...?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[CẢNH BÁO]: Mình đã nói là truyện nó "tình thú" chưa nhỉ? :)))

-------------

r/VấnnạnBạncùngphòng

Đăng bởi u/moominjun - 2 giờ trước

CẬP NHẬT 3: Tui đã iêu cậu bạn người sói cùng phòng ư...?

Okay, có vẻ mấy bồ đã đúng. Tui xin thú nhận: J thực sự rất dễ thương, cả theo kiểu đáng yêu cho-nhéo-má-cái-nào lẫn kiểu xin-hãy-đẩy-tui-vô-tường-và-hôn-tui-đi ấy. Nào thì, khủng hoảng số 2 tới đây!

Tui quên mất không nhắc đến, nhưng J là một vận động viên (càng thêm bằng chứng cho giả thiết người sói của tui, mặc dù chúng ta đã chứng minh được là nó đúng). Tui đã đi xem một trận bóng chày của cậu ta vào cuối tuần này và... whew. Cậu ta mlem vãi? Cậu ta trông quá mức siêu phàm trong cái quần đó, và còn BẮP TAY của hắn... MẤY BỒ ƠIII...

Với lại, cậu ta chơi bóng chày rất hay; cậu ta nhanh cực và chụp bóng hoàn toàn tự nhiên. Hoặc ít nhất thì cậu ta là thiên bẩm đối với tui. Tui chả biết cái vẹo gì về bóng bánh nhưng môn này hợp với cậu ta phết.

Sau trận đấu tụi tui về nhà và xem thêm một bộ phim nữa. Cậu ta buồn ngủ rồi nằm cuộn người cạnh tui và tụi tui cùng cuộn người nằm bên nhau như thế. Cậu ấy ấm lắm, như một cái lò sưởi bằng người ấy. Mà tui nghĩ tui nên gọi là cái lò sưởi bằng người sói chứ nhỉ. Tim tui đập bum bum trong ngực suốt. Tui muốn nắm tay cậu ấy...

Rốt cuộc, tui không nghĩ là tui có thể gạ cậu ta nói về chuyện người sói được nữa. Tui không chắc là tui có còn quan tâm không cơ...? Ý tui là, tui vẫn, nhưng tui thích J và không muốn làm xáo trộn mọi thứ. Tui thà giả ngơ còn hơn là cứ tung hê lên thế.

Thay vào đó, tui đang nghĩ đến việc bày tỏ. Tui nên làm gì bây giờ? Bồ sẽ nói với bạn cùng phòng chó sói của bồ rằng bồ thích bạn như thế nào đây?

***

Renjun không biết phải cư xử ra sao cạnh Jeno sau quả phát hiện chấn động kia. Cậu chưa từng có bạn trai, nói gì đến bạn trai người sói. Làm thế nào để cậu khiến Jeno biết cậu có thích cậu ấy mà không làm xấu mặt bản thân nhỉ?

Điều tệ nhất là, Jeno cứ tiếp tục đong đưa ấy. Không khí ngại ngùng hơn trước đây (cậu ta không cố quyến rũ cậu lúc ăn dâu nữa) khiến mọi thứ thêm khổ sở. Như kiểu họ đang vờn nhau vậy. Renjun không chắc làm sao hay khi nào lại xảy ra sự biến chuyển này nữa, nhưng nó đang khiến cậu phát điên mất.

Renjun tham khảo mấy lời bình luận trên Reddit, nhưng không có cái nào thực sự hữu dụng cả. "Bồ nên rủ cậu ấy hẹn hò đi!" gần như chả có ý nghĩa khỉ gì khi cậu không biết phải làm điều đó như thế nào.

Cậu đã cố. Thật sự, cậu đã thử. Nhưng rồi Jeno lại nhìn cậu với cặp mắt cún đó và cả bộ não cậu sập luôn. Một cái cớ vụng về thốt ra từ miệng cậu thay vì là lời tỏ tình đã định. Cậu đi ngủ, lòng cô đơn và thất vọng.

