Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi xuống sân bay và rút máy ra điện cho bác Choi ( bạn thân ba tôi ) :
-"Alo ! con đây . con đang ở sân bay . bác đến đón con đi . " . Bác ấy trả lời :
-"ok ! con đứng đợi ở đó bác đến liền . đừng đi đâu hết nghe chưa ?" . Tôi vui vẻ vâng lời rồi cúp máy đứng chờ .
- Năm phút sau :
Một chiếc xe oto dựng xát cạnh chổ tôi đứng , người trong xe bước ra là bác Choi . Tôi mỉm cười cuối chào bác :
-"con chào bác " . Bác ấy vui vẻ xách vali tôi lên gốc xe oto :

-" ừ ! chào con Su Hi à !" . Thật ra cái tên Su Hi là bác tôi đặt do tôi thích mặt trời .Lên ngồi trên xe tôi không quên nói :
-" bác à ! con bị say xe đấy ạ nên bác đừng bật điều hoà có được không ? " . Bác ấy nghe và hiểu được vấn đề nên bác tắt điều hoà và mở cửa sổ cho tôi ngắm cảnh . Ôi! Nước Hàn Quốc phải đẹp làm sao . Đến nhà bác , tôi suýt ngất xỉu trước ngôi biệt thự đẹp lung linh lồng lộng của bác ấy lun đó . Trước nhà bác có cái sân rộng để trồng cây , hoa . Ngồi uống sữa mà còn ngắm cảnh khu vườn thì hết sẩy con bà bảy lun đoá . Nhưng buồn là nhà bác không có ... hồ bơi 😖🙁😣. Bác dẫn tôi vào nhà , nhà rộng kinh khủng lun còn có nhiều phòng nữa . Đúng là nhà giàu ! Vậy là ba tôi đã quen trúng đại gia òi . Bác làm giáo sư còn bà vợ thì ...không nhớ . Hơi kì ở chổ nhà rộng mênh mông mà có hai người sinh sống chứ mấy ...không hình như có mấy con cún con nữa chứ . May mà chó nhỏ không là tôi không dám đặt chân lên nhà đó . Bác dẫn tôi lên phòng (bác dành riêng cho tôi ) , phòng toàn màu hồng . Sao lạ vậy ? Sao bác ấy tôi thích màu vàng  mà trang trí phòng toàn màu hồng . Tôi thắc mắc liền hỏi :
-"bác ơi ! sao bác biết con thích màu vàng thế ạ? " . Thấy khuôn mặt tôi tỏ vẻ ngơ ngắc , bác không khỏi phì cười :
-"cháu dễ thương quá , Sun Hi  à ! bác chỉ cần hỏi ba con thì biết liền chứ có gì khó đâu " . Tôi nhe răng cười " hì hì " còn bác ấy thì  cười " ha ha " . Bác đưa vali tôi vào phòng rồi đóng cửa cho tôi nghỉ ngơi . Tôi nằm trên giường rồi suy nghĩ cách . Cách để thuyết phục bác cho qua Trung Quốc học và không tiết lộ chuyện này cho ba mẹ tôi. Nghĩ mãi tôi mới nghĩ ra kế và  nghĩ trước nếu thất bại thì sẽ ra sao . Nhưng chắc có lẽ tôi nghĩ nhiều quá rồi . Tôi không ngờ bác lại dễ dàng như vậy ?
Tối hôm đầu tiên ăn cơm tối cùng vợ chồng bác ấy . Bác Choi và vợ bác rất thương tôi khi nghe tin tôi mới tới đây vợ bác ấy đã về sớm để nấu cho tôi thật nhiều món ngon ( đúng là rất ngon mặc dù hồi đó vợ bác ấy đã nấu cho tôi ăn một lần rồi nhưng lần này ăn lại thấy ngon ) . Trong lúc ăn tôi cũng không muốn hỏi gì vì sợ mất ngon . Ăn xong hết đồ ăn tôi cùng vợ bác dọn chén bát xuống rồi rữa , nhưng vợ bác lại kêu :
-" con lên đó ngồi chơi đi để bác rữa cho . con là khách mà ".Tôi vâng lời và lên ngồi coi tivi cùng bác Choi . Tôi nghĩ có nên nói bây giờ luôn không hay là chơi mấy ngày ở Hàn rồi đi cũng được ( với lại phải đi tham quan Hàn Quốc mới được chứ ). Tôi đang suy nghĩ chợt bác hỏi đúng câu tôi đang suy nghĩ :
-"Mai cháu có muốn đi tham quan một vòng Hàn Quốc không ? ".Tôi ngoan ngoãn gật đầu :
-" dạ có ạ!".-Tôi chưa định nói bác ấy về chuyện tôi muốn chuyển sang Trung Quốc học . Chắc để đi chơi , tham quan chổ này đã rồi đi cũng chưa muộn. Hihi có dịp thì phải bắt lấy chứ với lại cũng chưa biết Hàn Quốc đẹo ra sao nữa ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cảm #tinh