Một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Tại Dân nhận được cuộc gọi cũng là lúc anh vừa kiểm tra xong các phòng bệnh. Ở phòng khách, bản tin buổi tối TV LCD đang được phát, các bác sĩ trực ban đều đồng loạt dừng nói chuyện.

Âm lượng của TV được bật không lớn, nhưng vẫn có thể nghe rõ trong căn phòng yên tĩnh.

"...Theo tin tức mới nhất mà phóng viên của chúng tôi nghi nhận, cảnh sát hiện đang tạm giữ Lý Đế Nỗ, người đứng đầu công ty QJ, lý do bắt giữ hiện chưa được công bố. Có thông tin cho rằng lần bắt giữ có liên quan đến vụ án giết người"

Bức ảnh chiếu lên được phóng viên chụp bằng tay. Ánh đèn flash với tần số cao đang chiếu thẳng vào người đàn ông.

Mặt hắn hơi cúi xuống. Bộ vest lịch lãm được anh ta mặc trên người, đi kèm đó là chiếc ghim cài áo sapshire được đính lên một cách tinh tế. Nhìn không giống như bị cảnh sát bắt sau một ngày làm việc.

"...La Tại Dân, có đang nghe không đấy?"

Đầu bên kia Kim Đạo Anh nói rất hớt hải

"Em về nhà trước đi, anh đi qua trại tạm giam làm thủ tục"

"Ừm"

"Về thẳng nhà đi, đừng đi đâu nữa hết" Kim Đạo Anh cảnh cáo

"Phóng viên có thể tìm đến cửa, giữ kín miệng đừng trả lời gì"

"Biết rồi"

La Tại Dân tắt máy, bàn tay mất khống chế mà run đến không thể cầm điện thoại.

"Bác sĩ La?" Có người đến đứng chặn lại dòng cảm xúc của anh, là Phác Chí Thành, cậu bác sĩ làm cùng.

"Xin lỗi, có lẽ hôm nay anh phải xin nghỉ"

La Tại Dân đưa lại sổ kiểm tra cho Phác Chí Thành, nhiệt độ của bệnh nhân giường 17 vẫn đang chưa ổn định, vết thương sau mổ của bệnh nhân giường 24 cần kiểm tra định kì 1 tiếng 2 lần, các giường khác hiện tại chưa có gì bất thường

"Được rồi.." Phác Chí Thành nhận lấy cuốn sổ trong tay, nhìn La Tại Dân tức tốc chạy vào thang máy mà vẫn mặc trên người áo Blouse, do dự một lúc rồi đuổi theo.

"La Tại Dân, anh có ổn để lái xe không?"

Phác Chí Thành hỏi "Có cần em đưa anh về nhà không?"

"Không cần đâu, anh không sao"

La Tại Dân quay đi, đèn trong thang máy ánh sáng không được tốt nhưng cậu vẫn có thể thấy rõ sắc mặt anh hiện tại tái nhợt đi.

"Chúng ta không thể tan ca chung sao?"

Phác Chí Thành còn muốn nói gì đó, sau một tiếng "ding" cửa thang máy từ từ được mở ra

"Cảm ơn em, anh đi trước"

Phác Chí Thành nhìn anh cười ngượng, cổ họng nghẹn lại. Tuy vậy nhưng không nài nỉ gì thêm, miễn cưỡng gật đầu rồi để La Tại Dân rời đi.

"Vậy trên đường về hãy cẩn thận"

Nhà của Đế Nỗ và Tại Dân nằm tách biệt ở vùng ngoại ô. May mắn rằng Kim Đạo Anh đã gọi đội an ninh của công ty đến trước lũ nhà báo một bước, nếu không e rằng đến việc bước chân vào nhà La Tại Dân cũng không làm được.

Ngôi biệt thự giờ đây được bao quanh bởi những chiếc camera ống ngắn ống dài. Phóng viên đã ngồi sẵn bên đường kể từ khi tin tức bắt đầu nổ ra. Nếu Lý Đế Nỗ thực sự dính đến vụ giết người như lời đồn, công ty QJ thật sự sẽ gặp phải rắc rối lớn.

Kim Đạo Anh đã nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lãnh vào chiều hôm đó. Cùng bọn họ đi về còn có 2 cảnh sát, họ muốn nói chuyện riêng với La Tại Dân.

Lý Đế Nỗ vòng tay qua đặt lên vai La Tại Dân, Kim Đạo Anh chỉ tay về phía ghế sofa và nói họ có thề ngồi luôn ở đây để nói chuyện.

Lý Mark và Chung Thần Lạc nhìn nhau, đến giờ họ mới hiểu người đứng đầu ngành này khó đối phó đến nhường nào. Cả một đội luật sư cũng không có sát thương bằng một phần Kim Đạo Anh.

"Vậy chúng ta nói chuyện ở đây đi, đợi chút, tôi đi pha trà cho 2 anh."

Lý Đế Nỗ ngăn La Tại Dân lại "Để anh"

Lý Mark nhìn quanh cả hai người nhưng không có bất kỳ dấu vết nào, Chung Thần Lạc đã bắt đầu mở cuốn sổ tay

"Vậy thì tôi hãy bắt đầu với những câu hỏi thông thường trước nhé, tên của anh, nghề nghiệp, và Lý Đế Nỗ có mối quan hệ gì với anh"

"La Tại Dân, bác sĩ khoa nhi tại Bệnh viện Trung ương Quốc gia, Lý Đế Nỗ là người yêu tôi"

"Ngày 8 tháng 11 anh ở đâu?"