"Tao nghĩ cậu ấy đang tránh mặt tao," ngày hôm sau Renjun ỉ ôi kêu than. Cậu đang nấu cháo điện thoại với Jaemin, kẻ đã cười trong đúng 10 phút khi Renjun thú nhận cảm xúc của mình.

Jaemin cười khẩy. "Hay là hắn ta đã đọc được bài đăng Reddit của mày cũng nên," nó gợi ý. "Chúng thực sự là đang làm náo loạn twitter bây giờ đấy."

Có gì đó quặn thắt nơi ngực Renjun, khiến việc thở sao mà khó khăn thế. "Cái gì?" cậu la toáng, vỡ cả giọng. "Ôi trời, Jaem, không! Cậu ấy không thể thấy chúng được. Thế thì cậu ấy sẽ biết về -"

"Cơn cảm nứng to vật vã của mày hả? Phải đấy, hài vãi."

Renjun thở phì phò. "Ừ thì, đúng là cái đấy, nhưng còn việc tao biết cậu ấy là người sói nữa! Chết rồi ; chết chình chình rồi..."

"Gượm đã, mày vẫn còn ngắc ngoải cái vụ người sói đấy à?" Jaemin càu nhàu. "Renjun, bạn yêu. Đừng có để đam mê cho mấy cái thuyết âm mưu ngăn cản mày câu được cậu bạn trai đầu tiên nữa. Yangyang và tao đã chờ đợi giây phút này cả cuộc đời rồi."

"Đó không phải là thuyết âm mưu!" Renjun lăn vòng trên giường, đưa mắt chán chường nhìn những ngôi sao dạ quang dán trên trần nhà. "Việc tao thích cậu ấy không có nghĩa rằng cậu ấy sẽ ngừng làm người sói. Chuyện này nghiêm trọng đấy, Jaemin. Lỡ như đàn của cậu ta phải kiểu như, xóa trí nhớ của tao hay gì đó thì sao?"

"Okay, giờ thì mày đi xa tao quá rồi đấy."

"Ô, chờ chút - Tao nghĩ Jeno về rồi."

Renjun nhấc người lên và nhảy khỏi giường, cúp máy cái rụp trong khi Jaemin vẫn đang cố gọi với theo rồi thò đầu ra khỏi cửa phòng nhìn ngó. Chuẩn luôn, Jeno ở đó. Trông cậu ấy ấm áp và dễ thương trong cái áo nỉ oversize và quần soóc bóng rổ. Renjun vận hết sức lực ra để không xỉu đùng ra đấy.

"Ố, chào," Jeno nói, giật mình bất ngờ. Renjun đang bị phân tâm bởi vẻ đáng yêu của Jeno thành ra không nghĩ đến việc làm sao mà người sói lại bị giật mình dễ thế được. "Er, gì đấy?"

"Hem có gì," Renjun nói, hơi nhanh quá. "Muốn xem phim hong?"

Má Jeno ửng lên màu hồng xinh. Cậu ấy cắn môi dưới, và Renjun phải kiềm lại cơn rùng mình đang nhăm nhe choán lấy khắp cơ thể. "Ừm, được thôi."

"Tuyệt," Renjun thở không ra hơi khi chạy ra khỏi phòng cậu và vào khu vực phòng khách chung. Cậu mở TV lên với bàn tay run run, và vỗ vỗ vào chỗ trống bên cạnh mình trên ghế. "Cậu có thể chọn xem phim gì, vì tớ chọn lần trước rồi," cậu nói.

"Được," Jeno thả mình xuống chỗ trống bên cạnh cậu, gần nhưng chưa đủ sát. Renjun cố giấu đi cái chau mày khe khẽ - bình thường họ chả có vấn đề gì với việc ngồi sát rạt bên nhau cả. Có cái gì đó chắc chắn đã thay đổi, cậu chỉ không rõ là cái gì.

"Cậu đang nghĩ gì thế?" cậu hỏi, hướng về Jeno với một nụ cười gượng gạo.

Jeno cười lại. Cậu ta suy nghĩ một lúc, rồi nghiêng người hích vai hai đứa vào nhau. "Cậu nghĩ sao về bộ Wolverine nhỉ?"

