Chương 1: giấc mơ và cuộc gặp mặt "bất ngờ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đám cháy ngày một lớn hình ảnh 1 bà mẹ trên khuôn mặt đầm đìa nước mắt đang ôm một bé gái 2 tháng tuổi trong tay có tìm cách ra khỏi đám cháy nhưng mà sức người có hạn nên người phụ nữ dã ngất lịm đi trong tay vẫn ôm chặt đứa con bé nhỏ của mình . Chỉ còn tiếng la hét của những người ở la hét.
              ---------------------------Về với thực tại------------------------
"Cheng....xoảng.... rầm ....." một loạt nhưng âm thanh choi tai vang lên
- Hồng.... Anh dậy đi học -tiếng hét như muốn nổ tung ngôi nhà
- Cho con.... thêm .....5 .....phút nữa -đáp lại tiếng hét "long trời lở đất" của bà mẹ khổ sở gọi con dậy đi học
-Mấy cái 5 phút rồi- lại 1 lần nữa tiếng nói "oanh vàng"vang lên
Nhưng vẫn không thấy tiếng động gì,nhưng bỗng "A....a.....a.....a"
-Mấy giờ rồi mẹ -cô gái bật dậy nói với giọng hoảng hốt mắt thì bên nhắm bên mở
-6h15' rồi - người mẹ mẹ nói với giọng bất cần đời
-Hôm nay con phải đi nhận lớp đến muộn thì ...CHẾT ....RỒI-cô gái đó ba chân bốn cẳng chạy vào nhà vệ sinh và cô gái đó không ai khác chính là nó - Hồng Anh
   Nó làm vệ sinh cá nhân xong không kịp chào papa mama mà chạy ngay đến chỗ "con ngựa sắt điện" mà papa nó tặng nó hôm sinh nhật nó tròn 17 tuổi .Vì nó học khá giỏi nên mới có học bổng trường này vì trường cũ nó học là 1 trường bình dân dành cho những đứa gia đình bình thường như nó .
       --------------------15 phút sau -------------------
"Con ngựa sắt"của nó"đáp" trường , nó đem cất con ngựa vào "chuồng" rồi đi đến phòng thầy hiệu trưởng "cộp....cộp.....cộp"
- Vào đi! - giọng nói của ông thầy hiệu trưởng vang lên
Nó bước vào rồi lễ phép cúi ngưới xuống
-Em chào thầy em là học sinh mới chuyển đến ạ- nó lễ phép

-Em là Phạm Hồng Anh - ông thầy hiệu trưởng nói rồi ngẩn mặt lên nhìn nó
-Vâng ạ- nó lễ phép trả lời
- Em sẽ học lớp 10A1 ,tôi sẽ gọi giáo viên chủ nhiệm lên dẫn em về lớp - ông nói rồi quay qua nhìn nó
- Em cảm ơn thầy- nó nói
Khoảng 10 phút sau cô giáo chủ nhiệm của nó đến trước mắt nó là một cô gái khá trẻ khoảng 25 tuổi mặc 1 bộ áo dài màu hồng phấn trông rất nữ tính ,cô bước đến lễ phép chào thầy hiệu trưởng
- Đây là học sinh mới lớp cô  - giọng thầy hiệu trưởng cất lên
-Vâng tôi sẽ đưa em ấy về lớp - giọng nói trong trẻo của cô Nga - chủ nhiệm lớp nó - em đi theo tôi về lớp - cô Nga quay qua nói với nó
-Vâng- nó lễ phép nói rồi cả 2 cô trò cùng nhau về lớp vừa đi nó vừa nghĩ
    "Trời ơi .... cái trường gì mà rộng vậy trời đi hoài mà vẫn chưa đến lớp, còn phải đi bao lâu nữa không biết mệt chết đi đc "
- Em đứng đây đợi cô 1 lát , cô gọi thì em vào nhé -cô nói xong còn nở 1 nụ cười trìu mến.
