🫧🫧🫧11.Sau mạt thế tang thi mỹ nhân bị cầm tù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Động tác của hắn quá kịch liệt, Vũ An Nhiên bị địt muốn bay ra ngoài, lại nhanh chóng bị túm trở về, giống như một giây thôi cũng luyến tiếc không muốn rời khỏi lồn cậu. Cả người Vũ An Nhiên đều sướng không chịu được, cậu hé miệng, đầu lưỡi sưng đỏ vừa bị Cáo Minh Viễn hôn giờ đây lại tự liếm răng nanh chính mình. 

Cáo Minh Viễn nhìn tới bộ dạng dâm đãng này của cậu, bản thân hắn cảm thấy cậu thật đáng yêu, nhịn không được tiến lên hôn hôn đầu lưỡi nhỏ kia.

Đầu lưỡi nhỏ nhanh chóng lui về, Vũ An Nhiên liếc mắt nhìn Cáo Minh Viễn, đôi mắt nhỏ còn mang theo u oán. Hành động như vậy khiến tiểu thiếu gia nhìn như đã khôi phục thành người bình thường, tim Cáo Minh Viễn mềm nhũn ra, lại tiến lên hôn một cái, hút hút chiếc lưỡi mềm mại của cậu.

Vũ An Nhiên muốn kháng nghị dùng đầu lưỡi đẩy chiếc lưỡi đang làm loạn trong miệng mình ra nhưng cuối cùng lại bị nam nhân càng thêm hung hăng mà đùa giỡn miệng lưỡi cậu.

Sau khi hôn xong Vũ An Nhiên lại được thả lại trên giường, hai chân trắng nõn bị nâng lên đặt trên bờ vai của Cáo Minh Viễn. Mông thịt tròn trịa hoàn toàn bị lộ ra ngoài không khí, giữa hai cánh mông đẫy đà là lỗ nhỏ đỏ hồng đang chảy nước dầm dề, lồn nhỏ phía trước cũng bị địt tới sưng đỏ, môi lồn phì nộn run run rẩy rẩy là bao lấy cặc bự.

Cáo Minh Viễn đưa tay lên sờ lỗ đít ướt át, thử cắm đi vào, Vũ An Nhiên không có một chút phản ứng gì, hiển nhiên là vẫn đang chìm đắm trong khoái cảm ở lồn nhỏ.

"Nơi này của Nhiên Nhiên cũng thật tươi ngon đẹp mắt, chỉ là có chút trắng quá, không như lồn nhỏ xinh xắn, bị địt đến hồng hồng."

Lỗ đít trước kia cũng đã được Cáo Minh Viễn dạy dỗ tốt rồi, ngón tay rất dễ dàng liền có thể cắm đi vào, lỗ lồn vẫn chăm chỉ phun ra dâm thủy, mà phần lớn dâm thủy lại theo khe hở mà ngón tay mở ra chảy vào trong lỗ đít.

"A... a..."

Vũ An Nhiên cuối cùng cũng ý thức được có điều gì không đúng, cậu ngồi dậy nhìn thoáng qua mông mình, thấy bản thân cứ luôn bị khi dễ mãi liền không nhịn được nhào lên cắn Cáo Minh Viễn một cái.

Thế nhưng cái cắn này không những không lưu lại dấu vết gì mà lại còn khiến đầu buồi đang cắm trong lồn nhỏ đụng phải cửa tử cung giấu tận sâu bên trong, sắc mặt Vũ An Nhiên hơi thay đổi, biểu tình càng thêm sinh động.

Cáo Minh Viên thuận thế ôm Vũ An Nhiên trở mình đổi thành tư thế cưỡi  ngựa, hắn xoa nắn mông thịt trong bàn tay, khẽ cười một tiếng. Cáo Minh Viễn không thèm khắc chế nữa, hắn đè chặt eo người phía trên, thô lỗ đâm vào khiến Vũ An Nhiên không thể ngồi vững. Cậu giống như đang cưỡi một con ngựa không chịu nghe lời, chỉ có thể ôm lấy cổ hắn mà ổn định thân thể.

