Song bích Trừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Trừng vì cứu Vân Mộng nguy trong biển lửa không còn cách nào đành đồng ý kết thông gia với Lam thị trở thành Lam thị chủ mẫu cũng đem Lam Hi Thần trở thành Vân Mộng chủ mẫu.

Chỉ là quan hệ của hai người bình bình đạm đạm, không ai can thiệp vào ai. Đến khi Quan Âm Miếu kết thúc, Lam Hi Thần bế quan, Lam Vong Cơ oán hận, Lam Khải Nhân cầu xin đem toàn bộ Lam thị đè lên vai hắn thời điểm, Giang Trừng đột nhiên nghĩ, hắn đã từng vui vẻ qua chưa.

Phản nghịch nói tới là tới, kỳ phản nghịch vốn bị lửa đốt Liên Hoa Ổ thiêu rụi lại trỗi dậy như Ngụy Vô Tiện chết mất xác vẫn sống lại. Giang Trừng quyết định, tự mình quậy phá một lần, dù cho chỉ có một đêm, hắn cũng muốn đem kỳ phản nghịch của bản thân, uất ức của bản thân giải tỏa hết một lần.

Túy Mộng Lâu nháo quỷ, thời điểm Lam Vong Cơ tới thời điểm, cả tòa lâu vắng tanh, hỏi mới biết có một vị công tử trả tiền thuê Túy Mộng Lâu ba ngày, tự mình giải quyết chuyện nữ quỷ. 

Lam Vong Cơ nhìn trong lâu vẫn còn oán khí liền đi vào, hắn thấy được nữ quỷ, thân áo mỏng manh đỏ tươi diễm lệ, lộ ra đôi gò bồng cao ngất ngưởng, hai chân thon dài vắt chéo ngồi trên ghế đánh tỳ bà cùng với người nằm trên giường chăm chú lắng nghe, Giang gia tông chủ, Giang Trừng.

Lam Vong Cơ nhìn nữ quỷ không thèm liếc nhìn hắn đã sà vào lòng Giang Trừng, mà Giang Trừng còn nhẹ nhàng ôm nàng, nghiến răng nghiến lợi

" Giang Trừng "

Giang Trừng nghe có người gọi quay người lại, hai mắt đầy sương mù không nhớ rõ người trước mắt là ai, hắn phất tay nữ quỷ liền tán đi. Hắn chậm rãi đến gần Lam Vong Cơ, tay nâng cằm hắn

" Ngươi ai a. Mặc kệ người là ai, hôm nay bổn công tử định người rồi"

Lam Vong Cơ nhíu mày, chưa kịp làm gì đã bị sự mềm mại trên môi làm bất ngờ đến mở to hai mắt, Giang Trừng ôm cổ hắn, mạnh bạo cạy miệng Lam Vong Cơ truyền vào một ít mị dược vừa được nữ quỷ tặng.

Lam Vong Cơ cả người nóng bừng, hai mắt bắt đầu mơ hồ, tự chủ trôi đi dần, hắn bắt đầu hôn trả lại Giang Trừng, tay muốn thoát quần áo Giang Trừng đến cuối cùng không còn kiên nhẫn xé rách y phục của hắn, hai người ôm chặt lấy nhau ngã xuống giường. Lam Vong Cơ ý loạn tình mê hôn cắn thân thể trắng nõn trên giường tạo ra hàng loạt dấu xanh tím, Giang Trừng câu lấy hông Lam Vong Cơ bằng đôi chân thon dài, hai mắt khép hờ hỗn loạn rên rỉ.

Lam Hi Thần bước vào liền thấy tình cảnh hoạt sắc sinh hương của phu nhân cùng đệ đệ hắn, lấy ra Liệt Băng thổi một khúc an thần. Tiếng tiêu đánh thức Lam Vong Cơ cùng Giang Trừng, Giang Trừng nhìn tình cảnh hiện tại của bản thân, đầu óc nóng lên vung tay tạo kết giới quanh Túy Mộng Lâu, nhân lúc hai người kia không chú ý khuếch tán mị hương, phút chốc cả ba bắt đầu mơ hồ về nhận thức.

Lam Hi Thần đi tới đẩy Lam Vong Cơ đang cùng Giang Trừng hôn môi nhau ra, ôm lấy hắn gặm cắn khuôn mặt Giang Trừng. Lam Vong Cơ bất mãn sau đó vòng ra phía sau ôm lấy Giang Trừng, liếm mút phần lưng tràn đầy vết sẹo này.

Phái trước vết giới tiên bị liếm khiến Giang Trừng giật nảy, ôm chặt đầu Lam Hi Thần khe khẽ nói nhỏ

" Đừng đụng, đau.."

