chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hành động vừa rồi của anh khiến cô cảm thấy mất tự nhiên.

Bàn tay ấy lần vào bên trong gỡ nhẹ dây áo cô ra xoa nắn bầu ngực căn tròn phía trước ...

Một đêm dài trải qua triền miên Triệu Hân cảm thấy khác hẳn với mấy lần trước nó không hạnh phúc ấm áp mà lạnh lẽo. Nghỉ đến cảnh anh cùng người phụ nữ khác làm những chuyện như anh đã làm với cô thì trong lòng lại nổi lên sự ghê tởm

Đêm nay anh làm không biết bao nhiêu lần mỗi lần đều vào sâu nhất. Triệu Hân vẫn cắn môi im lặng không phản kháng không toát lên cảm xúc lại không cho bản thân phát ra âm thanh gì lại càng không cầu xin anh buông tha dù anh đang giày vò cô đến sáng

Lâm Thiên Khải không hiểu nổi cô bị làm sao nhưng rồi khi thấy được đôi mắt nhắm nghiền chặt cùng những giọt mồ hôi đầy trên trán còn cả hai bàn tay cấu chặt vào ga giường cũng biết cô rất đau và mệt mỏi

Anh nhẹ nhàng tha cho cô lau đi những giọt mồ hôi trên trán lúc này anh phát hiện không chỉ mồ hôi mà còn những giọt nước mắt nước anh đau lòng nhưng không biết bói gì

Chỉ lẳng lặng nhìn cô rồi ôm cô vào lòng. Một hồi sau anh ngồi dậy tách hai chân cô ra lúc này anh có thể cảm nhận được cơ thể cô đang run rẩy mồ hôi trên trán càng nhễ ngại có lẽ cô sợ anh sẽ tiếp tục

Nhìn thấy chỗ đó của cô sưng đỏ lúc này anh cảm thấy tội lỗi vô cùng anh nhẹ nhàng xoa dịu rồi tỉ mỉ bộ thuốc cho cô

Vì sợ cô cảm lạnh anh đứng dậy mặc áo sơ mi của anh vào giúp cô rồi mới ôm cô vào lòng ngủ thiếp đi. Lúc này đã là 4h rưỡi sáng rồi

Khi cảm nhận được hơi thở ổn định của người bên cạnh Triệu Hân mới mở mắt ra

Hành động vừa rồi của anh làm cho lòng cô ấm áp hẳn đi. Nhưng không phải với mọi cô gái khác lên giường với anh anh cũng làm và chăm sóc lo lắng cho cô ấy như thế sao ?  Lúc này một lần nữa cô không kiềm lòng mà khóc đi

Gạt bỏ những suy nghĩ đó đi cô chôn đầu vào ngực anh chọn tư thế thoải mái để chợt mắt một lát. Cô trân trọng phút giây này nó ấm áp hạnh phúc lắm chỉ mong ... chỉ mong thời gian dừng  lại ngay bây giờ như thế là quáp  đủ

Cô ngủ rất trễ như lại dậy rất sớm, Triệu Hân chuẩn bị vali cô chuẩn bị xếp quần áo nhẹ nhàng để kịp chuyến bay.

Lúc này Lâm Thiên Khải chợt tỉnh giấc, mắt lim dim hỏi cô

-" em thu dọn đồ đạc đi đâu đấy " anh cảm thấy khó hiểu trước hành động và thái độ đêm qua và cả sáng bay nữa

-" một lát nữa em sẽ bay sang Anh quốc kí hợp đồng bên công ty. Em chỉ đi 3 ngày rồi về " đáp lại lời nói cô chỉ là một tiếng ưm

-" em dùng phi cơ riêng của anh cho tiện " cô cười nhạt rồi từ chối lời đề nghị của anh

-" anh ngủ thêm đi, mấy ngày qua khiến anh mệt mỏi rồi " nhẹ nhàng quyến luyến

-" anh đưa em ra sân bay " lần này anh nhất quyết không cho Triệu Hân từ chối nữa

Trên xe cả hai vẫn in lặng không nói tiếng nào một lời cũng không khiến cho bầu không khí ngột ngạc

Một hồi sau anh hỏi:

-" sau em đi công tác đột ngột " Lâm Thiên Khải dò xét

-" phó tổng bận chuyện, dự án lại quan trọng nên em tự mình giải quyết thay anh ấy "

Thời gian trôi qua không khí trong xe vẫn lặng thinh , lúc này anh tiếp tục hỏi nhưng giọng nói dịu hẳn đi

-" còn đau nữa không "

Triệu Hân chỉ cười nhạt cô muốn trả lời với anh chỗ đó thì không chỉ có ngay đây trái tim này quặng đâu thôi nhưng rồi cô vẫn im lặng lắc đầu thay lời nói

Sau khi đưa cô ra sân bay anh đến khu biệt thự ở thành phố H nơi cô gái đó sinh sống, bơi nay là chủ nhật nên anh cũng chẳng bận việc gì nhiều cả

Thấy anh ghé thăm cô gái chạy lại ôm anh " sao bây giờ anh mới đến " Lâm Thiên Khải mỉm cười trò chuyện qua lại với cô rồi đưa cô trở về biệt thự nơi hiện nay anh và cô đang sinh sống

Khi anh đưa cô về tất cả mọi người đều nhìn anh từ trước tới nay ngoại trừ duy nhất  cô Triệu thì anh chưa từng dẫn người hụ nữ nào về nhà mà hôm nay tại sao ...

Quản gia, dì Phương nhìn cử chỉ nắm tay của hai người cô e dè sợ rằng Triệu Hân sẽ thấy vì lúc nảy cô có ghé nhà lấy một vài tài liệu

Trong lòng dì Phương nổi lên lo lắng nếu cô Triệu biết được cô vừa mới đi thì anh dẫn người phụ nữ khác về nhà thì phải làm sao

Thấy dì Phương ấp úng anh hỏi " có chuyện gì "

-" không có... cậu chủ mới về " có chút ấp úng chào hỏi anh

Anh tiếp tục dẫn cô gái ấy lên lầu vào thẳng phòng ngủ. Bất chợt cô gái ấy làm vỡ cô ngựa thạch mà cô yêu quý, con ngựa đó cô đã mọi cách dành được trong buổi đấu giá ở Pari

Tiếng vỡ làm cho Lâm Thiên Khải giật mình lo lắng chạy lại xem vết thương trên tay cô gái

Tiếng vỡ khá to bên thư phòng nghe tbấy lập tức trở về phòng vừa đi đến cửa đã thấy một cảnh tượng khiến cô đau đớn. Anh quỳ trên sàn nhà chăm chú băng vết thương cho một người còn gái xa lạ còn dắt cô ấy về tận nhà. Nhìn kĩ cô ấy chính là cô gái hôm bữa mà cô thấy được trong tấm hình theo dõi anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#thinvy160
Ẩn QC