Vũ An Nhiên lảo đảo ghé vào người Cáo Minh Viễn mê mang chớp chớp mắt, trên đôi lông mi còn vương nước mắt trông rất đáng thương. Dù không biết vì sao lại thoải mái như vậy nhưng khoái cảm vẫn khiến cả người Vũ An Nhiên nhũn ra.

Tư thế cưỡi ngựa làm cặc bự đâm vào càng sâu, Cáo Minh Viễn không cần dùng nhiều sức đã có thể đâm vào cửa tử cung, Vũ An Nhiên cảm thấy khóe miệng hơi lạnh, không thể ngờ được là bản thân bị địt đến nước miếng chảy ròng.

Không chỉ riêng Vũ An Nhiên sung sướng mà Cáo Minh Viễn cũng sướng muốn chết, cửa tử cung mềm mại cắn lấy đầu buồi hắn, bên trong lồn nhỏ nhiều nước địt vào rất sướng, dù nhiệt độ cơ thể có hơi lạnh cũng không che lấp được lửa nóng tình dục.

Có thể đây là lần đầu tiên, hơn nữa lại ở bên người Vũ An Nhiên bồi dưỡng tình cảm từ nhỏ, thế nên Cáo Minh Viễn thân là một xử nam dù có là dị năng giả cũng chỉ có thể địt vào nửa giờ liền nhịn không được mà bắn vào trong bụng Vũ An Nhiên.

Cảm giác được tốc độ đâm vào của Cáo Minh Viễn chợt nhanh hơn, Vũ An Nhiên nhịn không nổi mà hừ hừ vài câu trong cổ họng, cuối cùng là kêu lên thất thanh. Tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung yếu ớt, tử cung bị địt sưng chứa đầy tinh dịch làm Vũ An Nhiên theo bản năng che bụng lại, ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

Giống như lúc còn nhỏ khi Cáo Minh Viễn lần đầu tiên động tình, Vũ An Nhiên khi đó cái gì cũng không biết, bị hắn trong lúc ngủ mơ ôm vào trong ngực cọ xát vào bắp đùi mẫn cảm. Tiểu thiếu gia lúc đó vừa hoảng vừa sợ, quần áo đều bị hắn kéo ra, Cáo Minh Viễn bóp nắn đầu vú của cậu, lại còn ngậm vào trong miệng, cậu không nhịn được đã văng cho hắn một cái tát.

Cáo Minh Viễn lúc tỉnh táo lại đã nhìn thây tiểu thiếu gia cả người hoảng sợ, bàn tay ôm lấy vú nhỏ vừa bị hút, thẹn quá hóa giận lớn tiếng quát: "Cút!"

Hắn vốn có thể thuận lí thành chương trở thành người bảo hộ của Vũ An Nhiên, lại vì chuyện này mà mất đi cơ hội đó, chỉ có thể đi tham gia đặc huấn, cửu tử nhất sinh mới được đứng trước mặt cậu một lần nữa.

Hắn không có khả năng từ bỏ cậu, dù có khó khăn thế nào hắn cũng sẽ tới bên tiểu thiếu gia của mình. Bốn người, hai người là người thừa kế quyền cao chức trọng, hai người còn lại là từ đặc huấn doanh bước ra, bọn họ giống nhau đều muốn bảo hộ một người. Sau này, hắn đã phải giải thích rất lâu, tìm mọi cách cầu xin thì tiểu thiếu gia mới có thể tin tưởng hắn lần nữa.

Chỉ có bản thân Cáo Minh Viễn biết, hắn vẫn luôn muốn làm vậy với cậu. Muốn lột quần áo cậu ra, để lộ vú nhỏ bị hắn cắn đỏ, trên người mang đầy dấu hôn, hắn muốn giúp cậu liếm láp lỗ nhỏ, hoàn toàn địt vào trong.

