chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một căn phòng cũ kĩ của một ngôi biệt thự xa hoa, hoành tráng ở thành phố S.

Bên ngoài căn phòng đã đủ thê thảm rồi, nhưng không, nếu bạn nhìn vào trong.

Trong căn phòng đó chỉ có duy nhất một cái giường nhỏ mục nát thì chả còn cái gì nữa, bốn bức tường được sơn màu trắng thì bị tróc đầy chỗ lộ ra xi-măng xám xám mà lại còn vài vết ố nữa chứ!

Bốn góc tường thì khỏi nói, toàn là ổ nhện với ổ nhện. Thỉnh thoảng còn có vài con gián, vài con chuột nắm tay nhau khám phá căn phòng tồi tàn này.

(À mà xàm xí đú nãy giờ đủ rồi, vô vấn đề chính nào anh em. :> )

Trên nền gỗ bẩn kia có một cô bé đang nằm thoi thóp. Đôi mắt nhắm chặt, hàng mi rung rung như cách bướm. Chân mày nhíu chặt lại. Mái tóc dài của cô che đi gương mặt không còn tí huyết sắc kia.

-" Rầmm..." Cánh cửa mục đã nát rồi còn thêm bị thằng nào đó tỏ vẻ cool ngầu mà đá một phát làm nó còn mục nát hơn nữa ( :v)

Một đám đàn ông đàn ang bước vào, khoảng chừng 15-20 thằng. Mặt thằng nào thằng đấy bặm trợn đúng chuẩn gian hồ chợ mới.

Thằng đầu đàng sau khi đá cửa thì bước vào, tụi đàn em cũng đi theo, còn có vài thằng đứng hai bên cửa.

Chợt... cô mở bừng đôi mắt, ánh mắt sắc lẹm lạnh lùng nhìn quanh rồi dừng lại trên người đám gian hồ chợ mới kia . Gương mặt trắng bệch kia đã đơ lại càng thêm đơ

Dưới ánh mắt sắc lẹm kia của cô, tên thủ lĩnh không tự giác mà sinh ra sợ hãi. Cố trấn an bản thân mình, hắn ngạo mạn (hay còn nói là ngáo đời :v) tiến lên.

-" Haha... Tiểu thư, cô nhìn tôi như vậy làm gì? Chẳng phải thiên hạ đều nói Tô tiểu thư thông minh, tài giỏi sao? Không ngờ lại dễ bị bắt như vậy nha~~ " Nói rồi hắn cười như điên.

-" Mày chuẩn bị chưa?" Giọng cô lành lạnh vang lên.

-" Hả? Chuẩn bị cái gì?" Thằng ngu nào đó mặt nghệch ra rõ ngu hỏi lại.

-" Chuẩn bị... Hậu sự cho mày!!" Cô nhẹ nhàng phun ra từng chữ khiến cho thằng ngu nào đó rõ ngu giận tím mặt.

-" Nhận lời bắt bọn phản đồ của tụi mày là sai lầm của tao, biết vì sao không? Vì... trí thông minh của bọn mày làm nhục trí thông minh của tao" Cô mỉm cười trào phúng nói tiếp

-" Cmm... Rơi vào tay tao còn cố tỏ ra tao nhã, con khốn, để tao xem mày còn cười được bao lâu. Tụi mày lên hiế..." Không đợi hắn dứt lời, một tên đàn em vội vã chạy vào.

-" Đại... Đại ca, có người bao vây chúng ta rồi ạ!" Bùm... Ngay tức khắc gương mặt vốn dĩ tối sầm vì bị cắt ngang lời của thằng đại ca bỗng nhiên trở nên sợ hãi.

-" Để xem... Là đứa nào rơi vào tay đứa nào" Ôi ôi... Cái nụ cười nhạt của nữ chính của chúng ta có bao nhiêu là soái a~ (sr... Bệnhh của mị lại lên cơn :'>)

-" Mày... Bây đâu? Lên bắt con này cho tao, có con này thì tụi ngoài kia sẽ không làm gì đâu" Không biết là hắn đang trấn an bọn đàn em hay bản thân nữa.

Nói rồi thằng đại ca ngay tức khắc quay đầu nhìn phía ngoài để xem tình hình.

"Pằng... Pằng... Pằng..." Một loạt tiếng súng nổ lên phía sau hắn.

Cứng nhắc quay đầu lại, hắn trợn mắt há hóc mồm khi thấy cảnh một cô nhóc 8-9 tuổi tay cầm súng nhắm thẳng vào thái dương mình. Xung quanh còn mấy tên đàn em đang nằm rên rỉ khắp nơi.

Đùa... Trước mắt hắn là một đứa nhóc đó, đứa nhóc vốn dĩ nằm trên sàn mặt mũi trắng bệch mà giờ đây lại hồng hào khoan khoái mà chỉa súng vào đầu hắn.

