Chương 249- Hoài nghi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa muốn giơ tay bẻ gãy hoa, Tưởng Hiểu Mẫn và Đường Khai Khai đột nhiên vòng đi qua.
"Wassay, những bông hoa này thật đẹp, tớ muốn chụp hình lưu niệm một chút."
"Tớ cũng muốn chụp lưu niệm, vốn dĩ Ôn Đề Nhi không thèm những bông hoa này."
Hai người nói xong liền lấy điện thoại ra, chuẩn bị chụp hình.
Vương Bạch Thiển đột nhiên giống như cọp cái mất khống chế, hận ý ngắt gãy hoa, la lối: "Không được phép chụp đồ của tiện nhân, cút đi, nhanh chóng cút đi cho tôi!"
Tưởng Hiểu Mẫn và Đường Khai Khai ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình đáng tiếc.
Vừa rồi Ôn Đề Nhi vứt 520 bông hoa tựa như vứt rác, mắt cũng không thèm đảo, bộ dạng vừa tiêu sái vừa quyết đoán, soái hơn Bạch Thiển biết bao nhiêu, mười phần phong thái nữ vương!
Lại nhìn nhìn Vương Bạch Thiển trước mắt, một người đàn bà chanh chua không đặt ai vào mắt, cùng với nàng ta chỉ mất mặt.
Nếu như có thể nịnh hót được Ôn Đề Nhi....
Mấy ngày trước trong livestream mất mặt như vậy, có thể hay không lập tức nhặt lại?
————
Tập đoàn Kiều thị.
Phòng làm việc trang nghiêm, Kiều Thừa Huân ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc, chuyên tâm đọc văn kiện.
Điện thoại bên cạnh máy tính đột nhiên reo lên, màn hình hiển thị: Tiểu Minh.
Kiều Thừa Huân cầm lấy điện thoại tiếp máy, không chủ động trả lời, mà là đợi đối phương báo cáo tình hình.
Âm thanh của Tiểu Minh từ điện thoại truyền ra: "Cậu chủ, thiếu phu nhân không chịu nhận hoa."
Chân mày của Kiều Thừa Huân nhanh chóng nhíu lại, trầm giọng đáp: "Việc không quan trọng, đừng phiền tôi lúc làm việc."
Tiểu Minh không tự chủ lạnh rét, gấp gáp tiến vào vấn đề chính: "Vâng, cậu chủ, thật ra là có một việc, liên quan đến thiếu phu nhân, cậu muốn nghe không ạ?"
"Nói."
"Tôi hôm nay lúc đi đặt hoa cho thiếu phu nhân, vô ý nghe được người khác nói, trên mạng có một kênh rất nóng, liên quan đến thiếu phu nhân, không bằng tôi đưa địa chỉ trang web cho cậu xem?"
"Được." Kiều Thừa Huân đáp một tiếng, trực tiếp tắt điện thoại.
Nửa phút sau, Tiểu Minh phát ra địa chỉ trang web.
Kiều Thừa Huân dùng máy tính mở trang web, tiến vào trang livestream, đề mục là "Ba thiểu năng một vở kịch trộm cắp dựa vào diễn xuất!".
Nhìn thấy đề mục, Kiều Thừa Huân chỉ cảm thấy————nhàm chán.
Nhấp vào livestream, sau khi nhẫn nại xem xong, khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn nổi lên tầng âm trầm.
Tình tiết đại khái trong livestream: Ba vị cùng phòng của Ôn Đề Nhi hãm hại nàng trộm dây chuyền, nhưng lại không biết là ai đã phát lên những trang đối thoại, bốc trần âm mưu của bọn họ, dẫn đến ba vị cùng phòng bị cộng đồng mạng cười nhạo và chỉ trích, mà sự việc này Ôn Đề Nhi lại không hề lộ mặt.
Lấy tính cách và trí tuệ của Ôn Đề Nhi mà nói, phát sinh việc lớn như vậy, tuyệt không có khả năng ngồi nhìn, nhưng nàng từ đầu đến cuối không hề đáp một tiếng.
Trong đó.....sợ là có ẩn tình nào khác.
Nghĩ đến đây, Kiều Thừa Huân cầm lấy điện thoại, trực tiếp gởi tin nhắn wechat cho Ôn Đề Nhi: Chuyện livestream, đã xảy ra chuyện gì?
[Bạo Tẩu Ngự Tỷ] : Đều xảy ra lâu như vậy rồi, anh hỏi để làm gì?
[Huân] : Tôi muốn biết chân tướng.
[Bạo Tẩu Ngự Tỷ] : Chân tướng chính là trên mạng nói, ba người thiểu năng đấy muốn hại tôi, nhưng không biết là vị cao thủ nào đã đem cuộc nói chuyện nhàm chán của bọn họ phát ra, sau đó mọi người đều biết được vở kịch của bọn họ, cho nên âm mưu bại lộ, mà tôi may mắn không bị hãm hại.
Chỉ có như vậy?
Kiều Thừa Huân hoài nghi: Lấy tính cách của em, không giống người sự việc xảy ra rồi mới biết chân tướng.
[Bạo Tẩu Ngự Tỷ] : Lão công đại đại, tôi không có bệnh hoang tưởng bị hại, ai lại cả ngày như con ngốc phòng đông phòng tây, nếu như không phải trên mạng lộ ra, tôi vẫn là không quan tâm loại việc nhàm chán này.
Việc nhàm chán?
Thái độ không quan tâm của thiếu nữ, càng lộ ra sự khẩn trương của nàng.

Lời editor: Hi vọng mọi người bình chọn cho chương để mình có động lực dịch tiếp nhé!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net