***

445 bình luận phù hợp nhất:

curry30_01 - 4 ngày trước
nếu tên đó chơi bóng chày thì hắn là ma cà rồng đấy, ông chưa xem twilight à?

heekki - 3 ngày trước
YES!!!! đây là những gì tụi này đã chờ mãi!!! đi giật lấy chàng người sói của cậu đi, chủ thớt!!!

yerimiese - 3 ngày trước
chuyện này cute vãi chấy. cậu có thể bày tỏ lòng mình với cậu ấy bằng cách nấu một bữa bít tết tái vừa ngon lành và đưa cậu ấy ra công viên chơi lol. mặc dù nếu thế thì trông cậu ấy có vẻ giống một con thú cưng hơn là một người bạn trai nhỉ...?

5unf10w3r - 2 ngày trước

tới liền đê!

haedeluna - 1 ngày trước
em nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ chỉ một màu đen và lắm lông nếu không có anh... em đang sống những tháng ngày khổ như chó khi không có anh... nhiều cách bày tỏ thế mà

suhnnysideup - 4 ngày trước
cứ rủ cậu ta hẹn hò đi! từ những gì cậu kể, cậu bạn này cũng thích cậu đấy. chúc may mắn nhé!

***

Jeno là người hành động trước.

Renjun đang vật vã với thứ tình cảm si mê mới khai quật được một tuần nay rồi. Ở chung với Jeno cứ như vừa lên thiên đàng vừa xuống địa ngục vậy - một mặt, cậu được nhìn tấm crush của mình mỗi ngày; mặt khác, tấm crush của cậu nhìn thấy cậu mỗi ngày. Không có vẻ gì là lý tưởng lắm, nhất là mỗi khi thức dậy cậu thường mang dáng vẻ của một con quỷ đầm lầy.

Cậu chính là đang mang cái vẻ con quỷ ấy đây, vừa ra khỏi phòng tắm vừa ngáp, tự dưng Jeno ở đâu hiện hồn ra. Renjun đang có thừa ngái ngủ nên cậu chưa kịp hét lên, nhưng cậu bị giật mình. Quên vụ người sói đi - có khi Jeno là một con ma đấy, với cái hành vi thoắt ẩn thoắt hiện này.

"Renjun ơi," Jeno cất tiếng. Cậu ta nghe có vẻ lo lắng. Trông có vẻ vậy luôn - hai bàn tay cậu ta nắm lại bên hông và trên gương mặt là vẻ bồn chồn. Máu Renjun chảy rần rần ớn lạnh trong sợ hãi. "Tớ nói chuyện với cậu được không? Có việc quan trọng."

"Ừ-ừa. Được chứ." Renjun luống cuống theo sau Jeno, đi vào phòng cậu ấy. Cậu ngồi xuống bên cạnh Jeno trên giường và cố dỗ dành trái tim thôi đừng đập nhanh thế. Đến lúc rồi đó à? Đến lúc Jeno biến thành sói và ăn thịt cậu à? Ôi thần phật ơi, cậu thậm chí còn không mang theo điện thoại. Jaemin và Yangyang ơi, tao thật lòng xin lũi -

Jeno hít hà một hơi sâu. "Tớ cần phải nói cho cậu cái này."

Renjun cố hết sức để bình tĩnh. Đen cái là, tế bào não của cậu lại cho rằng điều này có nghĩa là phọt ra bất cứ cái gì lóe lên trong đầu.

"Tớ biết tỏng rồi," cậu nói.

Jeno chớp chớp mắt. "Cậu... hử?"

Renjun thấy cả khuôn mặt nóng bừng bừng vì ngượng. Cậu đã đi quá trớn để mà rút lại lúc này, nên cậu hít một hơi run rẩy, và tiếp tục. "Tớ biết rồi," cậu nói. "Tớ đã biết bí mật của cậu."

Cậu đã mong Jeno sẽ trông ít nhất là ngỡ ngàng chút chút. Nhưng không. Thực tế, trông cậu ta lại... hối lỗi à?

"Không, Renjun à," cậu ta nói với một cái thở dài. "Cậu không biết đâu."

