tím sắc lạnh nhưng lại đầy đau thương. Bộ hoàng phục vàng rực rỡ tựa mặt trăng bay phấp phới trong làn gió lạnh lẽo.

"Anh sẽ chờ...chờ ngày mà lời hứa cả anh và em thành hiện thực...Rein..."

...Một tia chớp lóe sáng như xé toạc bầu trời làm hai mảnh...

Sunny Kingdom 5000 năm sau, t ại hoa viên của cung điện...

Rein choàng tỉnh, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi, lồng ngực đập liên hồi như có chuyện gì rất đáng sợ vừa xảy ra. Cái lạnh của mùa thu khiến Rein thoáng rùng mình nhưng đồng thời cũng làm cô dần tỉnh táo trở lại. Khuôn miệng nhỏ xinh khẽ lẩm bẩm:

Rein *vuốt ngực*: Lại nữa rồi...Chỉ là mơ...Chỉ là mơ thôi....Không có gì cả...

Người con gái mặc bộ hoàng phục màu xanh ngọc tinh khôi đang nhàn nhã nhấp từng ngụm trà thơm phức. Đôi mắt chưa định thần ấy lướt qua từng dòng chữ trong cuốn sách dày cộm về lịch sử hoàng gia. Trông cô thật mong manh dễ võ như một đóa hoa tú cầu thuần khiết, nhẹ nhàng nổi bật giữa không gian yên tĩnh của hoa viên cung điện...

Choang!

Một tiếng động chói tai phát ra phía từ khuôn viên rộng lớn nhanh chóng đến tai cô người hầu thân cận - Lulu. Lo lắng có chuyện chẳng lành với chủ nhân của mình, Lulu vội vàng chạy xộc vào bên trong, mặc cho có lệnh cấm không được phép vào bên trong khi không được sự đồng ý của công chúa. Vừa bước vào đã nhìn thấy những mảnh vụn trong suốt của chiếc tách sứ đã bị vỡ...


Rein: Em không sao, chỉ là hơi bất cẩn một chút.


Lulu: Người thật là...Đừng làm tôi lo lắng vậy chứ ?

Rein: Em xin lỗi, lần sau em sẽ để ý hơn.

Lulu: Công chúa, trời đang trở lạnh, hay để tôi dìu người vào phòng nghỉ ?

Rein: Không! Em muốn ở đây cho thoải mái, trong đó ngột ngạt lắm.

Lulu: Nếu vậy để tôi lấy áo choàng cho người.

Rein nhẹ gật đầu thay cho câu trả lời của mình. Lulu nhanh chóng rời khỏi hoa viên, để lại mình cô ở đó với dòng suy nghĩ vô tận. Hình ảnh của chàng trai bí ẩn đó cứ không ngừng hiện lên trong đầu Rein khiến cô cảm thấy thật mệt mỏi.

"Cậu ta là ai ?"

"Tại sao lại gọi tên mình ?"

"Tại sao lại luôn xuất hiện trong mỗi giấc mơ của mình ?"

"Thật lạ nhưng cũng thật quen thuộc..."

...Mãi đắm chìm trong hàng loạt câu hỏi không có lời giải nên cô không biết rằng Lulu đã quay lại, trên tay là chiếc áo choàng màu xanh ngọc cùng màu với bộ hoàng phục của cô. Nhẹ khoác cho cô công chúa nhỏ của mình để tránh bị nhiễm lạnh, Lulu cũng nhanh tay dọn dẹp những mảnh sứ nằm ngổn ngang trên sàn của chiếc tách khi nãy. Một tên lính cung kính bước vào, cúi chào Rein theo lễ nghi hoàng gia, vội bẩm báo.


Lính: Thưa công chúa, Đức vua và Nữ hoàng có việc cần gặp người.


Rein: Ta biết rồi, ngươi lui ra đi.

Lulu: Công chúa, người mau đến nhanh kẻo Đức vua và Nữ hoàng đợi.

Rein: Hì...Chị đừng quá lo lắng cho em. Em còn nhỏ nữa đâu chứ !

Lulu: Người càng nói tôi càng cảm thấy lo đấy. Thôi, để tôi giúp người sửa soạn lại.

Mi tâm xinh đẹp khẽ cau lại rồi dãn ra, những ngón tay thon dài nhẹ gõ xuống mặt bàn rồi đứng dậy bước đi. Bộ hoàng phục xanh ngọc hòa cùng làn gió lạnh, hình ảnh này trông thật đẹp nhưng không ai biết được sâu trong lòng người con gái này đang nghĩ gì. Đôi chân cô nhẹ nhàng tiến về sảnh chính của cung điện, mái tóc xanh óng mượt bay trong gió, mang toàn bộ sự cô đơn ấp ủ vào tim. Nắng ấm chiếu rọi theo từng dấu chân in hằn trên nền gạch lạnh lẽo. Nắng...phải chăng thấu hiểu nỗi lòng của cô...

  Mặt khác, trong căn phòng màu tím huyền bí ở Galaxy Kingdom, trên chiếc giường trắng êm ái kia, một chàng trai mang cho mình vẻ lạnh lùng đến đáng sợ nhưng lại có một sức cuốn hút nào đó khiến người khác không thể cưỡng lại. Cậu ta...đang mê man trong giấc ngủ...


"Shade...Anh phải hạnh phúc và thay em chăm sóc Fine..." Cô đứng đó, giữa cánh đồng hoa tú cầu lồng lộng gió, giọng nói trong trẻo như gió vang lên hòa cùng tiếng nấc nghe đến xé lòng. Khung cảnh này đẹp như một bức tranh nhưng lại mamg một cảm giác u buồn, lạnh lẽo. Gương mặt cô gái đó bị che khuất bởi những cánh hoa tú cầu, khó khăn lắm mới có thể thấy được đôi đồng tử lục lam đượm buồn, trên tay cầm một bó tú cầu xanh nhạt hướng về phía cậu.
"Em sẽ tìm thấy anh, chắc chắn là thế...Hãy chờ em...Shade..."


"Em là ai ?... Sao lại đi tìm tôi ?..."

"Một ngày nào đó...tại nơi ta tìm thấy nhau..."

Cô gái đó khẽ cười nhạt rồi hoàn lẫn vào trong làn hoa bay, biến mất ngay trước mắt cậu như chưa từng xuất hiện...


...Shade chợt thỉnh giấc, tim cậu đập loạn xạ, đôi mắt tím than đượm màu mệt mỏi, đôi môi mỏng bạc khẽ mấp máy theo từng nhịp thở, cổ họng khô khốc, cậu cần một chút nước. Đôi chân trần tiến về phía cái bàn đặt ở giữa phòng, bàn tay rắn chắc loạn choạng lấy cho mình một cốc nước, người nhẹ tựa vào thành bàn, đôi mắt nhắm nghiền, trán còn vương lại vài giọt mồ hôi. Tâm trí cậu cứ mơ hồ nghĩ về cô gái kỳ lạ trong mơ, khuôn miệng khẽ nhếch lên thành một vòng cung quyến rũ.

Shade: Fine sao ? Cái tên này nghe thật quen thuộc...Vậy còn em là ai chứ...cô gái bí ẩn...

"Dù cho bất kì điều gì xảy ra... anh sẽ bảo vệ em

Có chết cũng sẽ bảo vệ em...
Nếu được thì ngay cả sau khi chết, cũng ở bên để bảo vệ em..."

~END CHAP 2~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net