Chương 194- Hắn là ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trên bờ, Bộ Khinh Khinh quang minh chính đại nhìn vào đôi uyên ương đẹp tựa bức tranh dưới hồ, tim đập loạn cả lên.

Thực sư thiếu gia nhà nàng ở mọi phương diện đều bá đạo ngang ngược, ngày trước cho dù Tư Tư tiểu thư ở đây, thiếu gia cũng không làm ra hành động thất lễ này.

Ai....nàng bắt đầu có chút thông cảm thiếu phu nhân rồi, vẫn là không nên làm phiền hai người đó nói chuyện yêu đương vậy.

Bộ Khinh Khinh không dám quấy nhiễu việc tốt của người khác, liền nhanh chóng đi vào biệt thự.

Trong hồ bơi lại nổi lên một trận bọt nước mỹ lệ, kèm theo đó là tiếng mắng chửi tức giận của thiếu nữ kéo dài rất lâu.

Cho đến khi ánh trăng đã xuất hiện trên ngọn cây, nước trong hồ cuối cùng mới tĩnh lặng trở lại.

"Ào"....tiếng nước rơi xuống, Kiều Thừa Huân ôm lấy nữ nhân từ trong nước đi lên, giống như vị vương giả đánh thắng trận trở về, trên gương mặt đầy vẻ ung dung, trầm tĩnh.

Ôn Đề Nhi lúc ở trong nước thật sự đã mệt đến chết, toàn thân vô lực cuộn tròn trong ngực hắn, trên mặt còn vươn những giọt nước, mắt cũng ươn ướt, cũng không biết là nước mắt, hay là nước ở hồ bơi.

Sau khi lên lầu, Kiều Thừa Huân đem nàng ôm vào phòng ngủ của hắn, tiến vào phòng tắm, cuối cùng đặt nàng vào bồn tắm.

Ôn Đề Nhi giống như một người chết, hai mắt vô thần, chỉ nhìn thấy sự tuyệt vọng trong ánh mắt.

Kiều Thừa Huân mặt không chút biểu tình ngồi ở thành bồn tắm, thấp người giúp nàng mở nước nóng, sau đó điều chỉnh nhiệt độ hoàn hảo mới cho nước chảy ra.

Ai cũng không nói một lời, nhưng mỗi người đều mang trong lòng chút tâm tư.

Không biết qua bao lâu, Ôn Đề Nhi đột nhiên mở miệng, âm thanh vô cùng khàn: " Bức tranh đó....cho tôi, trong vòng 5 năm, tôi sẽ sinh cho anh một đứa con."

Tay Kiều Thừa Huân run lên, mắt lạnh ngưng tụ lại, cúi đầu hướng về gương mặt xinh đẹp đang rũ xuống của nàng.

" Bởi vì một bức tranh, đáng giá sao?"

" Anh không biết bức tranh này đối với tôi ý nghĩa như thế nào."

"Như thế nào?"

" Cũng giống như loại chấp niệm anh dành cho Tư Tư vậy."

Kiều Thừa Huân đột nhiên trầm mặc.

Ôn Đề Nhi giễu hoặc cười, đôi mắt linh hoạt phút chốc ánh lên một tầng ưu thương: "Anh còn có thể biết được cô ấy đã chết, tôi tìm anh ấy đã 8 năm, nhưng đến việc anh ấy còn sống hay đã chết tôi đều không rõ...."

"Hắn là ai?" Kiều Thừa Huân trầm giọng hỏi.

Hoá ra trong tim nàng đã chứa chấp một người, một người khiến nàng cam tâm tình nguyện trở thành công cụ sinh con cho người khác.

Mặc dù nàng và hắn ở chung với nhau thời gian không dài, nhưng hắn rất rõ, nàng không phải là lọai phụ nữ dễ dàng thoả hiệp.

Từ đó có thể thấy, bức tranh này, tên nam nhân này, đối với nàng có bao nhiêu quan trọng.

Tại sao....hắn đột nhiên cảm thấy rất khó chịu?

Một loại buồn phiền mãnh liệt cùng với sự chua xót sâu trong tim hắn dữ dội quấy nhiễu, như lốc xoáy hãm sâu vào đấy, làm cách nào cũng không thể xoa dịu, cảm giác này quá khác lạ, làm cho hắn không biết như thế nào cho phải.

"Hắn là...." Ôn Đề Nhi đột nhiên có chút lay động, mắt có chút nặng, hoá ra là mệt đến ngất xỉu.

Kiều Thừa Huân ý thức được liền bắt lấy vai của nàng, nước nóng tản ra hơi nước mờ mịt, trong làn hơi nước mờ ảo ấy, thiếu nữ mệt mỏi vẫn yên ổn ngủ.

Lúc nảy ở trong hồ bơi, chắc đã trải qua hơn hai tiếng?

Kiều Thừa Huân không đành lòng hỏi thêm, hắn lại cũng không đành lòng nhìn bộ dạng nàng như vậy, mau chóng ôm lấy nàng đi khỏi phòng tắm.

————-

Lúc thức dậy, trời đã sáng.

Ôn Đề Nhi có chút mơ hồ mở ra hai mắt, bên tai truyền đến một ít động tĩnh, hướng theo tiếng động nhìn đến.

Chỉ thấy một nam nhân có thân hình đẹp đang đứng trước tủ quần áo, tấm lưng lực lưỡng cơ bắp, mang màu lúa mạch bóng loáng, nhìn rõ từng đường cơ bắp, kèm theo đó là động tác cúi lưng mặc vào quần tây.

Mẹ kiếp....

Ôn Đề Nhi thấp giọng mắng một tiếng, cái tên thần kinh Kiều Diêm Vương, mới sáng ra tại sao lại ở trong phòng nàng thay quần áo??

Ai ai !

Ôn Đề Nhi, thận trọng!

Ôn Đề Nhi lắc lắc đầu, nhìn bốn phía, giường lớn trắng tinh sạch sẽ, mặt sàn gỗ không nhiễm chút bụi, nội thất Tây Âu đơn giản tinh tế.....đây là một phòng ngủ xa lạ.

Ay, hoá ra đây không phải là phòng của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net