Nhưng hắn không dám biểu hiện ra bên ngoài, dù mỗi một ánh mắt của hắn đều là dục vọng trần trụi, tràn ngập trong lòng là muốn đem người ăn tươi nuốt sống. Hắn sợ, hắn không muốn bị đuổi đi, nếu đi hắn sẽ điên mất. Đó là cơ hội cuối cùng của hắn, không thể tùy tiện đánh mất được.

Mà người hiện tại đã bị hắn đè dưới thân đụ địt, phản ứng của tiểu thiếu gia Vũ An Nhiên sau khi bị hắn khai bao lại giống y như trong tưởng tượng của hắn. Chỉ thiếu mấy bạt tai cùng vài câu quát lớn. Tiểu thiếu gia không có chút cảnh giác nào, chỉ khi quần áo đã bị cởi sạch mới có thể hiểu rõ tình cảnh của chính mình, tức giận tới nỗi mặt đều đỏ hết lên.

Mặt cậu bây giờ cũng hồng lên, trái ngược hoàn toàn với sắc mặt tái nhợt của tang thi khi trước, Cáo Minh Viễn nhịn không được dụ hoặc mà đưa tay ra sờ.

Vũ An Nhiên mơ hồ cúi đầu nhìn hắn một cái, miệng cậu còn chưa khép lại, đầu lưỡi đỏ bừng bị lộ ra cùng với hai cái răng nanh đáng yêu. Tiểu thiếu gia trước kia cực kỳ yêu kiều, sau khi biến thành tang thi thì cũng chỉ có thêm hai chiếc răng bén nhọn, cắn người cũng không đau. Tiểu thiếu gia như vậy sao có thể rời khỏi người hắn, chỉ sợ đến da của nhân loại cũng không cắn thủng được, đến lúc đó có khi sẽ bị đói chết.

"Ngô!!!"

Vũ An Nhiên chống tay lên lồng ngực Cáo Minh Viễn đánh vài cái, sau vài lần di chuyển thân thể cậu mới muộn màng nhận ra cặc lớn vừa mới bắn ra giờ đây lại cứng.

Vũ An Nhiên không hiểu gì sờ sờ bụng nhỏ phồng lên của mình, bên trong chứa đầy tinh dịch và dâm thủy, cử động một chút còn nghe thấy tiếng nước. Cậu dường như đang tự hỏi tại sao bụng mình lại lớn lên, cặc bự đột nhiên lại đi vào đem không ít tinh dịch chảy ra ngoài. Tinh dịch bị bài trừ "phụt" một tiếng dính đầy trên mông, Vũ An Nhiên còn duỗi tay sờ soạng một lát rồi lại mê mang nhìn dịch nhầy trong lòng bàn tay.

Rất nhanh sau đó cậu đã không còn tâm trí để nghiên cứu thứ trong tay mình là gì, nam nhân vừa khai trai tinh lực tràn đầy, ăn một lần đương nhiên là không đủ, Cáo Minh Viễn nhanh chóng nắc eo, đem cặc lớn đâm vào tử cung. 

Động tác làm tình quá mức kịch liệt làm Vũ An Nhiên lại một lần nữa mất lí trí, cậu tiếp tục ôm lấy chiếc cổ đã ướt dầm dề của Cáo Minh Viễn, chậm rì rì mà liếm láp thịt ở nơi đó, sau đó lại cắn lên một cái.

"Ngô!!!!"

Vũ An Nhiên sức lực nhỏ, cắn như gãi ngứa làm Cáo Minh Viễn càng thêm hứng khởi, liều mạng mà đâm lên trên, tử cung yếu ớt đáng thương bị đâm tới mức phun nước không ngừng, hiển nhiên là không thể thừa nhận nổi dục vọng quá mức kịch liệt này.

Dù không hiểu gì nhưng Vũ An Nhiên vẫn cảm thấy mình sắp bị địt chết, nếu tang thi vẫn còn hồn phách thì hồn cậu rất nhanh sẽ bị địt cho văng ra ngoài cơ thể. Toàn bộ nước mắt trên mặt đều rơi xuống người Cáo Minh Viễn, móng tay được hắn chăm sóc kỹ lưỡng giờ đây lại cào trên thân thể hắn, nhưng mà đến một vết xước cũng không tạo ra được.

