dancing with the devil

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đêm tối thì thường lạnh, mà lạnh thì hay làm con người ta cô đơn.

trên chiếc giường đơn được kê sát cửa sổ trong một căn phòng ngủ nhỏ tối om, một chàng trai ngồi nép lại bên một góc giường, miệng liên tục lẩm bẩm như đang tâm sự với ai đó. tóc cậu trai nâu óng, và mắt cậu sáng hơn cả những vì sao ngoài kia, ông trời quả thật đã quá nuông chiều cậu rồi, bằng chứng là gương mặt cậu, đẹp như một tác phẩm điêu khắc ai nhìn vào chắc cũng khó mà kìm khỏi sự rung động.

cuộc đời luôn đi kèm với sự cân bằng, không ai có tất cả, không ai mất tất cả. cậu đẹp đấy, thì sao? cậu sinh ra trong một gia đình giàu có thì đã sao nào? nếu tiền tài có thể cho con người ta tất cả, thì có lẽ nỗi cô đơn và tủi hận đã chẳng ăn mòn cậu từng ngày như thế này.

chưa một lần trong đời Lee Jeno hiểu được cảm giác thật lòng là gì. cuộc sống của cậu là những mảnh vỡ được người ta dán lại khéo léo nhằm che mắt thiên hạ, một bức tranh gốm sứ nhìn rất đỗi lộng lẫy và danh giá nhưng lại yếu ớt đến nỗi chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng có thể khiến chúng sụp đổ để lộ ra những sự thật rác rưởi và bẩn tưởi nấp dưới đấy.

giàu có rốt cục là để làm gì? khi đến chút tình cảm cũng không có? nếu đánh đổi sự giàu có để có một gia đình hạnh phúc, một người cha yêu thương các con chứ không phải mấy ả ngoài quán bar, một bà mẹ biết quan tâm đến những đứa trẻ bà sinh ra chứ không phải mấy chai rượu quý mà bà ta vất vả lắm mới mua được, một người anh trai chiều chuộng em trai thay vì chiều chuộng đống cỏ mà anh ta mới kiếm được thì cậu sẵn sàng. nhưng cậu làm gì có quyền quyết định chứ? cậu có gì nào? quyền lực? sức mạnh? ma thuật? ngay đến cả cái thứ cậu khinh rẻ nhất - tiền - cậu cũng phải nhận từ họ, cậu có quyền trách họ sao?

nhưng nếu nói là cả cuộc đời này Lee Jeno chưa từng hạnh phúc, thì họ đã nhầm. Lee Jeno đã từng hạnh phúc chứ, khi mà cậu có bạn, người bạn đầu tiên và duy nhất đã làm mờ đi sự cô đơn trong cậu. người đã mang đến cho Jeno những tiếng cười trong trẻo nhất và cả những tình cảm đơn thuần mà có lẽ cả đời này Lee Jeno sẽ không kiếm lại được. có điều, đắng cay thì dai dẳng mà ngọt ngào thì mau chóng, Jeno một lời tạm biệt cũng không thể nói dành người bạn kia đã bị chính người cậu gọi là bố giam lỏng trong phòng riêng, với lí do là cậu không nên làm quen với người lạ, tránh ảnh hưởng đến danh tiếng gia đình.

đến thời điểm này, là hơn 1 năm rồi, một năm không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cuộc sống của cậu thu hẹp lại trong căn nhà nhỏ, mới đầu thì cậu còn điên cuồng tìm cách trốn thoát, sau này cậu bỏ cuộc, tự nhốt mình trong phòng không thèm bước ra nữa. cậu biết, ngoài cánh cửa kia là tất cả những điều xấu xa mà cậu không muốn thấy nhất, nếu đã không được thả tự do thì thà nhốt mình trong một cái lồng mình được lựa chọn còn hơn là phải sống và chứng kiến những cảnh tượng điên rồ kia.

"vậy ra đấy là lí do ngươi triệu hồi ta?" giọng nói phát ra từ một thanh niên trạc tuổi Jeno phát ra
"phải, tôi muốn xin ngài một điều ước"
"cậu chuyện của ngươi cũng tính là bi thảm, được, ta cho ngươi một điều ước, ước đi, nhưng nhớ, giao dịch với ác ma chắc chắn sẽ có hậu quả" cậu trai được gọi là "ác ma" kia nở nụ cười quỷ dị.

"vậy tôi muốn có một người bạn, ai cũng được, một người để tôi bớt cô đơn" Jeno nhìn thẳng vào ác ma nói với ánh mắt mong đợi

"haha, tiếc quá, ta tuy là ác ma nhưng cũng không có phép làm thay đổi cảm xúc của con người, cảm xúc của bất kì ai đều xuất phát từ chính thâm tâm của họ, việc này ta không giúp được ngươi rồi, chi bằng ngươi tự ra ngoài tìm bạn đi!"

"nếu tôi có thể ra ngoài tìm bạn, ngài nghĩ liệu tôi có cần hỏi đến ngài không?" Jeno nói rồi chỉ xuống đôi chân của mình "nếu tôi không phải phế phẩm đến đi đứng cũng không làm được thì tôi cũng đã ước được giải thoát khỏi ngục tù này rồi! chi bằng ngài cho tôi hai điều ước đi?"

"giao dịch với ác ma chỉ được một lần, không có lần số 2"

"vậy ngài biến ra cho tôi một người bạn đi, tạo ra một người mới hoàn toàn luôn ý?"

