Tân phi Ai Cập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nữ hoàng Isis phản bội Ai Cập, mối quan hệ của Ai Cập với các cường quốc trở nên tồi tệ đặt đất nước vào thế lâm nguy. Đúng lúc này, sự cầu thân của quốc gia Libia mở ra một con đường mới. Một mối liên minh được thành lập, đi kèm theo đó là một thỏa thuận ngầm được đặt ra giữa 2 quốc gia Ai Cập và Libya, với điều kiện tiên quyết là cuộc kết hôn giữa hai nước, hay nói cách khác là một đám cưới hoàng gia giữa hoàng đế Ai Cập Menfis và công chúa Kafra. Lời phân tích của quan tư tế cùng tể tướng văng vẳng bên tai Menphis. Không phải hắn không từng nghĩ đến việc này, đây là kế sách mà các Pharaoh Ai Cập sử dụng mỗi khi quốc gia lâm vào tình thế khó khăn. Nhưng còn nàng...

Memphis lặng ngắm người con gái bé nhỏ bên cạnh mình. Nàng thật gầy. Memphis vuốt nhẹ lên gò má ửng hồng, khẽ cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc vàng óng của nàng. Hành trình dài trong sa mạc khiến nàng tiều tụy đi không ít, nhưng không thể làm lu mờ vẻ đẹp của nàng. Nàng như một viên kim cương, càng lúc càng tỏa sáng. Một người con gái bé nhỏ mong manh nhường này, lại có sự quyết đoán, can đảm mà ít ai có thể sánh bằng.

Nàng luôn suy nghĩ cho mọi người, luôn nhìn ra trông rộng, liệu lần này, đứng trước quyết định mang tính quốc gia, nàng sẽ thấu hiểu chứ.

"Ưm..." Carol khẽ cựa mình, nhịp thở gấp gáp hơn, lông mày khẽ nhăn lại. Nàng lại gặp ác mộng rồi. Memphis khẽ ôm nàng, xoa nhẹ lưng, cho đến khi nhịp thở của nàng trở nên bình ổn lại. Niềm thương tiếc thoáng xẹt qua trong lòng vị hoàng đế. Một người đẹp như em vì ta mà lại vất vả như vậy. Ta phải khiến quốc gia chúng ta vững mạnh hơn, không để cho bất kỳ kẻ nào dám động đến Ai Cập, dám làm tổn thương đến người ta yêu thương. Muốn như vậy giờ ta chỉ còn một cách.

"Kiếp này ta và nàng sẽ không bao giờ rời xa nhau, ta sẽ bảo vệ nàng. Nàng chỉ cần biết ta yêu nàng là đủ, sự tồn tại của những người khác sẽ không mảy may ảnh hưởng đến tình yêu mà ta dành cho nàng, Carol! Hãy thông cảm cho ta."

3 ngày sau

Mũi tàu rẽ sóng, đưa Hoàng đế cũng Hoàng phi Ai Cập trở về trong tiếng hô reo hân hoan của người dân, tay ôm bó hoa sen thơm ngát từ những con người nồng hậu, nhìn thấy hoàng cung thân thuộc, Carol cảm thấy mình là người may mắn nhất thế gian.

Giờ đây, trải qua bao sóng gió, nàng lại được trở về Ai Cập được ngắm dòng sông Nin, trở về với người dân Ai Cập và hơn hết trở về bên cạnh người nàng yêu, Memphis. Nàng khẽ quay đầu, mỉm cười với hắn.

Memphis nhìn nàng cười cười, bàn tay ấm khẽ nắm lấy tay nàng. Cảm giác thật ấm áp, thật hạnh phúc, nhưng sao Memphis cứ có gì đó khang khác.

"Chàng sao vậy, sao mặt lại nhăn nhăn thế kia kia. Chúng ta về nhà rồi này. Bộ em về chàng không vui hả?"- Carol giả vờ giận trêu.

