5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dòng thông báo đập vào mắt cả năm người đỏ chót, đỏ đến khó thở

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]: Đúng là oan gia ngõ hẹp

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: "..."

[Đội] [Công chúa tóc mây]: =)))))))))))))))))))))))))))))))

La Tại Dân nhìn phản ứng của cả đội, mới nhận ra cái tên trên thông báo kia cũng chính là cái tên trên dòng thông báo bạch kim lúc nãy

Vọng Hồ Đế Quân, "đại thần" top 1 của toàn server

[Đội] [Chân Thành yêu em]: Tên đó không phải là đang chơi Kiếm Khách sao? Cần 'Nọc Bọ Cạp' để làm gì chứ?

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: Người ta không cần thì cũng có thể đi bán mà :)))))))))

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]: Mày nghĩ cao thủ top 1 server sẽ thiếu tiền hả?

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: Cho dù là vậy, hắn ta và tụi mình có mối thù hằn sâu sắc như vậy, chắc chắn sẽ không nhường cho tụi mình đâu

[Đội] [Công chúa tóc mây]: Nói sai rồi, là tụi mình có thù hằn với cậu ta, chứ trước giờ cậu ta có thèm để mắt đến tụi mình đâu

Câu nói này để lại một khoảng im lặng dài, La Tại Dân cũng không biết phải phản ứng thế nào, nên chỉ ngồi yên

[Đội] [Chân Thành yêu em]: Được rồi, giờ than thở cũng không có cách gì khác? Tên gian phu đó nếu không xài thì cũng chỉ có thể đem đi bán thôi, túi vật liệu có sức chứa nhất định, tui không tin đồ hắn không cần mà hắn có thể để trong túi mãi được

Tóc Mây, Lông Cừu và Sư Tử thấy Phác Chí Thành nói cũng có lý, không nêu thêm ý kiến nữa

La Tại Dân thì chỉ cảm thấy, thằng nhóc lăng xăng hàng ngày, vậy mà lên game cũng có khí chất đội trưởng quá đấy chứ, đúng là không ai lại có thể để một đống đồ vô dụng ở trong túi vật phẩm hoài cả

Nhưng mà có một điều cả năm người đều không thể ngờ. Sự thật chứng minh, người chơi Vọng Hồ Đế Quân kia, quả thật có thể

Đến gần mười hai giờ đêm, dì Phác đúng giờ đi lên phòng của Phác Chí Thành kiểm tra, thằng nhóc này mải nói đạo lý không đẻ ý thời gian, đến khi tiếng chân của dì Phác lên đến cửa phòng rồi mới vội vàng đóng máy tính một cái bụp, rồi nhảy lên giường ngủ.

Offline bất ngờ khiến hệ thống chưa kịp load, vì thế nhân vật của Phác Chí Thành vẫn đứng yên trên bản đồ, nhưng ba người kia có nói gì cũng không trả lời. Mãi một lúc sau Sư tử mới nhận ra điều khác thường, chưa kịp hỏi thì La Tại Dân đã đánh ra một tin nhắn

[Củ cải nhỏ]: cậu ta bị mẹ lên kiểm tra nên đi ngủ rồi

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]:...

[Đội] [Công chúa tóc mây]:...

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: sao cậu biết??

Nhận ra bản thân có hơi lỡ lời, cậu lập tức sửa lại

[Củ cải nhỏ]: Ban nãy cậu ta nói thế

Sửa lỗi xong vẫn thấy hình như lý do này cũng chưa thuận miệng lắm, còn đang lung túng không biết nói thêm gì thì Tóc Mây đã lên tiếng, giọng nói vẫn trầm trầm như cũ

[Đội] [Công chúa tóc mây]: Cũng trễ rồi, giải tán thôi, ngày mai tao còn phải đi học

La Tại Dân không biết người này có phải đang cố tình giải vây cho cậu hay không, nhưng trong lòng vẫn không kiềm được có một chút cảm động, cúi xuống đánh máy.

