Chương 1: Xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Thông tin đã được xác nhận]

[Họ và tên kí chủ: Giai Minh Tần ]

[ Ngày/tháng/năm sinh:14/10/20**]

[ Tuổi: 19 ]

[ Xác suất có thể liên kết với 'Giai Minh Tần' là 78% ]

[ Tỉ lệ thành công là 83% ]

Một giọng nói trẻ con cứ vang vảng bên tai khiến kẻ nhạy cảm tiếng ồn như hắn phải mở mắt. Đập vào mắt Giai Tần toàn màu trắng, trắng, trắng khắp nơi.

Đầu gối cong, khẽ đau khi cảm nhận thứ vật nhọn nào đó đâm xuống da thịt, hắn lắc đầu không muốn tìm hiểu thêm gian trắng xóa này, nâng vai dậy trông thấy cảnh tượng hết sức kì lạ.

Một con chim, chính xác là chim sẻ nhỏ chỉ bằng nắm đấm, bộ lông xàm xù tròn vo trông chả khác gì con mèo ú nhà hắn, dùng đôi cánh nhỏ bấm bấm, chuyển chuyển màn hình màu xanh trước mặt nó.

" Chỗ quái nào đây ? "

Giai Tần hỏi, trước khi hắn kịp nhận ra mình vừa ngốc đến mức lại đi hỏi một con chim sẻ thì đã nghe thấy tiếng nó đáp:

[ Hệ thống G-078 xin chào kí chủ]

[Đây là không gian 'chuẩn bị']

Con sẻ đó quay đầu sang, cái mỏ chiếp chiếp nhưng âm giọng phát ra lại trong đầu Giai Tần:

[ Tôi ở đây đã giám sát kí chủ làm nhiệm vụ]

Nghe nó nói Giai Tần khẽ nhíu mi "...Nếu tao không muốn làm thì sao ? "

[ Thì anh sẽ chết ]

"..."

Nước đi hay đấy tôi không đoán được luôn.

" Được rồi,nói tiếp đi "

Hệ thống tiếp tục [ Tôi sẽ chuyển linh hồn của anh vào 'Giai Minh Tần ' ở đó anh có nhiệm vụ phá hư mạch sự kiện, đem lại hạnh phúc cho tất cả nhân vật. ]

" Khoan đã,tôi? " Giai Tần ngắt lời hệ thống, chỉ vào mặt mình.

Chuyển hắn vào 'Giai Minh Tần' là thế nào??

[ Anh và 'Giai Minh Tần' ở thế giới này có liên kết chặt chẽ với nhau nên là người thích hợp nhất để làm nhiệm vụ ] Hệ thống không thèm liếc Giai Tần, tiếp tục lướt màn hình.

" ... " Mày không thể giải thích kĩ câu hỏi của tao à?

Hệ thống liên tục lảm nhảm nói về cái nhiệm vụ và 'Giai Minh Tần' rồi lại 'ngài ngài' 'Thiên đạo' gì gì đó.Đến khi quay ra đã thấy đối phương không những không nghe nó còn lăn ra ngủ, mơ màng nói mớ:

" Z...z nhăm nhăm..z. "

[...]

Tên khốn, anh mau tỉnh dậy cho tôi!!
__________________

Vươn lấy cái lưng già cỗi như gần 30 luôn đau nhức, Giai Tần theo thói quen buổi sáng đưa tay lên vò mái tóc nâu bù xù. Đồng tử lười biếng nhìn vào con chim nhỏ giận dỗi khoanh tay không thèm nói một tiếng.

Chim sẻ mà cũng biết dỗi cơ à?

" G-078 này tao hỏi được không? "Giai Tần nhớ cái số nó vừa tự xưng

[...] Hệ thống không đáp

" G-078 " Hắn tiếp tục gọi

[...] Nó vẫn im im

" ... "

" Sẻ béo, mày- "

[ A-Anh gọi ai là sẻ béo?! ] Hệ thống nghe hắn gọi liền dựng lông, quát

Nó là ai cơ chứ?!hệ thống cao cấp hẳn hoi!!được mệnh danh là hệ thống lợi nhất từ trước tới nay mà kẻ kia dám gọi nó là " sẻ béo " vậy hả?!