"Làm gì có chuyện đó. Vợ yêu về nên vui còn không hết nữa là !!!" Memphis cười, nắm tay Carol, đoạn nói:

" Sớm biết nàng đi một lần mà trải qua nhiều chuyện như vậy, ta sẽ nhốt nàng trong phòng không cho đi đâu hết. Từ giờ trở đi không cho phép nàng rời xa ta nghe chưa!"

"Em nào muốn xa chàng, nhưng thi thoảng cũng đi đây đi đó..."

"Không bàn cãi, nàng muốn gì cũng được, trừ việc rời xa khỏi ta đó. Ta yêu nàng, ta sẽ chết mất nếu không có nàng. Carol hứa với ta đi, dù có bất kỳ chuyện gì, nàng cũng sẽ không rời xa ta."

Ánh mắt Memphis nhìn nàng cùng lời nói đầy khiến trái tim Carol như tan chảy.

"Chàng nói kỳ vậy, giờ hai ta đã là vợ chồng. Sao có chuyện em rời xa chàng được. Chúng ta đến nhà rồi này."

Carol cười tươi đáp lời. Nàng vừa dứt lời cũng vừa hay con tàu cập bến hoàng cung. Đế hậu bước xuống thuyền trong sự chào đón của chúng quần thần. Sau khi đáp lại sự chào mừng của quần thần, Carol bị bà Nefutera cũng các thị nữ bước lên vây lấy hỏi thăm tíu tít. Memphis đứng cạnh quần thần, tể tướng Imhotep, tư tế Kafuta cũng đứng đầu hàng ngũ chào đón. Quan tư tế thì thầm gì đó vào tai Memphis, chàng khẽ gật đầu. Carol cũng quay lại, nhoẻn cười với Memphis. Đúng lúc này, một thân ảnh diêm dúa cũng bước tới hàng ngũ chào mừng. Nàng ta cúi mình, cất giọng nói:

"Thần thiếp cung nghênh hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng đã đón Hoàng Phi trở về."

            ***
Vậy là sau chuỗi ngày dài đằng đẵng, cuối cùng Carol cũng trở về với hoàng cung Ai Cập. Đáng lẽ nàng phải thấy rất vui, nhưng sự xuất hiện của công chúa Libia, người mà nghe nói trong suốt thời gian dài nàng đi công du đều ở cạnh bên Memphis khiến trong lòng nàng thấy nhoi nhói khó chịu. Thêm vào đó, ánh mắt của cô ta nhìn nàng thật không dễ chịu chút nào, nó có gì đó châm chọc, khiêu khích. Từ đó nàng chắc chắn cô ả có tình cảm với Memphis. Vậy nên sao không khó chịu cho được. Nàng hỏi vu vơ Nefutera, nhưng bà có vẻ lảng đi không muốn nói.

"Hoàng phi, xin người yên tâm, hoàng đế yêu nhất là người, người không cần bận tâm đến cô công chúa đó." Nefutera trấn an, rồi ra lệnh cho thị nữ chuẩn chuẩn bị nước tắm cho nàng.. "Người đi đường xa đã mệt mỏi, để thần giúp người chải đầu, thay đồ."

Bồn nước tắm ấm áp làm Carol cảm thấy thư giãn hơn nhiều. Loáng thoáng hình ảnh công chúa Libia xuất hiện, nàng tự nói với bản thân.

"Carol à, đừng nghĩ linh tinh nữa, cô công chúa đó chỉ là đến công du, sớm muộn cũng trở về thôi. Memphis đối với nàng ta cũng chẳng qua chỉ là hình thức quốc gia thôi. Đúng, mình không cần quan tâm đến cô ta."

Khi chợt nhớ về Memphis nàng mỉm cười ngọt ngào. Một cảm giác bình yên ấm áp tràn ngập.
                                  ***
Yến tiệc chào mừng hoàng đế và hoàng phi trở về khiến cả cung điện rực sáng.