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]: đúng đúng, ngủ thôi, em gái củ cải, thêm bạn tốt đi, ngày mai tụi mình lại đi đánh phó bản

La Tại Dân có hơi bất ngờ với câu nói này, xoá đi dòng chữ đã đánh máy được một nửa, nhắn lại một chữ

[Củ cải nhỏ]: được

Sau đó là ba thông báo kết bạn gửi tới, La Tại Dân chấp nhận hết một lượt thì lại nghe tiếng nói chuyện bên tai

[Đội] [Công chúa tóc mây]: Sư tử cũng add Củ cải hả, không sợ đồ đệ iu của mày ghen hả?

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: Em ấy hiểu chuyện lắm, sao mà ghen được

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]: Nghe gớm ghê làm như vợ chồng không bằng

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: Thôi thôi không nói với tụi mày nữa, tao đi gặp ẻm đây, ẻm online rồi

[Đội] [Sợi lông cừu màu đỏ]: Cút

[Đội] [Sư Tử yêu Dưa Hấu]: Tạm biệt các bạn iuuu [moa] [moa]

[Đội] [Công chúa tóc mây]: ......

[Củ cải nhỏ]:...

Sư tử đi rồi, xung quanh cũng im lặng hẳn, La Tại Dân không có gì để nói, Tóc Mây và Lông Cừu cũng không nói gì, cả ba im lặng một lúc, Lông Cừu đề nghị off trước, cuối cùng chỉ còn lại hai người

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Cậu có phải đi ngủ chưa?

Kỳ thực La Tại Dân cũng chưa buồn ngủ lắm, bình thường cậu ngủ khá sớm, ban nãy ở trường làm xong một đống bài tập, cậu còn nghĩ sau khi về nhà bản thân chắc chắn sẽ tắm rửa rồi leo lên giường ngay luôn. Nhưng sau khi chơi xong ba trận game thì tự nhiên lại tỉnh táo đến lạ

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Nếu chưa buồn ngủ thì tôi dẫn cậu đi một vòng bản đồ để tham quan nhé

La Tại Dân không nghĩ đến cậu ta sẽ đưa ra đề nghị này, nghĩ lạ dù sao bản thân cũng đang rảnh, nên đồng ý luôn

Tóc Mây vung tay làm một thao tác, trước mặt cả hai đã hiện ra một chú ngựa trắng lấp lánh hiện ra, trên lưng còn có một đôi cánh lớn dang rộng

Cậu ta leo lên lưng thú cưỡi, sau đó gửi lời mời du ngoạn đến La Tại Dân, sau khi cậu nhấn đồng ý, nhân vật củ cải nhỏ cũng được leo lên lưng ngựa

Khung cảnh trên lưng ngựa khác nhiều so với khung cảnh khi đứng dưới đất, La Tại Dân cảm thấy hình như mình có thể nhìn thấy từng ngọn gió lướt qua hai bên má. Tóc Mây ngồi phía sau vòng hai tay qua eo cậu, cầm chắc dây cương. Khung cảnh giống y như cặp đôi chính trong mấy bộ phim tiên hiệp đang cùng nhau cưỡi ngựa phiêu du vậy

Tóc Mây nhấn nút di chuyển trên màn hình, chú ngựa trắng bắt đầu chạy vài bước rồi bay lên, mặt đất trong phút chốc chỉ còn là từng đốm từng đốm nhỏ li ti dưới chân

Bay qua một con sông lớn thì La Tại Dân mới nhìn thấy trước mặt là một mảnh đất hình trái tim, trên mảnh đất còn có một toà thành lớn, được trang trí khắp nơi bằng giấy màu đỏ bắt mắt

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Đây là sông Vân Đàm, phía bên kia sông chính là Phụng Hỷ Đảo, toà thành kia là Phụng Hỷ lâu, cũng là nơi sẽ tổ chức các hôn lễ trong game

Đây là câu đầu tiên Tóc Mây nói sau khi hai người lên ngựa, dù là tiếng nói phát ra từ tai nghe, nhưng không hiểu sao La Tại Dân lại có cảm giác người này thật sự đang ở đằng sau, thì thầm vào tai mình

Cậu có chút cảm giác, hình như Tóc Mây này có chút khác so với Tóc Mây ban nãy

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Cậu là nhân yêu đúng không?