Chẳng qua là tại "ngài" ấy bảo nó dùng cơ thể "Chim sẻ" cho dễ đi theo hắn thôi chứ từ trước tới nay nó lúc nào cũng có thân phận, cơ thể hùng vĩ nào như phượng hoàng, sư tử, tinh linh, v..v đủ thứ huyền thoại khác!

Trong khi con sẻ màu trắng, bạc kia dựng lông muốn mổ hắn tới nơi rồi thì Giai Tần bên này chỉ buồn cười khi nhìn bộ dạng đấy của nó. Quả như hắn đoán, con sẻ nhỏ tròn vo này thực sự rất giống cô em gái của hắn.

[XỊ!Tôi không tính toán với anh!] Hệ thống biết Giai Tần không nghe, hất mỏ kiêu ngạo.

Haha, coi ai vẫn giận nhưng tỏ ra không để bụng kìa.

Giai Tần cũng không phải dạng đùa quá trớn, hắn chống tay lên đùi nâng mặt, chọc vào nhúm lông trên đầu nó " Sẻ béo, nhiệm vụ của mày là bắt buộc hả ? "

[Tôi đây đếch phải sẻ béo!Đúng,nhiệm vụ này anh không được phép cự tuyệt!] Hệ thống vẫn giận, đâm vào tay hắn một cái thật mạnh, quay đi không nhìn mỏ nhỏ vẫn trả lời.

" Vậy à,sẻ béo nói vậy ta cũng đành chịu " Giai Tần xoa xoa ngón tay vừa bị cục bông kia mổ, vậy mà kêu không đùa dai?!

[Anh, anh...tsk!tôi không thèm nói chuyện với anh nữa!] Hệ thống chịu hết nổi bay lên, phẩy cánh

" Chờ..." Giai Tần còn chưa nói được hết câu cái hồ dưới chân liền thả hắn rơi tự do xuống

Con chim này, rõ ràng mày đang trả thù!.

__

Như vừa gặp ác mộng.

Giai Tần bật dậy mồ hôi lạnh chảy dọc xuống cằm, hắn ôm ngực nơi chứa đứng trái tim vài giây trước mới ngừng đập, đầu ong ong đau nhức kèm theo những đường dây kí ức nguyên chủ tràn vào tâm trí hắn càng khiến hắn khó có thể điều chỉnh nhịp tim, phổi. Mồ hôi vẫn chảy ra, thấm vào cái áo phông trắng.

Reng!!~

Tiếng chuông báo thức vang lên, Giai Tần bừng tỉnh ngoảng sang nhìn vào dòng chữ "Phỏng vấn"

Dựa theo kí ức hắn vừa tiếp nhận cả hiện tại lẫn tương lại của nguyên chủ, hôm nay là ngày hắn ta đi phỏng vấn vào công ty nam phụ.

Không may dù đi sớm nguyên chủ cũng không được, liền cáu gắt làm ầm ĩ lên vô tình nữ chính cùng lúc đó tới thay mặt công ty gia đình ký hợp đồng thấy hắn,nàng ta liền ngứa mắt muốn dạy hắn lễ độ cùng lúc đó dì của nam phụ lại tới, trực tiếp tát anh ta trước mặt tất cả mọi người.

Nữ chính đứng một chỗ đơ mấy giây, nhìn bà dì muốn tát anh ta cái nữa liền xông ra chắn rồi ăn nguyên cái cào từ bà ta luôn.

Sau đó bà dì cũng bị lôi ra nam phụ cảm kích nữ chính chặn mình bắt đầu rung động mà đời trái ngang, anh ta nỗ lực bao nhiêu thì nữ chính bơ bấy nhiêu.

Kết cho bộ truyện là kết OE từ nam phụ tới mấy nam chính được phỏng đoán hay phản diện, nữ chính đều không nói thích ai tất cả những gì nàng ta hướng tới đều là gia đình và tiền tài. Chính ra cũng tốt đấy chứ nếu không phải mấy đoạn tủi thân hay nữ chính rắc hy vọng cho các nhân vật rồi từ chối thì bộ này hắn cũng muốn mò tìm đọc.