Bụng nhỏ phía trước vẫn còn căng phồng tất nhiên không thể chứa được nhiều tinh dịch như vậy, lồn nhỏ rất nhanh đã chảy ướt mông thịt. Vũ An Nhiên hé miệng kịch liệt thở dốc, cậu vô lực ngã xuống người Cáo Minh Viễn, âm thanh phát ra từ trong cổ họng cực kỳ nhỏ bé, giống như con thú nhỏ rầm rì.

Sau khi bị phá thân Vũ An Nhiên đã bị Cáo Minh Viễn lăn lộn địt vào không biết bao nhiêu lần, chỉ biết giờ đây cậu đã hoàn toàn sợ "thức ăn" này, chỉ cần hắn nhẹ nhàng chạm một chút là thân thể lại mẫn cảm run run rẩy rẩy.

Dục vọng của thứ "thức ăn" này quá nhiều, Vũ An Nhiên nhẫn nhịn đã lâu cũng đến lúc bùng nổ giống núi lửa phun trào, sự bùng nổ này khiến người khác khó mà chấp nhận được. 

Vũ An Nhiên không biết bụng mình đã bị rót bao nhiêu tinh dịch, chỉ cần cậu động thân thể một chút liền vang lên tiếng nước "òm ọp", cửa lồn chặn không được phải từng chút từng chút phun ra tinh đặc.

Tang thi không bao giờ cần ngủ, vậy mà giờ đây Vũ An Nhiên lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cảm giác giống như bản thân đã bị địt hư, sau khi được rửa sạch sẽ liền không nhịn được mà chui người vào trong ổ chăn.

Cáo Minh Viễn lại vớt người ra nhão nhão dính dính hôn vài cái, Vũ An Nhiên theo bản năng nhe răng, nhưng lại là hữu khí vô lực. Vũ An Nhiên lần đầu buồn ngủ, cậu cảm thấy không an toàn liền co thành một đoàn rúc vào trong lồng ngực Cáo Minh Viễn, giống như một đứa trẻ vậy.

Hôn một cái lên trán Vũ An Nhiên, thấy tiểu thiếu gia không có bất kỳ phản ứng gì, Cáo Minh Viễn yên lặng liền nghe thấy tiếng cậu hít thở mỏng manh, ngực nhỏ phập phồng hô hấp. Đây chính là nguyên nhân khiến Cáo Minh Viễn cảm thấy thiếu gia nhà hắn khác với tang thi thông thường khác.

Tuy rằng tiểu thiếu gia dù biến thành tang thi hắn cũng sẽ không ghét bỏ nhưng cậu như bây giờ lại sinh động vô cùng, việc Vũ An Nhiên có khả năng hồi phục thành người bình thường khiến Cáo Minh Viễn vô cùng sung sướng.

Ôm chặt tiểu thiếu gia trong lồng ngực, Cáo Minh Viễn nhịn không được lại nhớ về chuyện xấu mà hắn đã làm trước kia. 

Có thể bởi tính cách của bản thân mà từ nhỏ hắn đã vô cùng thích quản lí tiểu thiếu gia, không cho cậu học cái xấu. Sau khi thành niên, một lần Vũ An Nhiên vụng trộm chạy tới quán bar uống rượu, đến khi được hắn đón về thì đã say không biết trời đất gì. Tiểu thiếu gia có tửu lượng khá kém, mơ mơ màng màng nằm trên giường, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ. Lúc đó hắn thực sự rất tức giận, tửu lượng của cậu kém như vậy mà còn dám chạy tới địa phương nguy hiểm như quán bar. Vũ An Nhiên lại ôm hắn, nhỏ giọng làm nũng kêu buồn ngủ, lại cọ tới cọ lui trên người hắn.