-" Vĩnh biệt" Nhếch bờ môi đã trở lại hồng hào cô mỉm cười trào phúng.

"Pằng..." Thằng ngáo đời nào đó chỉ kịp "hự" Một tiếng rồi lìa cmn đời.

"Nhóc xử lý nhanh nhờ, cũng may là anh đây kịp phản ứng đó" Giọng nam vang lên từ phía sau cô.

Cô quay đầu lại, trước mặt là một thằng con trai tầm 15-16 tuổi, gương mặt tuấn mĩ kia giống cô đến 7 phần.

-" Có việc cỏn con này cũng cần nhờ em, anh vô dụng vừa thôi. " Liếc mắt nhìn tên anh trai kia cô nhẹ nhàn nói.

-" Nhờ gì chứ! Biệt thự phía đông của anh không phải là nộp cho em... À hahaha... Đi, đi về nào. Về nhà ăn tối" Lời nói của anh chưa kịp dứt thì nhận thấy ánh mắt tốt lành kia của em gái mà bị biến đổi.

-------------+-+------------

Hạ Hi Liên, vương bài sát thủ của tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới. Từ năm mười tuổi đã được người đứng đầu tổ chức đích thân đào tạo.

Xuyên suốt mười năm cô như ở địa ngục, trải qua chăm ngàn huấn luyện khắc nghiệt. Bàn tay nhuốm máu biết bao nhiêu là đứa trẻ giống cô, họ bắt cô giết đồng bạn mình, giết những đứa trẻ mà họ thấy vô dụng. Biết bao là huyến luyện tử thần.

Sau mười năm, cô làm cả thế giới hắc-bạch kinh hãi, số người chết trong tay cô không năm trăm cũng một ngàn.

Tung hoành giới sát thủ hai mươi lăm năm, trình độ ám sát ngày càng cao, số người trốn thoát khỏi cô càng ít dần.

Trong mắt người đời thì cô là kẻ giết người như giết a miêu a cẩu, tàn nhẫn. Nhưng ít ai biết đó là nhiệm vụ, nhiệm vụ cô bắt buộc phải làm.

Cuộc sống thường ngày của cô đầy quy cũ, buổi sáng làm bác sĩ nổi tiếng ở bệnh viên X cứu chữa biết bao nhiêu người, còn buổi tối cô là sát thủ Hạ Hi Liên đỉnh đỉnh đại danh.

(Cái này có thể nói là cứu 1 người viết 1 người không nhỉ :> sr mí bạn, mị là mị hay xàm xí đú)

Tuy vậy, con người làm gì mà không chết! Cô chết năm ba mươi lắm tuổi, lý do thì mị xin giữ bí mật. :>

Ừm... Nói sao đây?? Hạ Hi Liên cô đầu thai chuyển kiếp nhưng vẫn còn trí nhớ của kiếp trước.

Kiếp này cô gọi Tô Nhã Kỳ, thay vì là một cô nhi đáng thương như kiếp trước thì kiếp này cô có cha và 2 thằng anh. Tiếc là mẹ cô đã mất vì sinh cô ra.

Gia đình thì hắc-bạch đều có danh tiếng, hằng hằng ngày ngày đều bị ám sát. Cũng vì thế nên Tô phu nhân mới mất, nghĩ thử coi vừa sinh con ra chưa kịp ôm vào lòng thì bị viên đạn ghim vào t*ym (ahaha... Đùa thôi chứ tim đó, đừng nghĩ bậy :>) thì mấy ai sống.

Cũng vì việc đó mà bố và 2 anh trai xem cô như bảo bối, họ sợ cô buồn vì mẹ mất nên có gì hay họ đầu nhường cô trước.

Có thể nói cuộc đời kiếp này của cô như mơ vậy. Gia đình giàu sang, có bố và có 2 thằng anh đẹp trai ngời ngợi thương yêu.

Tuy vậy một đứa lúc nào cũng phải sống trong cuộc sống toàn mưa boom bão đạn như cô chả yêu thích tí nào, vị vậy... Câu: 5 tuổi cầm súng, 7 tuổi cầm boom nhờ cô mà ra đời...

-------------+-+------------

Đây là truyện của mị, luật truyện cũng là của mị :v mà luật của mị chỉ có một câu: buff đã tay rồi muốn làm gì thì làm nên các bạn à... Đã vào sân chơi của mị thì nhớ theo luật nhé.


Nói cho mí bạn chưa hiểu là nữ chính trùng sinh, là trùng sinh (trùng sinh vào thế giới truyện) chứ không phải xuyên không nha.

Chap 2 có rồi nhe, Vote cho tuôi đi rồii tuôi đăng chap 2 :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC