Song Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sư Thanh Huyền x Thích Dung

_________________________________________________

Tiếng nhạc náo nhiệt, hô to gọi lớn. Đã có rất nhiều ánh mắt hướng về phía quầy bar, nơi nữ nhân váy đen cổ lọ ôm sát cơ thể, đôi chân dài trắng nõn miên man đang ngồi nhâm nhi ly rượu đỏ. Tay cầm ly rượu khẽ lắc, ánh mắt mơ màng như lưỡi câu, câu người khó nhịn. Rốt cuộc có một kẻ tiến lên, đi đến bên cạnh nàng.

_ Mỹ nữ, có muốn uống với anh một ly không

Nữ nhân nghe thấy nhếch mép cười khinh, không quay đầu lại nói thẳng

_ Anh? Xứng sao

_ Mỹ nữ, đừng làm kiêu như vậy. Uống với anh một ly, tối nay anh dẫn em đi chơi.

_ Cút

Ngươi đàn ông không nhịn được nữa, quăng ly rượu trên tay xuống, chỉ vào nữ nhân

_ Con khốn, đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.

_ Chó ngoan, không sủa

Tên đàn ông điên tiết, tiến lên giơ tay định đánh nữ nhân. Đám người ngồi xem kịch nãy giờ lui một bước, lấy điện thoại ra quay lại.

Tay người đàn ông chưa kịp chạm vào đã bị một cánh tay khác ngăn lại, là một người nữ. Nữ nhân mới này thân mặc áo trắng, thướt tha yểu điệu, miệng cười ngâm ngâm như gió xuân, chỉ là hai mắt lạnh băng, nắm tay người đàn ông phát đau.

_ Chú à, cái gì cũng phải có giới hạn, đụng đến bảo bối của tôi, chú có mấy cái mạng để đền. Hử

Tiếng vừa dứt người đàn ông ôm cánh tay bị bẻ sang một hướng khác lăn lộn trên sàn, đám đàn em của hắn thấy, tiến lên bao vây hai người. Nữ nhân váy trắng cười cười ôm cánh tay nữ nhân áo đen, mở miệng làm nũng

_ A Dung, ta sợ quá a

_ Giải quyết nhanh lẹ, ta không muốn phải đụng vào bọn họ, dơ tay

_ Hảo a

Nữ nhân áo trắng thấy A Dung nhăn mày, nhanh chóng thu lại nụ cười. Trong vòng hai ba phút đã hạ hết mười tên đàn em của tên kia. Đám người sợ hãi co lại, lúc này nữ nhân áo đen mới lên tiếng

_ Mày muốn trả thù, đi đến phố Kim Lưu hỏi thử. Em gái Thích Dung ở đâu.

Đám người vừa nghe đến tên Thích Dung, bao nhiêu suy nghĩ trả thù đều biến mất, chỉ biết gắng gượng dập đầu cầu xin tha mạng. Nữ nhân áo đen không để ý, nắm tay nữ nhân áo trắng ra ngoài.

Trên đường đi, hai người một trắng thanh thoát, một đen quyến rũ thu hút bao ánh nhìn nhưng không ai để ý

_ A Dung nha, lấy thân phận em gái của bản thân ra ngoài câu dẫn người khác hả

_ Sư Thanh Huyền, tại sao ta phải giả gái, không phải ngươi rõ nhất sao

Thích Dung lười biếng trả lời, đưa tay che miệng ngáp. Hắn chơi game thua nên thực hiện yêu cầu của tên này thôi. Dám chơi dám chịu, giả gái mà thôi, lại không phải chưa từng bị Cordelia và Asisu độc hại. Hai bà chị đó, một bà dạy hắn giả gái, một bà dạy hắn biến âm, chuẩn bị vẹn toàn. 

Sư Thanh Huyền một bên cười không nói, trong mắt cưng chiều như thủy triều tràn ra khỏi mắt. Tay muốn nắm lấy tay của Thích Dung nhưng không dám, đành phải đi đến gần hắn một chút. Thích Dung nhìn Sư Thanh Huyền cứ lúng ta lúng túng, miệng chửi thầm

_ Phiền phức chết đi được

Chưa để Sư Thanh Huyền phản ứng đã kéo hắn đi đến quán lẩu cay nổi tiếng gần đó. Sư Thanh Huyền được nắm tay, cứ cười ngu ngơ mà không biết rằng bao tử chuẩn bị trải qua một hồi tra tấn thế nào.

