Chap 2 : Cuộc gặp gỡ định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15 năm sau ... tại London ...

- Tiểu thư , chuyến bay của người sẽ xuất phát vào tối nay ạ . Người cần thu xếp  gì nữa hay không ? - Bác quản gia cung kính nói với nó .

- Cảm ơn bác , chắc không còn gì nữa đâu . Bác vất vả rồi ...

- Đây là việc việc của tôi nên làm thưa tiểu thư . Vậy tôi xin lui trước .

Băng Di nhìn mọi thứ 1 lượt và kiểm tra lại hết xem còn thiếu thứ gì hay không . Đến khi mọi thứ đã ổn hết thì nó mới đi xuống phòng khách và sà vào lòng mẹ nó .

- Cái con bé này , lớn rồi mà cứ làm như con nít vậy . Con như vậy thì ai dám cưới đây hả ? - Mẹ nó véo yêu nó và nói .

Băng Di nghe mẹ nói vậy liền xụ mặt và không thèm để ý gì đến bà nữa . Cứ thế ngồi ghim trái cây ăn . Mẹ Băng Di thấy vậy cũng chỉ biết cười trừ .

- Ai lại làm cho công chúa của ba nổi giận vậy ?

- Ba , mẹ không cần con nữa . Suốt ngày cứ muốn con đi lấy chồng , con còn nhỏ mà . - Nó nhõng nhẽo mách ba nó 

- Mẹ con không cần nhưng ba thì cần . Công chúa của ba sao có thể gả đi dễ dàng như vậy được ? Phải không công chúa ? Hahaha 

Nghe ba nó nói như vậy nên Băng Di cũng cười theo ba nó . Trong nhà chỉ có ba là thương nó nhất . Ngay từ khi còn nhỏ đã như vậy rồi , đến bây giờ vẫn không thay đổi . Phải nó chính là công chúa duy nhất của tập đoàn Angle . 1 tập đoàn lớn mạnh chuyên về trang sức và đá quý ...

Buổi tối , cả nhà nó quây quần bên nhau ăn cơm tối . Đây cũng là thời gian để mọi người trong nhà có thể nói chuyện với nhau nhiều hơn . Quan tâm và chia sẻ với nhau tất tần tật về mọi thứ trong cuộc sống .

- Tiểu Di , tối nay con lên máy bay mà phải không ? Đã sắp xếp đồ đạc hết chưa con ? - Mẹ nó ân cần hỏi 

- Dạ xong hết rồi mẹ , lát con nghỉ ngơi chút là ra sân bay luôn 

- Về bên đó nhớ giữ gìn sức khỏe nha con . Chi nhánh bên đó , ba giao cho con toàn quyền xử lí nên hãy cố gắng học tập và phát triển nó , con nhé ! 

- Dạ thưa ba 

Chỉ còn mấy tiếng nữa thôi là Băng Di sẽ lên máy bay và bay về Việt Nam . Nó cảm thấy hồi hộp nhưng vẫn xen chút mong chờ . Nó nhất định sẽ làm được , không những làm được mà còn làm rất tốt nữa là đằng khác .

Sân bay Tân Sơn Nhất ... 8h sáng ...

" Chúng tôi xin thông báo , chuyến bay VietNam Airline từ London về Việt Nam sẽ hạ cánh trong vòng 5 phút nữa ... Attention , please ... "  

Giọng của nhân viên phát thanh vang vọng khắp cả sân bay . Nghe thông báo , nhìn ai cũng có chút vội vàng , chờ mong nhưng cũng không kém phần lo lắng và hồi hộp . 5 phút sau những hành khách đầu tiên bước ra . Người thì chạy lại ôm chầm lấy , người thì vui vẻ trò chuyện , ... Từ trong đám đông , nó đẩy chiếc xe chất đầy va li của mình ra mà ai cũng phải ngắm nhìn . Vì phải bay 1 chuyến bay khá dài nên Băng Di lựa chọn cho mình 1 bộ váy trắng đơn giản , chân đi đôi giày búp bê cùng màu , mái tóc màu hạt dẻ xõa ngang vai và điều khiến mọi người tò mò hơn đó là gương mặt xinh đẹp ẩn sau cặp kính che hết nửa khuôn mặt .

- Tiểu thư , ở đây . - Bác quản gia thấy nó ra liền đi lại gọi nó và nhanh chóng nhận hành lí trên tay .

- Chào mừng tiểu thư về Việt Nam .

- Hì , cảm ơn bác . Bác Hoàng 

Băng Di khẽ nở nụ cười và nói chuyện với bác Hoàng . Bác quản gia xách đồ để đi ra xe , còn nó thì thong thả đi phía sau . Và rồi ... " Rầm " nó đã đâm sầm vào 1 người .

- Đau quá đi mất , ở đây mới dựng cây cột hay sao vậy ?

- Xin lỗi cô bé nhưng em không sao chứ ? - Cây cột đó lên tiếng hỏi .

Nó vội vàng mở mắt ra nhìn cái thứ vừa bị mình đâm sầm vào . Là 1 chàng trai sao ? Cũng được đó chứ nhưng giờ chuyện đó không quan trọng nữa . Quan trọng là cái mông yêu quý của nó vừa tiếp xúc mạnh với mặt đất nên còn khá đau . Đang than vãn thì nó thấy 1 bàn tay chìa ra ..

- Nào , để tôi đỡ em dậy . - Nói rồi người con trai đó kéo nó đứng dậy và quan tâm hỏi nó có bị sao hay không ? 

- Hàn tiểu thư , người không sao chứ ? - Nó chưa kịp nói lời cảm ơn thì bác Hoàng đã vội đi lại chỗ nó .

- Dạ , con không sao , chúng ta về thôi . Cảm ơn anh vì đã giúp tôi nhé .

Nói rồi , bác Hoàng hộ tống nó ra ngoài xe và lái xe đi mất . Còn chàng trai hồi nãy đâm sầm vào nó chính là Vương Hạo , lúc nãy hắn nghe người đàn ông gọi 1 tiếng Hàn tiểu thư , liệu có phải là ...

End chap 2 

~ Chewry ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net