Đột nhiên, Renjun nhảy dựng lên thủ thế. "Có chứ, tớ biết mà," cậu khăng khăng. "Cậu nghĩ cậu giỏi che giấu quá đấy à? Bởi vì méo phải thế nhé."

"Được thôi," Jeno cười, hơi bất lực. Renjun thực quá, quá là bối rối đi, và có chút hồi hộp nữa. "Thế thì, hãy nói ra cùng một lúc, nếu cậu chắc chắn đến vậy."

"Okay," Renjun ngồi thẳng dậy, tim đập loạn trong lồng ngực. "Đếm đến ba nhé."

Jeno bắt đầu bài tập đếm. Renjun gồng mình lên đón chờ điều tệ nhất.

Ba! Cậu cuối cùng cũng nói ra điều cậu biết bấy lâu: "Cậu là người sói."

Cùng lúc đó, Jeno tỏ lời: "Tớ thích cậu."

Renjun gần như ngã nhào khỏi giường vì sốc.

"Từ từ đã, gì cơ?"

"Tớ đã thấy mấy bài đăng trên Reddit của cậu." Jeno thú nhận, ngượng ngùng. "Tớ xin lỗi nhớ. Tớ lẽ ra đã nên nói với cậu, chỉ là tớ ngại quá, và tới lúc cậu nhận là cậu có thích tớ thì tớ đã lún quá sâu rồi để mà biết phải làm gì."

"Cậu -" Renjun cố tải những lời thú nhận này. Jeno đã nhìn thấy đống bài đăng. Tức là cậu ta biết mọi thứ, bao gồm cả việc Renjun nghĩ cậu ta hấp dẫn thế nào. Trên đôi gò má cậu hơi nóng dâng lên ồ ạt, và Renjun có thể cảm nhận được là nó đang lan xuống tận cổ và lên đến tận mang tai. Ôi, Chúa lòng lành. "Cậu đã thấy," cậu yếu ớt kết bài. "Tớ hiểu rồi."

Jeno gật đầu, lảng tránh ánh nhìn. "Ừa," cậu ta nói. "Thật ra, từ post đầu tiên luôn ấy. Một đứa bạn của tớ trông thấy nó được lan truyền trên mạng và nghĩ nó tức cười. Tên đó gửi cho tớ xem mà không biết rằng ai là người viết, nhưng không mất nhiều thời gian để tớ tìm ra được."

Renjun nên đoán trước được điều này, thật lòng luôn đấy. Đúng như Jaemin nói - mấy vụ nổi lềnh phềnh dạo gần đây đúng là khó né.

Cậu cúi rạp người về phía trước đầu hàng. "Vậy, rồi cậu tính sao," cậu nói, quá ngượng để nhìn được vào mắt Jeno. "Định cắn tớ à? Hay xóa trí nhớ của tớ? Đưa tớ về đàn của cậu hay gì?"

"Renjun này," Jeno bật ra một tràng cười bất lực. Cậu ta dịch lại gần hơn một chút, cẩn trọng và phủ bàn tay lên tay Renjun. "Tớ không phải người sói đâu."

Lại một lần nữa, Renjun thấy cơn hỗn loạn và choáng váng dội thẳng vào người. "Không phải á?" Jeno lắc lắc đầu, và Renjun nhíu mày sát đến nỗi cậu sắp tự ép vỡ đầu mình đến nơi. "Nhưng tất cả đống bằng chứng -"

"Cường điệu hóa lên thôi," Jeno nhận tội với một cái nhún vai. "Bài đăng đầu tiên của cậu đáng yêu quá nên tớ nghĩ... sao không hùa theo chút nhỉ? Tớ thật sự xin lỗi; Tớ biết là thật không đúng khi lừa cậu như vậy; Tớ chỉ không biết làm thế nào để có được sự chú ý của cậu. Cậu nghĩ tớ là một người sói ư? Thế ngầu vãi. Được một thời gian thì tớ lại hơi lo là cậu sẽ không thích tớ nữa nếu như cậu biết được tớ chỉ là một người bình thường."

"Chỉ là người bình thường..." Giờ thì Renjun thật sự bị thiên đầu thống rồi. "Nhưng còn đống thuốc..."