Người thương nằm trong ngực cọ cọ bản thân, Cáo Minh Viễn dĩ nhiên sẽ nổi lên dục vọng, hắn banh rộng hai chân tiểu thiếu gia ra, con cặc cương cứng cách quần ngủ mà cọ lên đùi non yếu ớt của cậu. Lần trước khi ngủ mơ hắn đã vô thức sờ soạng cậu một lần, làm cậu phát hiện rồi đuổi hắn đi, lần này hắn tất nhiên không dám quá phận, hắn không dám cởi quần ngủ của Vũ An Nhiên ra, vì thế nên không biết được cơ thể đặc thù của cậu. 

Cặc bự hung thần ác sát mà cọ xát đùi non tiểu thiếu gia, đè ép mông thịt phì nộn, cuối cùng cách lớp quần ngủ mà bắn cho Vũ An Nhiên dính đầy một mông tinh dịch. Cáo Minh Viễn hắn còn to gan lớn mật không thèm giúp tiểu thiếu gia rửa sạch, tùy ý để cậu mặc quần ngủ dính đầy tinh dịch của hắn cả một đêm, giống như trên người đã nhiễm đầy hương vị của hắn.

Ngày hôm sau Vũ An Nhiên ngây thơ vẫn nghĩ là mình mộng tinh, lúc hắn tiến vào phòng tắm muốn giúp cậu giặt sạch quần áo liền đỏ mặt thấp giọng nói không cần. Nhưng cậu không thể biết được rằng, tinh dịch dính trên quần ngủ mà cậu đã mặc suốt đêm qua thật ra là do tên lòng muông dạ thú đứng trước mặt bắn cho cậu. Cáo Minh Viễn còn chơi xấu một hai đòi giúp tiểu thiếu gia dọn dẹp, sau khi lật chăn liền liếc mắt nhìn Vũ An Nhiên đang đứng đó che lại quần ngủ, mặt đỏ bừng muốn nhỏ ra máu.

"Tôi đã nói không cần cậu giúp!"

"Cậu có phải không nghe rõ không...."

Vũ An Nhiên nhịn không được tự mình nói thầm vài câu, Cáo Minh Viễn làm như mình không nghe thấy, đứng yên ở đó. Việc này là hắn làm thì sao chứ? Chỉ là khi nhìn thấy Vũ An Nhiên bị hắn bắn đầy tinh dịch giờ đây đỏ mặt, ngón tay mảnh khảnh bối rối muốn che dấu đi những dấu vết đó, trong lòng Cáo Minh Viễn lập tức xuất hiện một ý niệm,

Hắn rất muốn cứ như vậy mà túm lấy tay Vũ An Nhiên, trước ánh mắt hoảng sợ của cậu... cưỡng gian cậu.

Hắn là một tên biến thái không hơn không kém.

Hắn đúng là có dục vọng, nhưng hắn sẽ không bị dục vọng khống chế biến thành dã thú.

Mà hiện tại tiểu thiếu gia yêu kiều kia lại bị hắn bắn đầy một bụng tinh dịch, đến lúc ngủ còn sợ hãi mà ôm bụng, dường như Vũ An Nhiên đang nghĩ rằng làm như vậy có thể bảo vệ bụng nhỏ đáng thương không bị rót tinh nữa.

Thật đáng thương nha!

Cáo Minh Viễn sờ khóe miệng tiểu thiếu gia, dán lên hôn một cái, lại vì không nỡ rời đi liền đưa lưỡi liếm láp mặt cậu. Vũ An Nhiên bị quấy rầy cũng vươn đầu lưỡi ra liếm liếm khóe miệng của bản thân, bất chợt đụng phải đầu lưỡi mềm mại của người khác liền chấn kinh rụt lưỡi lại.

Vợ nhỏ quá đáng yêu thì phải làm sao bây giờ, dù đã biến thành tang thi mà vẫn đáng yêu chết mất.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Eo ôi, vị diện này dài khiếp, nhìn mà nản quá thôi!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net