Chương 188- Anh sao vẫn còn mặt mũi để sống?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4h rạng sáng

Nữ nhân nằm trên giường, Kiều Thừa Huân ôm lấy thân thể của kiều thê đi vào giấc ngủ, tâm hắn cực kì thoã mãn.

Mà Ôn Đề Nhi hiện tại vô cùng khốn đốn, trong phòng tắm ngâm nước liền ngủ say như chết, ngủ đến bất tỉnh nhân sự, mặc cho hắn làm loạn cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Chẳng qua, hắn cũng không lợi dụng người khác khó khăn mà làm càn.

Giúp nàng tắm rửa sạch sẽ, liền đem nàng ôm lấy, cuối cùng liền xuất hiện một bức tranh – hắn ôm lấy thê tử, thê tử thì ở trong lòng hắn yên ổn ngủ.

———-

Lúc tỉnh dậy, Kiều Thừa Huân đã không còn ở trong phòng.

Ôn Đề Nhi mơ màng ngồi dậy, nhìn khắp bốn phía, đây là phòng của nàng.

Ký ức từ từ quay về.

Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, gương mặt tròn tức khắc liền đỏ lên như một quả táo.

A a a a a a!

Tối hôm qua ở trong phòng tắm, Kiều Thừa Huân đối với nàng nói: " Tôi bây giờ nói cho em biết, sáng hôm qua em không có gì mất mặt cả, nhìn tôi...."

Sau đó, hắn liền....

Khốn kiếp! ! !

Kiều Thừa Huân tên biến thái chết tiệt, chẳng lẽ hắn không cảm thấy gớm ghiếc sao?

Nhưng mà......loại chuyện này, dường như có chút kỳ lạ....

Nàng không hiểu tại sao hắn lại có thể hạ thấp thân phận làm loại chuyện này, chẳng lẽ vì muốn tâm tình nàng tốt một chút, có lẻ như vậy, nàng sẽ không tìm hắn gây chuyện nữa.

Ngoại trừ khả năng này, nàng thật không biết còn lí do gì khác.

Nghĩ đến đây, Ôn Đề Nhi liềm cầm điện thoại, gửi cho hắn một tin ngắn: "Kiều Diêm Vương, anh tại sao vẫn còn mặt mũi để sống?"

Kiều Diêm Vương: "Tỉnh?"

Hỏi một đằng, trả lời một nẻo !

Ôn Đề Nhi: " Chưa từng nhìn thấy loại người vô liêm sỉ như anh!"

Kiều Diêm Vương: "Em để tay lên ngực tự hỏi, tối hôm qua anh có làm cho em cảm thấy thoải mái hơn không?"

Ôn Đề Nhi: "...."

Ngừng ! Ngừng !

Ôn Đề Nhi cưỡng ép bản thân không được nghĩ đến chuyện phát sinh tối hôm qua, dùng lực nhấn điện thoại, trả lời: " Sau này tôi muốn đổi lại gọi anh là Kiều sắc lang!"

Kiều Diêm Vương: "Không được tiến vào phòng em, sau này có muốn sắc cũng không được rồi, có nhu cầu có thể đến phòng đối diện tìm tôi."

Ôn Đề Nhi: " Cút !"

———

Tập đoàn Kiều thị

Lúc này Kiều Thừa Huân đang ở phòng hội nghị tiến hành hội nghị cấp cao, 12 vị quan chức cấp cao như đang ngồi trên kim châm, bởi vì phát sinh một sự việc vô cùng quỷ dị.

Boss cư nhiên ở hội nghị nghịch điện thoại, hơn nữa còn cười rất vui vẻ.

Đúng vậy, Đại boss băng sơn ngàn năm cư nhiên lại đối với chiếc điện thoại cười vui vẻ!

Một việc kinh hoãng như vậy, đem mọi người hù chết đi.

Nữ nhân duy nhất trong phòng hội nghị, trộn lẫn trong đám trợ lý hành chí của quan chức cấp cao – Vạn Mỹ Trân, nhìn thấy Kiều Thừa Huân cười tựa yêu nghiệt, cả người bị mê hoặc đến điên đảo, nhịn không được liền hỏi một câu:

"Anh Thừa Huân, chuyện gì khiến anh vui như vậy?"

Âm thanh vừa rơi xuống, ý cười trên mặt Kiều Thừa Huân liền không còn sót lại chút gì, đồng thời trên thân thể liền toát ra lãnh ý khiến mọi người rùng mình.

Mọi người đều kêu lên một tiếng không tốt, đại boss lại biến trở lại là Diêm Vương mặt lạnh rồi!

Vạn Mỹ Trân ngu xuẩn, lại không cảm giác được sự nguy hiểm, không nao núng nói: " Anh Thừa Huân, em là đang hỏi anh đấy?"

Kiều Thừa Huân mắt lạnh ngưng tụ, nhẹ mở môi lạnh: " Cô là đang nói với tôi?"

"Az......"Vạn Mỹ Trân hoảng sợ, gật gật đầu.

Kiều Thừa Huân lạnh giọng cảnh cáo: "Nói chuyện với tôi, chú ý cách dùng từ."

"Thừa...Đổng Sự Trưởng, thật xin lỗi, về sau tôi sẽ chú ý ạ!" Vạn Mỹ Trân lập tức sửa lời, trong lòng vạn phần không cam tâm.

Nàng là thanh mai trúc mã của hắn, tại sao không đối xử với nàng khoan hồng một chút?

Kiều Thừa Huân mắt lạnh lướt qua những người khác, trầm giọng nói: " Tập đoàn Kiều thị trước mắt là do tôi dẫn đầu, bất kể loại người gì, đừng tính toán thách thức quyền uy của tôi, để tôi nghe thấy một lần nữa có người lạm dụng chức quyền, đừng trách tôi trở mặt không quen."

Một chữ cuối kết thúc, tay Vạn Mỹ Trân mất khống chế run lên, không cẩn thận làm ly nước rơi xuống, nước đều đổ hết ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net