"Thuốc Adderal." Jeno đỏ mặt. "Tớ bị ADHD"
(Attention Deficit Hyperactivity Disorder: Rối loạn tăng động giảm chú ý)

"... và kỳ trăng rằm?"

"Tớ đến nhà bạn để ôn thi tối hôm đấy. Tớ đã rất mệt; đoạn đấy thì không phải là diễn đâu. Thi giữa kỳ thực sự làm tớ nhừ tử. Tớ xin lỗi vì đã không quan tâm đến cậu nhé."

"Ô, thì -" Renjun ho lên một tiếng. "Không sao đâu."

Một tầng không khí ngượng ngùng bao trùm lấy họ. Renjun ngượng quá; cậu không biết phải nói gì nữa. Thay vào đó, cậu rút đôi tay đang ở dưới hơi ấm của Jeno ra và úp lên mặt.

"Tớ vô cùng xin lỗi cậu," Jeno nhắc lại. Cậu ta tiến đến gần hơn với Renjun và choàng một cánh tay lên vai cậu. Renjun cứng người một lúc, rồi thả lỏng dưới cái ôm ấy.

"Tớ thấy ngu ngốc vãi," Renjun than thở vào lòng bàn tay. "Sao tớ không thể phát triển tình cảm với một ai đấy một cách bình thường được nhỉ? Vụ này đúng là hề chúa."

"Tớ thấy dễ thương mà," Jeno thì thầm, nhẹ siết lấy vai cậu. "Tớ thích cậu lắm, Renjun à."

Họ ngồi gần nhau đến mức Renjun có thể cảm nhận được hơi thở của Jeno phả lên má cậu. Cả người cậu sôi lên bỏng rẫy sau khi nhận ra điều này, rồi cậu hạ tay mình xuống đùi, vần vò gấu áo.

"Renjun ơi?"

Giọng của Jeno nhẹ nhàng, có chút gì đó như lo sợ. Renjun cảm nhận được nét mặt nhăn nhó ấy và ngẩng lên. Trong khi một Jeno bĩu môi thì rất đáng yêu (như một bé chó con ấy, đương nhiên rồi), thì một cái cau mày lo lắng như thế này lại rất không hợp với cậu ấy. Renjun thấy bản thân mình đưa ngón cái ra và kéo khóe môi của Jeno lên. Hành động này bột phát đến mức cậu gần như không nhận ra là mình đang làm gì.

"Đừng có nhìn tớ như thế chứ," Renjun hờn dỗi, ngón cái vẫn đặt ở môi dưới mềm mại của Jeno. "Cười lên nào - tớ cũng thích cậu mà, tên ngố tàu này."

Jeno cười, tít cả mắt. Bàn tay Renjun đỡ lấy khuôn mặt người kia, những ngón tay nhẹ lướt lên quai hàm. Jeno nghiêng đầu sang bên để đặt một cái hôn phớt lên ngón tay cái của cậu. Và rồi - như một việc hiển nhiên nhất trần đời - cậu ta đưa nó vào miệng và nhẹ mút lấy.

Não Renjun chập mạch luôn.

Jeno giờ đang nhìn cậu với một vẻ mặt khang khác, một biểu cảm rất có vấn đề và đầy hy vọng và hơn cả một chút dụ hoặc. Renjun phải thở gấp bởi vì Jeno đang mút lấy ngón tay cái của cậu; Jeno ngậm ngón tay cậu. Và, ừ, vụ này khá là hot đấy.

Miệng Jeno ấm và ướt ẩm, và Renjun cảm thấy đê mê - lạc trôi trong miền xúc cảm để rồi đưa tay lại gần hơn, cậy mở khuôn miệng Jeno và đưa vào ba ngón tay giữa. Jeno ngậm lấy chúng dễ dàng, đảo lưỡi vòng quanh theo nhịp điệu nhẹ nhàng khiến Renjun phát điên. Renjun chưa bao giờ quan tâm nhiều đến chứng cuồng gặm cắn trước đây, nhưng việc nhìn Jeno nhai và ngậm bất cứ thứ gì trong tầm mắt suốt mấy tháng qua đã khiến cậu trở nên yếu lòng. Giờ thì tất cả những gì cậu nghĩ được là miệng của Jeno và mong mỏi nó ở trên người cậu đến thế nào. Đâu cũng được. Làm ơn đấy.