        -------------tại lớp học ---------------
Không thể tưởng tượng ra nổi đây là lớp học hay là cái chợ vỡ nữa , những tiếng la hét và cùng những dụng cụ học tập bay tữ tung nhìn chẳng khác gì 1 bãi chiến trường cả sự có mặt của cô Nga cũng bị coi là không khí, cuối cùng cô cũng lên tiếng
- Cả lớp im lặng - cô Nga nói rất nhẹ nhàng nhưng hình như là vô dụng
-IM.....LẶNG NGAY CHO TÔI ! - cô Nga nói với giọng rất ưa là "nhẹ nhàng" tình hình có vẻ khả quan hơn khi "lũ quỷ" trong lớp đã quay về chỗ ngồi
- Hôm nay lớp ta có học sinh mới - cô Nga hạ giọng nói
Cái lớp lại 1 lần nữa "họp chợ"
- Là nam hay là nữ vậy cô - nam sinh 1
-Ko biết bạn ấy có xinh ko cô- nam sinh 2
-Bạn ấy là con trai à cô- nữ sinh 1
-Có đẹp trai không cô- nữ sinh 2
-IM......LẶNG !- 1 lần nữa giọng nói "nhẹ nhàng" của cô Nga vang lên , cả lớp lại rơi vào trạng thái im lặng
-Em vào đi!- cô Nga nói
Nó bước vào những tiếng bàn tán lại bắt đầu
-Woa..... thiên thần - ns1
- Xinh quá đi- ns2
- toàn là giả tạo hết - nữ sinh 1
-Sao đẹp bằng tao - nữ sinh 2
Bla......bla .......bla
Đó là những lời khen nó nghe thấy và có cả những lời chê bai
-Em tự giới thiệu đi- cô Nga lên tiếng
- Chào các bạn mình tên là Phạm Hồng Anh, là học sinh mới chuyển đến mong mọi người giúp đỡ - nó nói xong còn mãi phí cho tụi con trai thêm nụ cười và 1 cái nháy mắt tinh nghịch
- Em chọn chỗ ngồi đi
-Bạn ngồi ở đây đi - ns1
- Ngồi đây này bạn ơi- ns2
-Ở đây này bạn ơi- ns3
- Em ngồi ở bàn kia đc ko cô - nó chỉ tay về phía bàn gần cửa sổ có 1 chàng trai với mái tóc màu hạt dẻ .Cô NGA gật đầu nó bc về chỗ trc ánh mắt hình viên đạn của lũ nữ sinh trong lớp
     Và tiết học cứ lặng lẽ trôi qua "Reng.....reng......reng" tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi học sinh từ các lớp ùa ra như chim vỡ tổ,nó bước xuống canteen thì "Rầm" hình như có ai đó vừa va vào nó thì phải nó lồm cồm đứng dậy thì thủ phạm của vụ tai nạn vừa rồi chạy tới chỗ nó nhìn nó thì đứng đơ người vì vẻ đẹp của nó , nó nhìn thấy trước mặt nó là 1 chàng trai vô cùng đẹp trai ngũ quan hoàn hảo nếu là đứa con gái khác thì sẽ đơ người vì vẻ đẹp của vhang trai này nhưng nó đã miễn nhiễm với trai đẹp
- Này mắt anh ở đâu vậy không thấy tôi đang đi à- nó nói với vẻ tức giận
- Người có vấn đề là cô thì có , bộ không thấy tôi đang vội sao- anh ta cũng đá lạ nó
- Anh.....anh đồ điên - nó ko cãi lại đc vì nó cũng có lỗi trong chuyện này
- Cô tên j vậy , học lớp nào - anh ta hỏi nó
- Anh hỏi chi vậy bộ muốn cua tôi hả- nó nói với giọng nói ngây ngô rồi miễn phí cho anh ta thêm nụ cười làm trái tim của chàng nhà ta như muốn tan chảy , nói xong nó bỏ đi
  Chỉ còn anh ta đứng đó môi nhếch lên tạo ra 1 đường cong hoàn hảo làm cho đám nữ sinh trong trường "đổ" rần rần trước nụ cười đó
- Cô nhóc này thật thú vị-anh ta thầm nghĩ ,
-Anh có thể nhận món quà này đc không ? - một cô gái rất dễ thương chìa món quà ra trc mặt anh ta
-Cảm ơn ! - anh ta nói
-Anh Thiên Vũ...... anh có thể làm bạn trai em đc......ko- cô gái lấy hết can đảm ra nói
- Xin lỗi nhóc nhé....... anh ko thể- anh ta nói rồi bỏ đi để lại cô gái đứng đó
     Và anh ta không ai khác chính là chàng hotboy số 1 của trường phải anh ta chính là hắn - Trịnh Thiên Vũ.
(T/G: MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM VÌ ĐÂY LÀ ĐẦU TIÊN MÌNH VIẾT TRUYỆN NÊN CÓ SAI SÓT GÌ THÌ MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM VÀ GÓP Ý CHO T/G NHÉ ,MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ TRUYỆN CỦA MÌNH NHÉ .CẢM ƠN MỌI NGƯỜI NHIỀU)
        


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sstruyen