Phòng tối vang lên tiếng thở dốc ám muội, hai chiếc váy đen trắng rơi rụng trên sàn nhà, trên chiếc giường lớn hai thân ảnh dây dưa không dứt. Tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ nhỏ yếu hòa quyện vào nhau.

Sư Thanh Huyền nắm eo Thích Dung mạnh mẽ luật động, cắn vành tai Thích Dung luôn miệng lặp lại câu nói

_ A Dung, ở lại bên ta có được không. A Dung, a Dung

Thích Dung bị nói đến phiền, má nó, cả làm tình cũng không yên. Dùng sức chuyển đổi vị trí, Thích Dung ngồi trên người Sư Thanh Huyền, mạnh bạo hôn xuống môi hắn

_ Sư Thanh Huyền, ngươi đừng lải nhải nữa. Đã qua hai năm rồi, người sợ cái gì.

Sư Thanh Huyền chảy nước mắt, ôm chặt Thích Dung ô ô khóc, dưới thân vẫn không quên hoạt động, Thích Dung bị làm đến thở dốc, vừa tức vừa buồn cười.

Thích Dung có một chút xíu mù đường

Lần đầu tiên, hắn không nhớ đường về nhà để hắn gặp được mười ba người kia

Lần thứ hai, hắn không nhớ đường đến trường, hắn gặp được Tạ Liên. Để hắn sau này, quên mất con đường thuộc về hắn

Lần thứ ba, hắn không nhớ đường đến nơi đầu tiên hắn tỏ tình Tạ Liên, lại gặp được Sư Thanh Huyền. 

Lần thứ tư lạc đường, giữa Tạ Liên và Sư Thanh Huyền, hắn chọn Tạ Liên

Cũng may, ở lần lạc đường thứ năm, để hắn chọn đúng người. 

 Sư Thanh Huyền ôm gọn Thích Dung vào lòng, nhẹ nhàng hôn xuống hàng mi đang nhắm chặt kia. Lặng lẽ thay đồ, bước đến căn nhà bên cạnh. Cửa mở, một chút ánh sáng chiếu vào bên trong, đánh thức kẻ đang bị trói chặt.

_ Tiên Lạc, ngài đừng trách ta nha, có trách thì trách ngài. Đùa bỡn tình cảm Thích Dung, còn cùng Hoa Thành lên kế hoạch giết hắn.  

_ Ưm..ưm

_ Ngài phải biết, Thích Dung là tâm can của ta. Giữa ngài và y, ta đương nhiên chọn y. Cho nên vì để y an toàn, ngài và Tam Lang của ngài, phải biến mất trên thế gian này mới được. 

Nói rồi, Sư Thanh Huyền quay đầu đi. Để lại Tạ Liên hoảng sợ ở bên trong cùng với một Hoa Thành hai mắt đờ đẫn.

Bốn ngày sau, chung cư Thụy Phong bốc cháy, tìm được hai thi thể. Theo như camera, hai người là Tạ Liên, con trai trưởng Tạ gia và Hoa Thành, tổng giám đốc Lệ Hình. Nguyên nhân sự việc đã có kết luận, Hoa Thành trong lúc cãi nhau đã quăng tàn lửa vào nguồn điện.

Sư Thanh Huyền lúc đọc được tin này, miệng cười hiền hòa, nhanh tay chuyển đài. Sau đó chuẩn bị đồ ăn vặt cho Thích Dung. Thích Dung từ thang lầu đi xuống, vươn vai hỏi

_ Mới nghe có vụ cháy.

_ Là chung cư của chúng ta cháy. Yên tâm, bên môi giới nói là có bồi thường.

_ Ừ

Sư Thanh Huyền mang dĩa trái cây đã cắt sẵn đến trước mắt Thích Dung, vòng tay ôm hắn vào lòng. Hôn lên má hắn một cái thật kiêu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net