1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Tại Dân có một bí mật, chính là khi cậu xấu hổ, sẽ mọc ra một đôi tai thỏ. Cái này thật ra cũng không tính là bí mật, bởi vì theo anh trai tốt Trịnh Tại Hiền của cậu thì bạn trai của ảnh là Kim Đỗ Anh cũng như vậy.

La Tại Dân vẫn luôn nghi ngờ có phải Kim Đỗ Anh mới thực sự là anh trai của cậu hay không, bởi vì mỗi lần Trịnh Tại Hiền trêu chọc ảnh đều mọc ra một đôi tai cún.

Ngày khai giảng cấp ba hôm đó, Trịnh tổng dùng xe thể thao màu đỏ thẫm đưa La Tại Dân đến trường, La Tại Dân ngồi trên xe tự hỏi vì sao tâm tình Trịnh tổng lại tốt như vậy, vì cậu nghe được Trịnh Tại Hiền gõ từng nhịp vui vui lên tay lái.

La Tại Dân không muốn để anh trai dừng trước cổng chính, bởi vì thật sự rất thu hút sự chú ý á, nhưng Trịnh tổng thế nào cũng không nghe cậu, cho đến khi cậu nhìn thấy Kim Đỗ Anh từ xa xa đi tới cổng trường, cậu liền hiểu ra.

Kim Đỗ Anh bước tới, La Tại Dân nhìn thấy Kim Tại Hiền làm trò trước mặt cậu rất tự nhiên mà nắm tay bạn trai, . . . . Các anh vậy mà lại làm thế này ở ngay trước cổng trường, La Tại Dân bị shock. Trịnh Tại Hiền giống như cảm thấy chưa đủ, xoa xoa tóc Kim Đỗ Anh, còn nhanh như chớp hôn chóc một cái lên mặt ảnh.

Á ! ! 

La Tại Dân cùng Kim Đỗ Anh cùng lúc kêu lên, Trịnh Kim Hiền nhanh tay nhanh mắt kéo mũ La Tại Dân xuống. Che đi tai thỏ suýt nữa lộ ra của cậu. Mấy anh sao có thể quang minh chính đại ở trước cổng như vậy chứ. . . . La Tại Dân trốn dưới mũ nhỏ giọng nói.

Jeno vừa mua xong bữa sáng sẽ tới đây ngay, Kim Đỗ Anh cười nói. Trịnh Tại Hiền một phen giữ chặt La Tại Dân đang muốn trốn, hay là em đợi người kia rồi cùng đi? La Tại Dân không phải đứa nhỏ tự bế gì đó, nhưng cậu cũng không dễ làm quen với người lạ, chạy chốn thất bại, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn cùng hai người anh trai còn đang nắm tay nhau này chờ đợi.

Tay kia của Trịnh Tại Hiền đặt trên đầu cậu, thậm chí có thể cảm giác tai của La Tại Dân đã cụp xuống.

Một cậu trai từ xa xa chạy tới. Đây là Jeno nhỉ, La Tại Dân thầm nghĩ, nheo mắt nhìn hắn chạy tới gần, rất đẹp trai á. Cười rộ lên mắt sẽ cong cong, giống con chó lớn.

Lý Đế Nỗ cười cười chào hỏi bọn họ, nhìn thấy La Tại Dân đứng ở một bên đang co cụm dưới mũ, từng câu từng chữ tự giới thiệu, " Xin, chào, nha, tớ là Lý Đế Nỗ. "

" La Tại Dân. "

Lý Đế Nỗ cười đến sáng lạn, thậm chí vươn tay kéo quai cặp của La Tại Dân, chúng mình đi thôi. Thật sự rất giống chó lớn, La Tại Dân nghĩ, đáng yêu ghê.

Lý Đế Nỗ thật sự là một đại học bá. Một tuần sau khai giảng La Tại Dân đưa ra kết luận như vậy. Lý Đế Nỗ rất chăm chú nghe giảng, hiểu những thứ giáo viên nói rất nhanh, thỉnh thoảng kiểm tra xem La Tại Dân đang làm gì. Cậu đang vẽ một con thỏ trên cuốn sổ tay.

Ngược lại bạn cùng bàn đang rất chăm chú nghe giảng. La Tại Dân vẽ xong rất nhiều thỏ liền phát chán, giáo viên giảng bài làm cậu rất buồn ngủ, vì thế cậu liền nằm xuống bàn. Cằm đặt lên cánh tay nên cánh tay cũng không quá thoải mái, cuối cùng cậu nghiêng đầu, đem mặt mình kề sát cánh tay, lấy góc độ này có thể nhìn thấy bàn tay xinh đẹp của Lý Đế Nỗ đang cầm bút điên cuồng làm bài tập. Làm xong lại lật hết tờ này đến tờ khác.

Jeno của chúng ta thật sự rất giỏi a.   

Sau đó cậu ngủ luôn. Mơ một giấc mơ, trong mơ cậu hỏi Lý Đế Nỗ, Jeno cũng là động vật nhỏ sao? Lý Đế Nỗ cười cong mắt trả lời cậu, đúng vậy! Sau đó cậu biến thành một con thỏ nhỏ, Lý Đế Nỗ biến thành một con Samoyed, hai người bọn họ vui vẻ chơi đùa.

Thời điểm sắp tan học bị Lý Đế Nỗ đánh thức, La Tại Dân vừa mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lý Đế Nỗ, hắn đúng thật là Samoyed, cậu nghĩ vậy. Lý Đế Nỗ còn dùng giọng điệu không giống mọi khi, lúc trả lời vấn đề trong đầu La Tại Dân không ngừng vang vọng, giọng nói của Lý Đế Nỗ cũng rất êm tai. Vì thế mỗi lần hắn nói chuyện La Tại Dân đều chăm chú nhìn môi hắn.

- Tobe continue - 

( dài nên mình cắt ra đăng z ó :> )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net