La Tại Dân vừa mới hiểu được nhân yêu là gì lúc nãy: "..."

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Tên nhóc Chân Thành bắt cậu lập acc này để trả thù hai người kia đúng không

La Tại Dân: "..."

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Không cần giấu đâu, tôi biết tính cách của cậu ta mà

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Yên tâm đi, tôi sẽ giấu giúp cậu, hai người kia chưa biết đâu

[Củ cải nhỏ]: nhưng mà, sao cậu biết?

Dù là đang đứng trước nguy cơ bị lộ, nhưng La Tại Dân vẫn dùng tin nhắn để nói chuyện

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Không biết nữa, chắc là linh cảm, với cả do tôi biết thừa thằng nhóc Chân Thành sẽ không từ bỏ như vậy đâu

La Tại Dân: "...."

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Thời gian trước nó làm ầm ĩ lên, mấy hôm nay tự nhiên im lặng, dùng đầu gối cũng biết là nó đang có âm mưu gì đó

La Tại Dân có cảm giác, hình như mình đang bị thao túng tâm lý

Tóc Mây thao tác trên màn hình, ngựa trắng dần hạ cánh, đáp xuống Phụng Hỷ lâu

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: cậu, là cái gì của Thành Thành?

Câu hỏi đưa ra khá bất ngờ, La Tại Dân không biết có nên nói thật hay không, còn dự định tìm một câu chuyện khác để đánh trống lảng, thì màn hình trước mặt hiện lên một thông báo

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

Dòng thông báo kia tuy là của hệ thống nhưng vẫn có chút loé mắt, La Tại Dân dùng hai giây để xác định mình không nhìn nhầm

Sau đó ấn nút từ chối

Trên màn hình lại tiếp tục hiện lên thông báo

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

La Tại Dân tưởng rằng game bị lag, tiếp tục ấn nút từ chối

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

Từ chối

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

Từ chối

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

Từ chối

[Thông báo từ hệ thống]: Lời mời kết bạn từ "Vọng Hồ Đế Quân": Bạn nhỏ này, khuya rồi còn chưa đi ngủ nữa? Mai không phải đi học hả?

La Tại Dân: "....."

[Thông báo từ hệ thống]: Bạn đã đồng ý lời mời kết bạn của "Vọng Hồ Đế Quân"

[Củ cải nhỏ]: Tôi không phải là người cậu cần tìm

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Bạn nhỏ này, bạn biết người tôi đang tìm là ai hả?

[Củ cải nhỏ]: Không biết

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Vậy sao bạn biết là bạn không phải?

[Củ cải nhỏ]: ....

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Củ cải nhỏ, có đó không?

Tiếng nói trong tai nghe làm La Tại Dân nhớ ra mình vẫn chưa trả lời Tóc Mây, cậu đóng màn hình tán ngẫu của tên đại thần kia lại, mở màn hình của Tóc mây lên

[Củ cải nhỏ]: Là người quen thôi

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: ồ

[Củ cải nhỏ]: Cậu ồ cái gì?

Tóc Mây chưa trả lời ngay, La Tại Dân đợi một lúc, bên trong tai nghe chỉ im lặng, cậu liền đóng màn hình tán ngẫu lại, đi xung quanh nhìn một vòng bản đồ Phụng Hỷ đảo

Nhưng chưa kịp nhìn được gì, mục tán ngẫu đã hiện đỏ chót hơn 20 tin nhắn được gửi đến, đều là từ người chơi "Vọng Hồ Đề Quân"

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Sao cậu không trả lời tôi?

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Alooo

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Nè

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Bạn nhỏ này

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Nghe nói bạn nhỏ là em gái gần nhà của tên nhóc "Chân Thành yêu em"?

