Chương 190- Dụ dỗ phụ nữ có chồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Thần đại sư, chẳng lẽ là Lạc Sách lão gia?

Cách cô nhi viện Xuân Nha 1 km, từng có một khu vườn nuôi trồng hoa cỏ, nàng cùng với Lạc Ly thường trốn chạy ra vườn hoa này nô đùa.

Lúc đó, trong khu vườn có một ông lão rất kì lạ, không ai biết họ tên của ông ấy, cũng không biết ông ấy từ đâu đến, mỗi ngày ông lão đều ngồi trước một ngôi nhà gỗ vẽ tranh.

Lúc ông ấy vẽ tranh rất thích thao thao bất tuyệt trò chuyện, cho nên nàng liền nghĩ ra một cái tên cho ông ấy- Lạc Sách lão gia.

Cuối cùng đến một ngày, Lạc Ly bị người xấu bắt đi, Ôn Đề Nhi thương tâm vô cùng, liền chạy đi tìm Lạc Sách lão gia khóc tố cáo với ông.

Lạc Sách lão gia liền để nàng ngồi vào bụi hoa, nói sẽ giúp nàng mang Lạc Ly trở về, cho nên liền vẽ ra bức tranh này.

Kết quả ngày thứ 2, Lạc Sách lão gia đột nhiên biến mất, không lưu lại bất cứ cái gì, ngay cả bức tranh cũng không để cho lại nàng.

Cho nên, Lạc Thần đại sư chính là Lạc Sách lão gia?!

Nhưng nàng vẫn có chút không chắc chắn.

[Bạo Tẩu Ngự Tỷ]: Bức tranh này cũng là do Lạc Thần đại sư vẽ sao?

[Dịch chuột]: Đúng, căn cứ vào bức tranh này do Lạc Thần đại sư 9 năm trước vẽ nên, tên gọi của nó là " Ly Đề" cho đến nay vẫn không một ai biết được ý nghĩa của bức tranh, đến đệ tử của Lạc Thần đại sư cũng đành chịu, cho nên bọn họ nhất trí đem bức tranh bán đấu giá, hi vọng sẽ có ai đó có thể giải đáp được chân tướng của bức tranh.

Không ai có thể giải được bí mật này sao?

Ôn Đề Nhi cười cười, nàng lần đầu tiên nhìn liền biết ý nghĩa của nó là gì, chỉ là bí mật này, nàng không cần thiết phải cho bất cứ loại người nào biết.

Bức tranh này có lẽ là niệm tưởng duy nhất giữa nàng và Lạc Ly?

Quyết định rồi, nàng phải tham gia buổi đấu giá, hơn nữa nhất định phải lấy được bức tranh!

Nghĩ vừa xong, nàng liền hỏi trong group chat : Buổi đấu giá khi nào tổ chức?

[Dịch Chuột]: Ngày 8 tháng 9, vừa lúc tổ chức ở thành phố của Ngự Tỷ.

[Viên Đạn Đầu]: Ngự Tỷ, tôi nếu như là cô chắc chắn phải đi nhìn xem, bức tranh này thật sự đã mê hoặc tôi.

[Hộ Đầu Giả]: Đáng tiếc tôi đang ở nước T không thể về được, nếu không tôi chắc chắn sẽ tham gia buổi đấu giá.

Ôn Đề Nhi cười lớn, đáp trả: Đến lúc đó tôi sẽ cùng với chồng của tôi đi xem.

[Dịch Chuột]: Ngự Tỷ, chồng của cô là ai?

[Viên Đạn Đầu]: Chắc không phải là Kiều Thừa Huân đâu nhỉ?

[Hộ Đầu Giả]: Ngự Tỷ, mau nói sự thật.

Mặc dù Ôn Đề Nhi cùng với những người bạn này trên game giao tình rất tốt, nhưng vấn đề riêng tư, nàng sẽ không cho bọn họ biết thân phận thật sự của nàng.

Không bởi vì việc gì, chỉ là nàng không muốn bị người khác biết mình là vợ của Kiều Thừa Huân.

[Bạo Tẩu Ngự Tỷ]: Chồng của tôi là một tên béo 200 cân.

Mọi người:.....

Nhìn những con số ngay ngắn theo hàng, Ôn Đề Nhi tâm tình vui vẻ, cười đáp: Tay của tôi đang bị thương, hai ngày nay sẽ không thể chơi game.

Âm thanh vừa rơi xuống, trong group chat liền xuất hiện tin nhắn của kẻ im lặng ngàn năm.

[Hồ Ly]: Thế nào lại bị thương?

[Dịch Chuột]: Ô! Hồ Ly dụ dỗ phụ nữ có chồng kìa!

[Viên Đạn Đầu]: Thật hiếm thấy! Hồ Ly đột nhiên hiện thân, lại vì dụ dỗ phụ nữ đã có chồng!

[Hộ Đầu Giả]: Hồ Ly, ngươi là có dụng ý!

Ôn Đề Nhi trợn mắt mặc kệ, bọn người này đủ rồi a!

[Bạo Tẩu Ngự Tỷ]: Chúng ta vẫn có thể làm bạn không?

—————

Ở một thế giới khác

Tầng thượng của quán rượu quốc tế, trong phòng tổng thống, Lạc Ly một thân áo ngủ tựa vào cửa sổ thuỷ tinh sát đất, năm ngón tay thon dài nhẹ nhàng thao tác trên bàn phím.

Gõ đi một câu : Hình như cũng không có ai quy định không thể quan tâm phụ nữ có chồng.

[Dịch Chuột]: Ha ha.... Nói cũng phải, Ngự Tỷ tay của cô bị làm sao thế?

[Bạo Tẩu Ngự Tỷ]: Không cẩn thận té ngã bị thương, tôi có chút việc, trước không thể cùng mọi người trò chuyện, bai.

Nàng cứ như vậy rời khỏi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net