Carol và Memphis ngồi trung tâm buổi tiệc, hôm nay hoàng phi tóc vàng trở về, cung điện tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ. Tiệc được non nửa, công chúa Libia cũng tham dự. Thay vì phục sức sứ giả Libia, cô ta khoác lên mình trang phục Ai Cập lộng lẫy với một lớp trang điểm khá dày, khiến cô ta xinh đẹp hơn nhưng có phần trần tục hơn. Lớp váy áo trễ nải, lớp vải mỏng manh, làm nổi bật đường cong một cách phô trương.

Sự xuất hiện của công chúa Libia khiến yến tiệc thoáng chút trầm lại. Carol nheo mày nhìn công chúa tiến sát lại gần Memphis, nàng ta cầm một tô vàng đựng trái cây, cúi mình, đưa lên cho hoàng đế.

"Hôm nay có một chút đặc sản Libia sứ giả mà thần thiếp đặc biệt lựa chọn, hy vọng bệ hạ sẽ ưng ý."

Cô nàng ngả ngớn tay cầm thức quả dâng lên Memphis, không may trật chân, ngã nhào vào người chàng.

"Ôi thần thiếp vô ý quá." Vừa ngả sát vào Memphis cười giả lả, Kafura không quên đánh ánh mắt khiêu khích về phía Carol.

"Không sao, công chúa cẩn thận là được."

Memphis đỡ nàng ta dậy, rồi mời công chúa ngồi vị trí thượng khách ở cạnh.

Không khí bữa tiệc cũng từ lúc đó trầm xuống.
Tiệc tan, giữa Carol và Memphis xảy ra tranh cãi nho nhỏ, liên quan đến việc công chúa. Memphis trấn an nàng và khẳng định rằng dù có bất kỳ chuyện gì, Carol là người hắn yêu nhất, chàng không quan tâm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác, đều là vì quốc gia nên mới phải như vậy. Đoạn Memphis hôn nàng. Sự trấn an mạnh mẽ của Memphis cũng nụ hôn ngọt ngào làm cho Carol thấy nguôi ngoai, tuy nhiên nàng không yên. Cảm giác như có một điều gì sắp xảy tới.

                                ***
Vài ngày sau, sứ giả Punt, một nước láng giềng Ai Cập đến cầu cứu. Nước Punt đang xảy ra hạn hán nặng nề, dẫn đến nạn đói kéo dài. Trước mối giao hảo giữa hai nước, Memphis thân chinh dẫn quân đến cứu trợ. Chàng tạm biệt Carol, hẹn mấy hôm tới sẽ quay lại. Trước lúc đi, chàng chợt quay lại, ôm Carol thật chặt.

"Ta không muốn xa rời nàng, nhưng việc nước làm trọng. Hãy chờ ta nhé."

"Chàng nói gì vậy, đây là việc đương nhiên, thiếp sẽ luôn ủng hộ chàng." Carol mỉm cười.
"Nếu là vì quốc gia, có thể nàng sẽ phải chịu nhiều ủy khuất, nhiều việc thân bất do kỷ, nàng hiểu chứ." Memphis khẽ vuốt tóc Carol, ánh mắt chứa sự thương tiếc.

"Hôm nay chàng sao vậy?" Carol nghiêng đầu hỏi

"Không có gì. Đợi ta về. Ta phải đi rồi, về ta sẽ bù đắp cho nàng."

Memphis hôn nàng rồi vôi vã bước đi. Giây phút chàng quay lưng bước về phía quân đội đang chờ sẵn, tim Carol chợt thót lại một cái, cảm giác như một cái gì đó rất quan trọng đang lung lay.

Đêm, Carol đang dùng điểm tâm, thì nghe tiếng ồn ào từ phía thần điện của quan tư tế. Phía sân thần quan sáng rực ánh đèn, từng đoàn lạc đà chở nhiều hàng hóa kéo đến không ngừng.