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Hồi tối tôi khiến bạn nhỏ bị hiểu lầm

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Xin lỗi nha

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Lúc đó tôi không để ý kênh thế giới

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Nên không thể giải thích cho bạn nhỏ được

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Thật ra tên kia sau khi bị tôi giáo huấn đã xoá acc rồi, cho nên căn bản không thể là hắn được

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: nè

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: có nghe tôi nói gì không

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Bạn nhỏ này??

[Củ cải nhỏ]: Sao cậu cứ gọi tôi là bạn nhỏ thế?

[Củ cải nhỏ]: Chuyện hồi tối tôi không phiền

[Củ cải nhỏ]: Nhưng hiện tại thì có phiền đấy

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Để tôi trả lời từng câu một nhé

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Gọi là bạn nhỏ vì tôi không biết tên cậu, với cả cậu còn nhỏ hơn cả thằng nhóc Chân Thành, không phải bạn nhỏ thì là gì

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Thứ hai, cậu không để tâm nhưng tôi thì có, em gái xinh đẹp không thể bị chửi oan được

[Bạn bè] [Vọng Hồ Đế Quân]: Thứ ba, bây giờ cậu chê tôi phiền, vài ngày sau sẽ không như vậy nữa đâu tin tôi đi

[Củ cải nhỏ]: "....."

La Tại Dân muốn tự tát cho mình ba cái

Cái tát đầu tiên, tại sao lại đồng ý chơi cái game này?

Cái tát thứ hai, chơi game thì thôi tại sao lại còn chơi acc nữ?

Cái tát thứ ba, chơi acc nữ thì thôi, tại sao lại còn ngồi đây nghe thằng cha này nói nhảm???

Mà lúc này, bên trong tai nghe cuối cùng cũng có động tĩnh trở lại

[Bạn bè] [Công chúa tóc mây]: Không có gì, cũng trễ rồi, ngày mai tôi lại dẫn cậu đi tham quan tiếp

La Tại Dân nhắn một chữ được, sau đó tắt màn hình tán ngẫu, cũng tắt luôn giao diện game, mặc kệ thông báo tin nhắn của tên kia vẫn tiếp tục nhảy đỏ từng số một

Quá đủ cho một ngày rồi, ngày mai cậu còn phải chiến đấu với tên lớp trưởng và cả Lý Ngựa rừng nữa

Đúng như La Tại Dân tiên đoán, vào lúc giọng nói thân thuộc của Lý ngựa rừng được phát ra từ loa phát thanh, cũng là lúc sấp bài tập trên tay của lớp trưởng đại nhân được đặt trước mặt cậu

"Hôm nay có bài tập Toán, Ngữ Văn và Địa Lý, sau tiết bốn tôi sẽ kiểm tra, nếu cậu chưa làm xong thì giờ nghỉ trưa vừa ăn cơm vừa làm"

La Tại Dân khó tin nhìn tên lớp trưởng được cả trường tôn vinh là "con nhà người ta" trong truyền thuyết, âm thầm cất sấp bài tập vào ngăn bàn

Được rồi, để có một bữa ăn trưa hoàn chỉnh, phải cực hơn một xíu rồi

Tiết đầu tiên là môn Lịch Sử, La Tại Dân dựng sách đứng lên, che khuất khuôn mặt mình, sau đó gục đầu xuống bàn ngủ

Mới tiết đầu tiên đã học Lịch Sử, nhà trường bị điên chắc

Trong mơ màng, La Tại Dân nghe thấy có người gọi tên mình, cậu vốn là một người có tính gắt ngủ cực kì nặng, vì thế chân mày vô thức nhíu lại, nhưng người kia vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục gọi mấy lần nữa, thành công giúp La Tại Dân nhận ra mình vẫn đang ở lớp học

"La Tại Dân, cô giáo gọi cậu kìa"