La Tại Dân lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, cũng dễ hiểu thôi, đây là vẻ mặt mà hầu như ai cũng thể hiện ra khi phải cố lục lại trong tiềm thức

"Ngày 8 tháng 11? Để tôi kiểm tra lại lịch trình, nếu như không có ca làm, tôi sẽ ở nhà"

La Tại Dân lấy điện thoại ra và tìm kiếm. Thật ra Chung Thần Lạc và Lý Mark đã có được lịch trình làm việc của anh trước đó từ bệnh viện, Lý Mark hỏi câu hỏi này chỉ muốn kiểm tra rằng anh có thực sự có thái độ hợp tác hay không thôi.

"Ngày 7 tháng 11, buổi sáng tôi ở phòng khám ngoại trú, hôm đó cũng không còn lịch Trình gì khác, tan làm là về thẳng nhà"

Xem xong lịch trình, La Tại Dân khẳng định lại "Sáng ngày 8 tôi ở nhà"

"Anh có nhớ khoảng thời gian Lý Đế Nỗ về nhà vào tối hôm đó không?"

La Tại Dân trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu rồi lắc đầu.

"Tôi không nhớ rõ, tính chất công việc của Lý Đế Nỗ rất bận, thời gian không cố định"

"Cho tôi xin hỏi thêm một câu nữa, tối hôm đó Lý Đế Nỗ có qua đêm ở nhà không?"

La Tại Dân cho Lý Mark xem tin nhắn giữa anh và Lý Đế Nỗ, hôm đó có 7 tin nhắn.

"Lý Đế Nỗ khi không qua đêm ở nhà sẽ báo cho tôi"

"Có gọi điện không?"

"Cảnh sát Lee"

Kim Đạo Anh bình tĩnh ngắt lời Lý Mark

"Tôi nghĩ anh nên đến công ty truyền thông để kiểm tra nhật kí cuộc gọi"

"Được rồi"

Lý Đế Nỗ bưng khay trà đi tới, 4 chén là trà đen Tích Lan, chén còn lại là nước ấm dành cho La Tại Dân

"Phải uống thuốc rồi"

Lý Đế Nỗ không quan tâm bọn họ đang nói gì, hắn mở hộp thuốc rồi sắp ra hai viên thuốc đưa cho La Tại Dân

La Tại Dân thì thầm: "Có thể để một lúc nữa uống được không?"

Lý Đế Nỗ lắc đầu rồi đưa thuốc và nước cho La Tại Dân

"Xin thứ lỗi, dạ dày tôi không được tốt, phải uống thuốc đúng giờ"

La Tại Dân cười xoà xin lỗi "Các anh cảnh sát đây còn có câu hỏi nào nữa không?"

"Khi vào nhà, chúng tôi có thấy ở sân có camera giám sát, chúng tôi có thể trích camera giám sát ngày 7 không?"

Chung Thần Lạc hỏi, "Chỉ cần thế là đủ rồi, nó có thể cho chúng tôi biết hôm đó mấy giờ Lý Đế Nỗ về nhà

"Loại camera trong nhà này chủ yếu là để chống trộm"

Lý Đế Nỗ trả lời, "Dung lượng lưu trữ không lâu, chỉ có thể lưu trữ những dữ liệu trong vòng nửa tháng."

"Bây giờ đã là đầu tháng 12, Đoạn camera không còn được lưu trữ nữa rồi"

"Nói cái khác hiện tại không có bằng chứng nào chứng minh đêm đó Lý Đế Nỗ có qua đêm ở nhà?"

"Cảnh sát Chung, tôi xin nhắc nhở lại"

Kim Đạo Anh cắt ngang cuộc trò chuyện, giơ máy ghi âm trong tay lên.

"Anh đang đi sai hướng của nhiệm vụ và buộc nhân chứng đưa ra lời khai"

Chung Thần Lạc đứng hình, liền vội phủ nhận.

"Nào có, tôi chỉ đang nói chuyện bình thường thôi"

" 'nói chuyện bình thường', vậy tôi có thể kiểm tra xem máy ghi âm của anh hiện có đang hoạt động không, được chứ?"

Kim Đạo Anh lời nói thì lịch sự nhưng lại có sát thương rất cao.

Chung Thần Lạc không lên tiếng, nhưng trong lòng lại hiểu rõ bản thân đã bị Kim Đạo Anh nắm thóp, tuy họ có quyền thông qua La Tại Dân tìm hiểu thêm thông tin, nhưng quả thật những lời nói vừa rồi có mang tính dẫn dắt.

Lý Mark đánh mắt qua cho hắn, có Kim Đạo Anh ở đây, bọn họ không thể đánh rắn động cỏ. Bất đắc dĩ đành dừng cuộc trò chuyện ở đây đứng lên và rời đi.

Tại Dân muốn tiễn họ nhưng bị Đế Nỗ lấy lí do "Bên ngoài trời lạnh" để giữ lại.

"Lý Đế Nỗ, chúng tôi biết công việc của anh bận rộn nhưng khoảng thời gian này mong anh sẽ tuân thủ đúng theo những gì chúng tôi đã nói trước đó, trái với điều đó chúng tôi hoàn toàn có thể mang anh lại trại giam" Lý Mark nói

Lý Đế Nỗ vẫn giữ khuôn mặt ấy, một chút biểu cảm cũng không lộ ra, chậm rãi gật đầu

"Tôi hiểu"

"Chỉ cần tiễn đến đây thôi, anh không cần ra ngoài đâu"

Lý Mark vừa nghĩ đến đám phóng viên bên ngoài liền đau đầu

"Mẹ nó, đám phóng viên này rốt cuộc lấy được thông tin ở đâu mà đến được đây nhanh thế không biết"

Trước khi đóng cửa, Lý Đế Nỗ đã nhìn thấy những bông tuyết nhỏ đầu mùa rơi rồi..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net