Lam Hi Thần dùng lại, sau đó nhẹ nhàng hôn lên vết giới tiên, tiếp tục hôn dần đến bụng, rốn và phân thân đang căng cứng đầu rỉ chút dịch trắng kia. Hôn lên đỉnh dương vật rồi há mồm nuốt trọn nó, đầu lưỡi linh hoạt liếm ướt cả thân, ở lỗ nhỏ trên đỉnh trêu chọc, dùng răng khẽ day khiến Giang Trừng giật bắn người, cây dương vật cũng run lên sau đó bắn. Bạch tinh dính lên khuôn mặt phong nhã của Lam Hi Thần, thêm chút dâm mị cùng tà khí. Bạch trọc bị Lam Hi Thần liếm sau đó hôn miệng Giang Trừng, đẩy chút bạch trọc tanh nồng trong miệng qua cho hắn

" Vãn Ngâm cũng nếm thử hương vị của mình xem thế nào "

Sau đó dời xuống hai quả anh đào dựng đứng trước ngực, ngậm lấy quả anh đào bên phải cắn xé, một tay vê quả anh đào còn lại ngắt nhéo, một tay chùi đi bạch trọc trên mặt quét xuống hậu huyệt hồng hào mấp máy dưới kia. 

" Ân, Hoán đừng cắn, sẽ rớt mất....đừng cắn"

Giang Trừng khóc nức nở kêu tên Lam Hi Thần khiến Lam Vong Cơ rất không vui, nâng hắn ngồi quỳ, mạnh tay xoa bóp hai cánh mông để lại vệt đỏ chói mắt, nhìn vệt đỏ nổi bật trên cánh mông khiến Lam Vong Cơ như bị kích thích, đánh liên tiếp vào cánh mông

" chát "

" chát "

" chát "

Giang Trừng bị đánh đau. mở miệng cầu xin

" Vong Cơ đừng đánh...."

Lam Vong Cơ nhìn cánh mông run rẩy, hai mắt tối đen tiếp tục đánh, miệng lại nói

" Gọi sai rồi "

Giang Trừng không biết làm thế nào, đành phải ôm chặt tay đang ôm eo hắn, liên tục kêu

" Trạm...đừng đánh..Lam nhị....."

Kêu thế nào cũng không ngừng lại, Giang Trừng đột nhiên kêu lên một tiếng, thành công khiến hai người dừng lại

" Phu..phu quân"

Lúc này Lam Trạm vui vẻ dừng tay nhưng Lam Hoán không vui, tay nắm lấy núm vú kéo mạnh ra ngoài, miệng mỉm cười

" Vãn Ngâm vừa kêu Vong Cơ là gì? Lẽ nào Vãn Ngâm quên mất ai mói là phu quân của mình sao"

Nói rồi chọt mạnh ngón tay vào bên trong hậu huyệt, hai ngón ba ngón đến ngón thứ tư có thể nhét vào hắn liền rút ra, thay vào đó là cự vật to lớn của mình. Lam Trạm thấy huynh trưởng làm vậy, khẽ nhíu mày nhưng nhìn hành động của huynh trưởng liền thôi

" Vãn Ngâm đoán xem, ai đang bên trong người, hử"

Giang Trừng lúc này chỉ biết thở hổn hển, cự vật xâm nhập khiến hắn cảm thấy khó chịu, Lam Hi Thần còn cố ý đè lên điểm mẫn cảm của hắn chậm chạp không di chuyển, khiến hắn khó có thể nhịn được. Mị hương hắn là người hít nhiều nhất cũng là người dục hỏa thiêu đốt mạnh nhất.

" Là...Hoán ca ca.."

" Hoán..mau di chuyển"

Lam Hoán lúc này mới buông ra hôn nhẹ lên mặt Giang Trừng sau đó thúc eo di chuyển. Giang Trừng nằm trên người Lam Trạm bị Lam Hoán thao đến đung đưa, Lam Trạm cự vật cũng nằm ở khe mông hắn mà cứng rắn, hậu huyệt chảy nước thấm ướt cự vật, Lam Trạm cắn mạnh lên vai Giang Trừng

" Huynh trưởng "

Đọc đệ cơ Lam Hoán nháy mắt hiểu Lam Trạm muốn gì, hôn lên mặt Giang Trừng

" Đoán xem cái nào mới là của phu quân Vãn Ngâm "

Sau đó chậm lại, Lam Trạm dùng ngón tay tại chỗ giao hợp của hai người chen vào đẩy ra một khe nhỏ sau đó thay ngón tay bằng cự vật. Giang Trừng bị cảm giác xé rách làm cho hồi thần từ khoái cảm, muốn chạy thoát nhưng bị ngăn cản, khóc lóc xin tha

" Không...không được...rách...sẽ hư..."