"ta chỉ cướp mạng sống của người khác chứ không thể tạo ra mạng sống"

ác ma vừa dứt lời, nước mắt đã lăn dài trên mặt cậu bé, cậu cúi xuống như buông bỏ hết mọi hi vọng. nếu đến ác ma cũng không thể cho cậu một điều đáng để sống thì tồn tại như thế này để làm gì cơ chứ?. cậu nhóc ngước đôi mắt đầy nước lên nhìn vào ác ma, khẽ nói:

"thế xin ngài hãy mang linh hồn tôi đi, cho tôi được chết"

đã ai bảo vị ác ma nhà chúng ta bị yếu đuối trước nước mắt chưa nhỉ? chưa ai bảo thì bây giờ bảo rồi nhá, nhìn những giọt nước mắt của người con trai đối diện, ác ma luống cuống:

"thôi thôi đừng khóc nữa, cậu cũng chưa cần phải chết, trong sổ thần chết cậu còn lâu mới có tên cậu, hay là thế này, để ta làm bạn cậu, chịu không?"

"ngài làm bạn của tôi? không phải ác ma các ngài bận rộn lắm sao?" tuy vẫn còn thắc mắc nhưng Jeno không ngăn cản được sự vui sướng dâng trào trong lòng mình

"không ta rảnh ý mà!"

"thế đổi lại tôi phải trả cho ngài cái gì?" Jeno hỏi đầy nghi hoặc

"cậu có gì để đổi với ta?"

"tôi có tiền, ngoài ra tôi không còn gì cả, à tôi còn cái mạng này nữa"

"tiền ta không cần, cái mạng của cậu ta cũng không cần lấy"

"vậy tôi chẳng còn gì đâu" nước mắt của Jeno lại bỗng nhiên rơi xuống

"ấy ấy thôi đừng khóc đừng khóc, để ta nghĩ để ta nghĩ" ác ma chống tay lên cằm, nhìn Jeno chằm chằm một lúc
"à ta biết rồi, ta sẽ làm bạn với cậu, nhưng bù lại, cậu sẽ không thể nói chuyện với ai ngoài ta nữa, về cơ bản, cậu câm"

"tôi đồng ý" Jeno cương quyết nhìn thẳng vào mắt ác ma và nói

"quyết định nhanh thế sao? đừng có mà hối hận đấy"

"dù gì thì tôi cũng bị nhốt trong đây mà ngài nghĩ tôi nói chuyện được với ai?"

"thế ngươi không nghĩ đến một ngày cuộc sống của ngươi có thể được thay đổi à?"

"ngài nói tôi nghe, tôi thật sự có thể hy vọng à?" Jeno thở dài, ánh mắt vô định nhìn ra ngoài cửa sổ

"ta hiểu rồi" vị ác ma lấy một con dao trong chiếc áo choàng, cắt một vệt nhỏ trên ngón tay mình, rồi chậm dãi tiến đến bên cạnh cậu trai
"đưa tay cậu đây"

Jeno ngoan ngoãn đưa tay cho vị ác ma, anh ta cũng nhanh chóng rạch một đường trên tay của Jeno rồi cầm lấy tay cậu

"tôi ác ma Na Jaemin và kẻ ước nguyện Lee Jeno ngày hôm nay chính thức xác lập khế ước một lần và mãi mãi, sẽ ở bên nhau trong mọi hoàn cảnh và đổi lại là tiếng nói của kẻ ước nguyện, ngươi đồng ý chứ Lee Jeno?"

"tôi đồng ý"
.
.
.
mãi rất lâu về sau này, đến tận khi Lee Jeno và Na Jaemin chính thức ở hẹn hò, trong một lần gặp gỡ bạn Jaemin (cũng là ác ma) (hoá ra Jeno vẫn có thể nói chuyện với các ác ma khác) mới hay thật ra ác ma không chỉ có thể biến đổi cảm xúc của người khác mà còn có thể tạo ra các cơ thể sống mới bằng cách nhập linh hồn, không những thế, cái gọi là khế ước ác ma kia lập bao nhiêu cái cũng được, miễn là có thứ để đánh đổi, thế nên khả năng Jeno có thể trốn thoát và sống bình thường là điều có thể xảy ra... cơ mà

"thế là cậu đã lừa mình" *insert gương mặt giận dỗi*

"không hề nhé, là do cậu đáng yêu quá đấy"

"cậu lừa mình lừa mình lừa mình" mỗi từ lừa mình là một lần Lee Jeno đập vào tay Na Jaemin

"nếu mình không lừa cậu liệu chúng ta sẽ yêu nhau sao? cậu nên biết ơn vì mình đã lừa cậu ý"

"mình không yêu kẻ dối trá, cậu đi chết điiiiii"

People say I'm all the kinds of crazy 'cause I'm crazy for you
They say, "How you love a ghost you can't touch?"
They ain't wrong but, I just love you too much
So go and call a GP
Baby say I'm too freaky
Oh my god, I'm so gone
I'm dancing with the devil with my high heels on, on
Unapologetic 'bout it
'Cause the lovin' so good, though I know baby's no good
Yeah the lovin' so good, if I could stop it, I would
Yea the lovin' so good 'cause we up to no good

———————————————-

inspired by dancing with the devil -niki and doll house - melanie

———————————————-

đôi lời của tác giả: tác phẩm được đăng lên với lời xin lỗi dành cho HaAnh2912 😢 và emilyvu2710

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net