Hoàng Nhân Tuấn nhìn vẻ mặt càng ngày càng đen của giáo viên thì trong lòng bắt đầu dậy sóng, quay xuống thỏ thẻ gọi La Tại Dân dậy

Cậu dụi mắt, đứng lên, giáo viên lịch sử đầu tóc đã bạc được một nửa nhìn cậu, cố gằn cơn tức giận lặp lại câu hỏi

"Trò trả lời cho tôi câu hỏi thứ hai trong sách giáo khoa, nếu không trả lời được thì từ nay đến tiết của tôi đừng vô lớp nữa"

Đừng nói là trả lời, La Tại Dân vốn dĩ còn không biết hôm nay đang học bài nào

Hoàng Nhân Tuấn rất muốn nhắc bài cậu, nhưng lại sợ giáo viên, mà cậu ta còn ngồi bàn trên, không tiện quay xuống, vì thế chỉ có thể giúp La Tại Dân cầu nguyện

Mà vốn dĩ lời đe dọa của giáo viên cũng không ảnh hưởng đến La Tại Dân lắm, dù sao cậu cũng đứng ở cửa lớp suốt một năm lớp mười rồi, đứng thêm một học kì nữa cũng không có gì to tát. Chỉ là đúng lúc La Tại Dân đẩy ghế chuẩn bị tự giác ra cửa đứng, thì phía bên cạnh đẩy đến một tờ giấy

Chữ viết trên giấy nắn nót thẳng hàng, chính là câu trả lời cho câu hỏi của cô giáo, được tên lớp trưởng đẩy qua. La Tại Dân không định đọc, nhưng phía dưới chân ghế đã bị giữ chặt, không cho cậu bước ra ngoài, vì thế cậu không còn lựa chọn nào khác, lí nhí đọc đáp án được viết trên giấy

Cô giáo Lịch sử chưa hài lòng lắm nhưng vẫn cho cậu ngồi xuống, lúc này, chân ghế mới thả lỏng, La Tại Dân kéo ghê ngồi xuống thì thấy trên tờ giấy còn viết một dòng nhỏ ở phía cuối trang

Không được có lần sau

La Tại Dân cảm thấy thắc mắc, cậu vốn dĩ có nhờ hắn giúp đâu?

Sau mỗi tiết sẽ có mười phút giải lao, vừa là mười phút chuyển tiết vừa để giáo viên phát bài tập về nhà.

Bình thường thì mười phút này La Tại Dân sẽ dùng để ngủ, nhưng hôm nay cậu còn chưa kịp gục xuống bàn, ở bên cạnh đã đẩy qua một cuốn sách, Lý Đế Nỗ nhìn thẳng vào cậu

"Bài hôm nay cậu không hiểu chỗ nào, tôi nói lại giúp cậu"

"Không có chỗ nào không hiểu cả"

"Được, vậy tôi sẽ nói lại cả bài"

La Tại Dân: "..."

Không cơ Lý Đế Nỗ lại cao tay như vậy

Tiết thứ hai và thứ ba là tiết Toán Học, Lý Đế Nỗ là lớp trưởng kiêm đại diện môn này, cả tiết chạy lên chạy xuống giải bài tập, không có thời gian quản La Tại Dân

Tiết thứ tư là tiết tự học, Lý Đế Nỗ là lớp trưởng phải lên bảng giảng lại bài cho cả lớp, La Tại Dân vẫn được tự do

Nhưng cái gì tốt đẹp thường không kéo dài, đến hết tiết thứ tư, Lý Đế Nỗ đúng hẹn bắt La Tại Dân giao ra bài tập của ngày hôm nay. Cả lớp đều nín thở nhìn về phía bàn cuối, cứ nghĩ sẽ có trò hay để coi. Kết quả vậy mà lại nằm ngoài suy nghĩ của mọi người, La Tại Dân không những đã làm xong bài tập, còn làm đúng được hơn bảy phần mười số bài tập, cao hơn tiêu chuẩn Lý Đế Nỗ đặt ra. Thành công lấy được giấy phép nghỉ trưa

- KN -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net