Lam Hoán dịu dàng hôn lấy, nhanh chóng dời sự chú ý của Giang Trừng sang nơi khác

" Vãn Ngâm giỏi như vậy, sẽ không hư đâu "

Đến lúc Lam Trạm vào hết, cả ba mới thở phào, dòng dung nham chảy qua khiến Giang Trừng trở nên mơ hồ, rên rỉ

" Hoán...Trạm...động động "

Hai huynh đệ nhìn nhau sau đó liên tục ra vào, người này ra người kia vào thay phiên thao lộng Giang Trừng, hậu huyệt chưa từng trống rỗng. Sau cùng hai người cùng tiến cùng lui, vách thịt nóng ẩm bao bọc cùng với lúc hoạt động khi hai cự vật ma sát lẫn nhau tạo nên khoái cảm không nhỏ.

Túy Mộng Lâu nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Mị hương chỉ cần một lần cá nước thân mật đã được giải, Giang Trừng sau khi mị hương được giải định bỏ đi lại bị hai anh em mới vừa khai trai ngăn lại cùng hắn hoan hoan ái ái từng ngóc ngách của Túy Mộng Lâu, còn tình thú đến nỗi đóng kịch. 

Ba người rời đi đã là ba ngày sau, Giang Trừng được Lam Hoán ôm vào lòng, đưa đến khách điếm nghỉ ngơi, trong lúc rời đi giải quyết một số công vụ, về lại khách điếm đã là phòng không.

Giang Trừng ngồi trên lan can gỗ hướng đến Liên Hoa Ổ một vùng liên hoa khai nở, nơi này không ai được đến ngoài trừ hắn cùng với kẻ đang quỳ dưới kia, liếm láp ngón chân hắn

" Sư huynh a, người thật sự rất giỏi, cư nhiên câu được Lam nhị công tử"

Ngụy Vô Tiện say mê hôn đôi chân trắng nõn của Giang Trừng, tay lần lần vén lên vạt áo vuốt ve, nghe Giang Trừng nói liền dừng lại

  " Vậy thì thế nào, cuối cùng đã có ai thoát được ma trảo của sư muội chứ, ngay cả sư huynh cũng không thể "

Giang Trừng rút chân ra đạp lên mặt Ngụy Vô Tiện hừ cười, sau đó nắm lấy cổ áo hắn cùng hắn hôn môi, cái loại công thành đoạt đất không ai nhường ai này.

Giang tông chủ cùng Lam tông chủ hòa ly, Lam Hoán về Vân Thâm được báo lại thời điểm, ngây như phỗng, ai ngờ được hai người vừa mới hành sự thân mật xong liền hòa ly. Vội vội vàng vàng cùng Lam Trạm đến Liên Hoa Ổ, tìm thấy Giang Trừng liền bị cảnh đẹp mê hoặc tâm hồn. Giang Trường nằm trên ghế quý phi, thay tử y thường ngày thành màu đỏ tươi diễm lệ, y phục mỏng manh gần như có thể nhìn thấy bên trong, hắn như cảm nhận được người tới, lười biếng ngồi dậy, chân trần đạp lên đất bước tới, đôi chân thon dài lộ rõ dưới vạt áo ngoài, hắn cư nhiên không mặc quần, cả đồ lót cũng không mặc.

Giang Trừng nhìn hai người ngây ra như phỗng, tai đỏ ửng trong mắt là dục hỏa cùng phẫn nộ, cười lạnh một tiếng, bước nhanh đến trước hai người, dùng hai tay câu cổ hai người, bên tai bọn họ nói nhỏ

" Phu quân...là nhớ A Trừng sao"   

Lam Trạm đưa tay xuống mông hắn vỗ một cái, sau đó ôm lên tay, Lam Hoán đưa đến trước ngực, tại hai viên anh đào dựng đứng cách vạt áo cũng nhìn thấy rõ kéo một cái. Giang Trừng ngả vào người Lam Trạm, hôn hắn một cái sau đó ôm đầu Lam Hoán cũng hôn hắn một cái

" Phu quân, ngoan nào, A Trừng cả người đau nhức. Hai người có muốn....vì a Trừng bôi thuốc không, cả trong lẫn ngoài"

Thế nhân đồn đãi, Hàm Quang Quân cùng Di Lăng lão tổ sau khi đi du ngoạn liền quyết định về Liên Hoa Ổ phụ giúp Giang tông chủ, Trạch Vu Quân thương nhớ Giang tông chủ, thường xuyên chạy đến Liên Hoa Ổ mong muốn được nghênh hắn trở về làm chủ mẫu Lam thị nhưng bị từ chối.

Sự thật thế nào, ai biết được 

2000 từ. Mấy cô yêu tui nhiều vào nhaaaa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net