"Có chuyện gì đằng kia vậy Nefutera." Carol hỏi.

"Thần cũng không rõ để thần đi hỏi thăm." Bà Nefutera đi ra, Carol cũng đi theo. Nàng thấy Nefutera nắm lấy bả vai thị nữ hỏi: "Ngươi chắc chắn chứ, xác nhận là hàng hóa lạc đà đến từ Libia?"

Thị nữ gật đầu xác nhận, Nefutera chợt đổ sụp xuống mặt đất, mồm lẩm bẩm:

"Sao lại là hôm nay, sao lại nhanh như thế được."

'Có chuyện gì vậy bà Nefutera?" Carol nghi hoặc hỏi, nghe thấy giọng nàng, Nefutera giật bắn mình, bà quay lại cố gắng trấn an hoàng phi, dù giọng nói của bà vẫn đang run rẩy.
"Thần cũng chưa rõ, lệnh bà về phòng nghỉ ngơi trước, thần sẽ đi gặp tể tướng để hỏi thăm."

"Sao lại phải như vậy, hàng hóa lạc đà chất đống tại điện quan tư tế, thì đến gặp thẳng ông ta mà hỏi chứ. Bà không cần đi, để ta đi làm cho ra lẽ."

Đoạn Carol sải bước đi nhanh về phía điện tư tế, mặc cho Nefutera ngăn cản. Khi nàng bước vào khoảng sân, nàng bị choáng ngợp trước một núi vàng bạc, châu báu lụa là. Lúc này quan tư tế Kafuta đang kiểm kê lại số hàng mang đến, khi thấy hoàng phi tóc vàng, ông ta bước tới, cúi mình chào.

"Chuyện gì xảy ra ở đây vậy, chỗ hàng hóa trang sức này là sao."

"Chuyện đâu có đó, hoàng phi đã hạ cố ghé thăm, mời nàng vào trong trước rồi hẵng nói."
Carol theo Kafuta vào một căn phòng lớn, căn phòng được trang hoàng bởi rất nhiều các tượng vàng. Nefutera lúc này cũng đã đuổi kịp nàng và đi vào theo.

"Ta đã vào rồi, có chuyện gì ông nói luôn đi. Số hàng hóa kia là sao, tại sao đêm hôm khuya khoắt lại chở nhiều như vậy đến hoàng cung Ai Cập."

Kafuta xoa xoa hai tay vào nhau, mắt lão ánh lên vẻ tham lam khi nhìn thấy mái tóc vàng óng ả của nàng.

"Bẩm lệnh bà, lệnh bà đã hỏi thì thần xin phép nói. Chỗ hàng hóa này là của hồi môn của công chúa xứ Libia. Kể từ hôm nay trở đi, nàng ta sẽ chính thức trở thành thứ phi của Ai Cập, là vợ của Pharaoh Memphis vĩ đại."

"Ông nói gì cơ, ông nói lại ta nghe xem nào."

Carol đứng hình, mất một lúc nàng mới định hình được những gì quan tư tế vừa nói.

"Thần xin nhắc lại chỗ hàng hóa này là của hồi môn của công chúa xứ Libia. Kể từ hôm nay trở đi, nàng ta sẽ chính thức trở thành thứ phi của Ai Cập, là vợ của Pharaoh Memphis vĩ đại. Đêm nay, hôn lễ giữa nàng và hoàng đế đang được tổ chức. Hoàng đế sợ người buồn nên giấu người đó."

Carol chết lặng, tai nàng chợt ù đi.
                                  ***
Cách đó hơn trăm cây số, tại một cung điện nhỏ nhưng không kém phần sang trọng,

Memphis hờ hững nhìn cô công chúa diêm dúa đang từ từ bước lại chỗ mình. Ánh mắt hắn như xuyên qua cô ta, bay xa đến trăm dặm để trở về bên người vợ chàng yêu dấu.

'Carol, hãy tha thứ cho ta..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net