Quay lại với nhân vật phụ của phụ, 'Giai Minh Tần' rất ít đất diễn. Cảnh đầu tiên là làm ầm ở công ty nam phụ, cảnh thứ hai là hếch mặt khi bản thân được làm giám độc ở công ty một trong nam chính(phỏng đoán), chế nhạo nữ chính rồi bị nàng ta đánh sau đó vừa mất việc vừa bị phế chân bởi một nam chính khác thành kẻ ăn mày tật nguyền rồi bất ngờ được nữ chính cứu mang...

" Ủa khoan từ từ,bộ truyện này bình thường mà có việc gì con sẻ béo kia phải bất mãn vậy?? "

[Tôi biết nó bình thường, vấn đề là ngoại trừ nữ chính và gia đình cô ấy thì mấy tên nam phụ, chính đều không cuồng cô ấy đến bỏ mạng thì cũng đau khổ quyết tâm theo đuổi dù bị từ chối, khổ nhất là phản diện bị một tên hâm mù quáng tình yêu kia cho phá sản rồi đánh chết, hỏa thiêu, tro còn bị đem đi trồng hoa còn chưa nói đám nữ phụ, nữ phản diện động vào cô ấy kia]

Hệ thống đậu ở cửa sổ phòng hắn, nói một tràng gương mặt vẫn cau có chứng tỏ không những không hết dỗi còn tại hắn gọi nó là sẻ béo tiếp mà càng tức.

" ... "

Giờ hắn thấy bộ này bất ổn ít ít rồi đấy

Dù nó không khiến hắn thấy khó chịu về nữ chính nhưng việc chỉ vì nàng ta mà đám nam nhân kia điên loạn được thì hắn chắp tay lạy ai?ai là người viết bộ này?!'thiên đạo' gì gì đúng không?!xuống đây! tự dơ mắt xem con cưng của ngươi không biết xích chó làm hại bao nhiêu người kìa!!!

Xoa mái tóc nâu lần nữa, Giai Tần dường như nhận ra mái tóc này có phần dài hơn bản thân hắn ở bên kia, liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh nhìn vào chính mình đang in trên gương. Vậy là hắn đúng.

Mái tóc nâu vốn dĩ luôn được chia gọn sang hai bên nay buông lỏng hơi dài đến mức gần che đi đôi mắt màu bạc sẫm

Nhưng lại sắp đến giờ phỏng vấn rồi dù biết sẽ không được hắn vẫn phải tới ngăn nam phụ thích nữ chính không thì lại có chuyện tình "tổng tài bất chấp, đem cả gia sản ra để cua cô gái kia nhưng bị từ chối liền tự ngược đãi bản thân, kệ mặc có bị tình địch kẻ điên kia dọa dẫm vẫn cứng mặt rồi tủi thân khi vừa phá sản vừa không được nàng thích"

Còn chưa nhắc tới nam phụ này dưới góc nhìn của Giai Tần 'này' là kẻ thiếu tình thương rất đáng thương,bảo sao nữ chính không thể hoàn toàn cự tuyệt anh ta được đành lảng tránh.

Thở dài, vơ lấy một cái dây chun trên bồn buộc gọn đuôi tóc thành chùm sau đó chỉnh lại mái không quá che mắt hắn mới vệ sinh cá phân, mở tủ quần áo

Hừm, gu ăn mặc tên này cũng không tệ rất vừa mắt hắn. Vì đằng nào cơ thể này mới 22 tuổi, hơn hắn có ba tuổi ở 'kia' nên cách ăn mặc cũng vừa ý nhau.

Đồ cũng đã mặc xong, cà vạt được thắt, sơ mi màu trắng tô lên cơ thể cân đối của hắn. Giai Tần ngắm lại bản thân trong gương một hồi mới cầm lấy túi nguyên chủ chuẩn bị sẵn định đi ra cửa liền dừng lại, quay vào nhà tắm lục đục gì đó.

[Anh tìm gì ?]

" Băng gạc "

[??]

Không thèm giải đáp thắc mắc của con sẻ kia hắn tìm được liền cất vào túi áo, nhặt lại hồ sơ đem đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net