"Chết tiệt," Renjun thở hắt ra. Giọng cậu và tay cậu đều run rẩy, và Jeno vươn người đặt bàn tay vững chãi giữ lấy hông cậu. Cậu ấy khẽ cười, và Renjun có thể cảm nhận được xung động trên làn da mình. Cậu chịu hết nổi rồi.

Jeno tiếp tục cái màn mút mát ngón tay thêm một lúc nữa, tay còn lại nắm nhẹ lấy cổ tay Renjun để giữ yên cậu. Rồi, cuối cùng, cậu ta nhả ra, để lại một chút nước miếng vương trên kẽ tay cậu. Ghê ghê - hoặc là cậu nên cảm thấy như vậy - nhưng Renjun lại thấy mình bị mê hoặc bởi chút nước bọt lấp lánh trên đôi môi Jeno. Cậu chớp mắt.

"Chết tiệt," cậu nhắc lại.

Jeno lại cười, má phủ một tầng hồng xinh xẻo. "Xin lỗi," cậu ta nói, "Nó có bị -"

"Ổn," Renjun ngắt lời, hắng giọng. "Vừa rồi. Ổn. Tuyệt. Ờ. Bây giờ mình làm tí được không?"

Mắt Jeno vụt biến thành trăng khuyết, cậu ta xáp lại về phía trước, cọ cọ mũi hai đứa vào nhau. Trái tim Renjun gần như nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Được chứ."

***


r/VấnnạnBạncùngphòng

Đăng bởi u/moominjun - 7 giờ trước.

CẬP NHẬT CUỐI: Bạn trai của tui KHÔNG PHẢI là người sói.

Xin đừng chê cười tui. Nếu bồ định cười, biến ra khỏi thẻ này ngay.

Hóa ra J đã nhìn thấy bài đăng của tui ngay từ đầu. Cậu ấy hem phải là người sói, chỉ là một cậu người rất dễ thương muốn sự chú ý của tui thui. Hầu hết mọi thứ chỉ là làm quá lên để giỡn tui, mặc dù tui vẫn giữ nguyên quan điểm ban đầu là cậu ấy rất giống một chú cún con nhé. Cái đấy thì không phải diễn đâu. Tui sẽ còn xấu hổ hơn nữa bởi tất cả đống này nếu như cậu ấy không thừa nhận rằng cũng có tình cảm với tui. Tui nghĩ là cậu ấy đã mất hết kiên nhẫn xem tui tơ tưởng cậu ấy trên mạng và quyết định làm rõ mọi chuyện. Có vẻ là, tụi tui đều bị ngu ý.

Dù sao thì, hiện tại tụi tui là một đôi rùi nha. Và tui đoán là chuyện tụi tui sẽ không thành nếu tui không đăng bất cứ cái gì lên đây, nên là cảm ơn vì đã giúp tui kiếm bạn trai ha, Reddit.

Hy vọng rằng tui sẽ không bao giờ phải quay lại đây nữa, nhưng mà cứ chờ xem. Có một tên này ở lớp xã hội học của tui trông giống ma cà rồng đến đáng ngờ ấy...

Hẹn gặp lần sau nha,

Jun

END

-------------

Level mới khai phá: Vừa dịch fic có cảnh finger sucking vừa video call với bố mẹ mặt không đổi sắc 😐🙂

Chia sẻ 1 chút: Nếu không phải vì dịch bệnh thì 1st Noren's day của mình và 2 ngày cuối tuần này có nhiều dự định lắm. Thế mà đũy Covid làm đổ bể hết cả, cũng đem lại bao nhiêu khó khăn cho mọi người nữa :( Hy vọng là Covid qua mau để cuộc sống của từng người yên ổn trở lại. Mọi người giữ sức khỏe và luôn vững vàng nhé 💙💛

Nếu yêu thích bản dịch, xin hãy recommend giúp mình 1 bài hát chữa lành ạ. Mình cảm ơn nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#noren